Ring ring
Liệt Hỏa Như Ca

Liệt Hỏa Như Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323170

Bình chọn: 8.00/10/317 lượt.

c sư huynh nói cho cha biết, y đã hứa

không thông báo cho Liệt Hỏa sơn trang thì nhất định không sai lời.

Nàng mỉm cười bảo: - Cha, tin t ức của Thanh Hỏa đường nhanh nhạy thật đấy.

Kể cũng lạ , con ở Phẩm Hoa lầu mà nhìn mãi cũng không ra người trong

trang chúng ta là ai.

Liệt Minh Kính mi trắng khẽ giật:

- Sao con không nghi ngờ Ngọc Nhi?

Như Ca mủm mỉm:

- Ngọc sư huynh quyết sẽ không lừa gạt con đâu.

Liệt Minh Kính cười dài:

-Hay! Tin người không chút nghi ngờ, tất có thể đạt thành việc lớn! Ngọc Nhi là người con có thể tin tưởng. Tuy nhiên…

Ông ngừng một chút:

- Có những người lại không thể không đề phòng.

- Cha có thể nói rõ hơn một chút được không?

Liệt Minh Kính lắc đầu: - R ất nhiều việc, rất nhiều người con phải tự mình

phát hiện lấy, phán đoán lấy. Cha chỉ có thể ở một bên trợ giúp con, để

con không gây ra sai lầm lớn, thế nhưng đời con còn dài, mọi thứ rốt

cuộc cũng phải dựa vào năng lực của bản thân con mà thôi.

- Dạ, nữ nhi hiểu.

Liệt Minh Kính thay đổi đề tài:

- Lần này con bỏ đi, là vì Phong Nhi…

Những lời này không còn là câu hỏi nữa mà là câu trần thuật.

Như Ca cắn môi, nhẹ giọng đáp:

- Vâng. Chi ến Phong, đại đệ tử của cha, vốn là một thiếu niên đa tình

trầm lặng, lại bỗng dưng hóa ra tàn nhẫn lạnh lùng. Nàng đã từng là tất

cả nỗi bi thương và ngọt ngào trong đời y, thế mà đột nhiên, y ngay cả

liếc mắt nhìn nàng cũng cảm thấy thừa thải.

- Con ở thiên hạ đệ nhất lầu có học được cách vãn hồi Phong Nhi hay không?

Hóa ra, cha đ ã hiểu thấu tâm tư của nàng. Như Ca cười khổ, nàng dù đến một nơi vang danh thiên hạ như Phẩm Hoa lầu, gặp được vô số mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, trông thấy đủ loại phương pháp hấp dẫn nam nhân,

thế nhưng rốt cuộc làm sao mới có thể thu hồi được trái tim của Chiến

Phong, nàng lại ngày càng cảm thấy mơ hồ hơn.

- Không ạ! Nàng mi ễn cưỡng thừa nhận. Tuy nhiên, chuyến đi đến Phẩm Hoa

lầu lần này, nàng cũng không phải không có thu hoạch gì. Bước chân khỏi

Liệt Hỏa sơn trang, nàng mới phát hiện được trên đời này hóa ra còn có

nhiều sự việc, nhiều con người đến như vậy, thế giới này so với trong

tưởng tượng của nàng thật lớn hơn vô cùng.

Liệt Minh Kính chăm chú nhìn nàng:

- Con vẫn thích Phong Nhi hay sao?

Xuyên qua song cửa gỗ chạm hoa, Như Ca vọng đến một hồ sen lớn ở chốn xa kia.

Lá vẫn chưa ra.

Hoa vẫn chưa nở.

Ánh mặt trời chiếu lên mặt nước, tạo nên những gợn tròn lăn tăn vàng óng.

- Vâng.

Như Ca không dối gạt được bản thân, mà nàng cũng không muốn dối gạt làm gì.

Nàng thích Chiến Phong. T ừ lúc còn rất nhỏ, nàng đã bắt đầu thích Chiến

Phong rồi. Nàng thích dáng vẻ anh hùng của y, thích ánh nhìn tăm tối

kiên định của y, thích cái vẻ híp mắt khi rút đao của y. Gặp được Chiến

Phong thì nàng vui vẻ, không gặp y rồi nàng sẽ nhớ nhung, nhớ đến cõi

lòng rối lung tung, lòng bàn tay rịn mồ hôi ướt khẽ.

Nàng vốn tưởng sẽ cùng ở bên Chiến Phong tại Liệt Hỏa sơn trang, bình yên hạnh phúc sống qua hết kiếp này.

Ai ngờ được hai năm trước, Chiến Phong đã phản bội nàng.

Y yêu thương Oánh Y, một người con gái xuất thân chốn thanh lâu.

Liệt Minh Kính trông thấy Như Ca thương tâm như thế, hai mắt chợt phát ra một tia dứt khoát:

- Nội trong một tháng, ta nhất định sẽ khiến Phong Nhi thành thân với con!

Như Ca giật thót, sau đó mỉm cười:

-Cha, người không miễn cưỡng được Phong sư huynh đâu.

Liệt Minh Kính cười lạnh:

- Nó sẽ phải chấp nhận thôi!

Nàng biết cha nàng có thể nói ra những lời này, tự nhiên là đã nhất định nắm chắc, thế nhưng…

-Cha, đây là chuyện riêng của con, hãy để con tự mình xử lý được không?

Nàng không muốn trở thành một sinh vật vô dụng đáng thương chỉ biết nằm dưới sự che chở của cha mình.

Liệt Minh Kính cau mày.

Như Ca ưỡn ngực, khẽ cười, cố tỏ ra vẻ kiêu hãnh và tự tin:

- Con sẽ dùng cách riêng của mình để đoạt lại trái tim Phong sư huynh!

oOo

Thác nướ c từ trên vách đá đổ xuống, mang theo sức mạnh của thiên quân, hợp

cùng cơn cuồng điên của vạn mã, khiến sương trắng bốc cao cuồn cuộn,

trong ánh mặt trời hiển hiện một tia sáng mờ ảo bảy sắc.

M ột vị thiếu niên đang đứng dưới luồng thác ấy, tia sáng mờ ảo khiến

thân hình oai vệ của y trông như những đường nét phác họa, cột thác

trắng xóa có lực xung kích khiến người ta kinh sợ kia trong nháy mắt có

thể ép dẹp một trăm con trâu, nhưng khi rơi vào giữa hai cánh tay dang

rộng của y rồi thì lại trở nên êm ả lạ thường.

Như Ca đứng bên thác nước, lặng lẽ ngắm nhìn y. Đôi mắt nàng có chút ươn ướ t, khuôn mặt nhỏ nhắn long lanh phát ra một thứ ánh sáng động lòng

người. Nàng siết chặt lòng bàn tay, cố sức điều chỉnh lại hơi thở đang

trở nên dồn dập.

Dòng thác giã thật mạnh lên da thịt tựa ánh mặt trời của y, cũng như giã

thật mạnh vào trái tim đang nhung nhớ đến phát điên của nàng.

Một nỗi chua xót mãnh liệt trào dâng.

Nàng nhận ra bản thân không nhịn được muốn khóc.

Vị thiếu niên bên dưới thác cảm giác được có người, mắt khẽ hé ra, ánh nhìn như kiếm cất lên, lao vút về phía nàng!

Dương quang khúc xạ vào đôi mắt của y.

Nơi đáy mắt tối đen th