Old school Easter eggs.
Liệt Hỏa Như Ca

Liệt Hỏa Như Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322782

Bình chọn: 9.00/10/278 lượt.

Lạc Dương.

Phẩm Hoa lầu.

Hoa đại nương khẽ nhấc ngón tay ngà ngọc của mình lên, nhón lấy một quả nho trong suốt, điềm tĩnh hướng về năm tiểu nha đầu phía trước hỏi:

-Các ngươi vì sao muốn gia nhập Phẩm Hoa lầu của chúng ta?

Tiểu nha đầu xinh xắn tên Hương Nhi òa lên một tiếng, quỳ ra đất, mắt ngập

tràn lệ bảo: - M ẹ muội mấy ngày trước đột nhiên mắc phải ác bệnh, trị

không khỏi nên qua đời, khổ cho muội gia cảnh bần hàn không đủ tiền mai

táng… Cầu xin tỷ hãy thu nhận muội, mọi thứ muội đều làm được… chỉ cần

có thể chôn cất mẹ thì việc gì muội cũng chấp nhận!

Hoa đại nương quét mắ t qua một lượt, thấy ba ả nha đầu kia đều nước mắt

rưng rưng, vẻ mặt đau khổ, nói cho cùng cũng vì hoàn cách bất đắc dĩ mới phải bán thân vào Phẩm Hoa lầu. Tuy nhiên, trong số ấy có một tiểu cô

nương mặc áo đỏ, nàng ta đang tròn đôi mắt sáng của mình ra mà ngó dáo

dác, lại còn mỉm cười nhìn lại thị. Thị trong lòng lấy làm lạ, tiểu nha

đầu này thoạt trông da sáng thịt mịn, không giống cái vẻ đã từng nếm qua khổ ải, cứ dịu dàng thuần khiết hệt như một đóa hoa nhỏ bên suối vậy,

so với đám nha hoàn nữ trước đây thật là không giống chút nào.

-Ngươi nói xem!

Ngón tay ngọc của Hoa đại nương chỉ vào tiểu nha đầu mặc áo đỏ ấy.

Tiểu nha đầu áo đỏ gương mặt cười tươi như hoa, vui vẻ đáp:

- Muội là vì ngưỡng mộ.

-Ngượng mộ ư? - Ph ải đó! Phẩm Hoa lầu được xưng tụng là thiên hạ đệ nhất lầu,

tên tuổi to lớn không gì sánh bằng. Muội nghĩ nếu đã buôn bán thành công như thế tất phải có điểm đáng học hỏi, cho nên mới không quản ngàn dặm

xa xôi đến nơi đây, chỉ hy vọng tỷ có thể cho phép gia nhập!

“Khục!” Hoa đại nương thiếu chút nữa đã bị quả nho chẹn họng, vỗ vỗ ngực ho sặc sụa.

Tiểu nha đầu áo đỏ vội vàng chạy ra đằng sau, từ tốn vỗ vào lưng thị, thánh thót cười bảo:

- Vừa gặp đại nương tỷ một thoáng thôi, muội đã hiểu được tại sao Phẩm Hoa lầu lại có thể vang danh khắp thiên hạ rồi.

Hoa đại nương sững sờ:

- Tại sao vậy? - T ỷ khí chất cao nhã, mỹ lệ nhưng không phô trương, đoan trang mà không cứng nhắc, Phẩm Hoa lầu có một người như thế trông nom,

muốn không thành công cũng thật là khó đó.

Hoa đại nương không nhịn được, bật cười:

- Ta cũng chỉ là một ả nha đầu sai vặt ở đây, có phải người chủ sự đâu chứ. Ti ểu nha đầu áo đỏ che miệng lại, kinh ngạc thốt:

- Không thể nào! Người như đại nương tỷ đây còn còn phải chịu thiệt thòi

như thế, đủ thấy Phẩm Hoa lầu quả là chốn đầm rồng hang hổ không thể xem thường rồi!

Hoa đại nương khoát tay cười bảo: - Ti ểu nha đầu nhà ngươi mở miệng ra là

có thể nói lời mật ngọt ngay, được rồi được rồi, thôi thì nhận ngươi

cũng được… Bích Nhi, mang một lượng bạc ra đây tặng cho nàng ta.

Tỳ nữ tên Bích Nhi ứng lời lui ra.

- Phải rồi, tên của ngươi là…

Tiểu nha đầu áo đỏ mặt mày tươi tắn đáp:

- Tên muội là Như Ca.

- Như Ca à?

Hoa đại nương trầm ngâm nói:

- Sau này ở đây ngươi gọi là Ca Nhi vậy.

-Đa tạ đại nương! Có điều…

Như Ca ngoảnh sang bốn tiểu nha đầu còn lại, muốn nói nhưng cứ ngập ngừng.

-Nói đi!

- Đại nương tỷ chỉ cần mỗi mình muội sao? Các nàng ấy thoạt trông cũng

rất muốn được làm việc đó. Hương Nhi quỳ trên mặt đất, nước mắt rơi như

mưa, dáng điệu xót thương vô cùng, khiến cho trong lòng Như Ca như phát

sinh một loại cảm giác day dứt.

Hoa đại nương lãnh đạm nói:

- Phẩm Hoa lầu là nơi để khách nhân mua vui, nếu như bọn họ cả ngày cứ

phô cái vẻ mặt khóc lóc đưa đám thế này ra thì còn thể thống gì nữa.

Như Ca hướng về phía Hương Nhi nháy mắt, mỉm cười bảo: - Đại nương, Hương

Nhi tỷ tỷ cũng là vì vừa mới mất đi mẫu thân nên tâm tình mới ảo não như thế, đợi mấy ngày nữa sau khi mẫu thân tỷ ấy được chôn cất tự nhiên sẽ

khá lên thôi, hơn nữa Hương Nhi tỷ tỷ vừa xinh đẹp lại vừa nhân ái, nhất định sẽ trợ giúp cho đại nương người thật tốt. Hương Nhi tỷ tỷ, tỷ nói

có phải không?

Hương Nhi trước đây bán thân ch ôn mẹ ngoài chợ đã mấy ngày nhưng không có ai đến mua, mắt thấy hậu sự của mẹ mình không thể kéo dài lâu, cảm thấy

chỉ còn cách vào Phẩm Hoa lầu làm tỳ nữ là lối thoát duy nhất, nào còn

được phép nghĩ ngợi nhiều, nghe thế thì luôn thanh đáp:

- Đúng vậy! Đúng vậy!

Hoa đại nương nhướng mày lên, liếc mắt nhìn sang Như Ca lúc này đang chắp

tay ra vẻ cầu xin, thầm nghĩ tiểu nha đầu này cũng thật thú vị đấy!

oOo

Phẩm Hoa lầu ở Lạc Dương.

Thiên hạ đệ nhất lầu. Rượ u ngon của Phẩm Hoa lầu, từ thứ rượu nổi tiếng mà

đám hoàng thân quý tộc ưa dùng cho đến loại rượu vô danh trong chốn

hoang sơ thôn dã, chỉ cần người nếm qua một lần rồi thì có thể uống đến

say sưa ngây ngất, lênh đênh bay bổng chẳng khác gì thần tiên.

Món ngon của Phẩm Hoa lầu, bất kể là sơn hào hải vị hay thức ăn tầm thường

đều ngon đến mức khiến người ta như muốn nuốt luôn cả lưỡi.

Tuy nhiên, thứ hấp dẫn nhất của Phẩm Hoa lầu lại chính là người. Mỹ nhân.

Mỹ nhân khiến kẻ khác phải điên đảo thần hồn. Có m ỹ nữ thân người quyến

rũ tận xương, có mỹ nữ vóc hình thanh nhã cao quý, có mỹ nữ dáng vẻ

thuần khiết thẹn thùng, có mỹ nữ tươi tắn thông thường, dạo gần đây còn

thịnh hành loại mỹ nữ