Teya Salat
Lãnh Thiếu Truy Thê

Lãnh Thiếu Truy Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323172

Bình chọn: 9.5.00/10/317 lượt.

t khó chịu, có thể mượn nước lạnh nơi này

tắm hay không?” An Ninh không biết tại sao mình như vậy, cảm thấy sâu

trong nội tâm mình giống như là có một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt. Cô

đang khát vọng thứ gì đó, rồi lại không biết đến tột cùng khát vọng cái

gì. Chẳng qua là cảm thấy trống không mà muốn chết, toàn thân nóng rang. Biết rất rõ ràng tắm rửa ở trong phòng vệ sinh của ghế lô này là không

sáng suốt, nhưng mà cô đã chịu không được rồi. Nước lạnh, cô phải dùng

nước lạnh ngâm mình một chút.

“An Ninh……” Chúc Nhan nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, anh

không muốn ra tay nhanh như vậy . Chỉ là, An Ninh gần như bằng một loại

tư thái mị hoặc trêu chọc đứng ở trước mặt anh, anh nhịn không được vươn tay vuốt ve khuôn mặt ửng hồng của An Ninh.

“Ừ……” An Ninh không tự chủ được mà chà chà ở lòng bàn tay hơi lạnh

của Chúc Nhan, từ trong cổ họng phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Tiếng thở dài này hoàn toàn đốt Chúc Nhan. Anh một tay vuốt ve mặt

An Ninh, tay kia hung hăng mà ôm cô vào trong lòng ngực của mình, để hai người trong lúc này không có một chút khe hở.

“Buông…… ra…” An Ninh đã bị dược vật làm tâm trí mê mẩn, một chút lý trí duy nhất đã hơi tan rã.

“Không buông.” Chúc Nhan hung hăng mà xoa An Ninh mềm nhũn không có xương, gần như muốn nhu cô vào trong thân thể của mình.

“Ư…… buông… Buông ra…… Khốn kiếp……” An Ninh dùng một tia lý trí cuối cùng còn sót lại mà đấu tranh cùng dục vọng.

“Thật đẹp……” Chúc Nhan nhìn khuôn mặt An Ninh mê ly gần trong gang

tấc. Anh mãnh liệt để An Ninh tựa vào trên tường, gắt gao dùng thân thể

của anh mà chống đỡ ở trên người cô, hai tay di chuyển, một chút lại một chút vuốt ve dung nhan động tình của An Ninh. Anh một chút lại một chút sáp đến gần An Ninh, cảm thụ hơi thở cô hào hển và anh cảm thấy hơi thở lần lượt thay đổi.

An Ninh hoàn toàn bị dược vật khống chế tâm trí, hai tay cô vuốt ve

loạn xạ ở lưng Chúc Nhan. Hành động này của cô không thể nghi ngờ là

trạng thái bây giờ của hai người như lửa cháy đổ thêm dầu. Chúc Nhan rốt cục nhịn không được, hung hăng hôn đôi môi An Ninh khẽ mở ra.

Một tình mật ý loạn, một nhiệt huyết sôi trào, tiếc rằng hai người

trong cuộc đều là tay mới, hôn đến có thừa nhiệt tình, nhưng không có

cách thức. Dù cho là như vậy, hai người vẫn hôn đến khó chia lìa. Cuối

cùng thì Chúc Nhan tàn nhẫn rời khỏi môi An Ninh, An Ninh còn chưa tha

mà cắn môi dưới của anh một cái khiến Chúc Nhan ép môi xuống lần nữa,

lại là một cái hôn sâu nóng bỏng kéo dài.

Cuối cùng vẫn là Chúc Nhan còn có một chút lý trí tồn tại đình chỉ

điều này làm cho máu huyết người sôi trào mà hôn cùng vuốt ve, cầm lấy

tấm thảm trên ghế sa lon bao bọc lấy An Ninh quần áo không chỉnh tề, lấy tư thế ôm công chúa nhanh chóng vọt tới cửa thang máy, hoàn hảo thang

máy tới rất kịp thời, bên trong không còn người. Chúc Nhan hung hăng dán tại kim loại trên vách tường lạnh như băng, cố gắng khiến mình tạm thời lạnh xuống. Nhưng mà An Ninh vẫn vùi đầu ở trong cổ của anh, dưới sự

khống chế của dược vật vô ý thức mà vươn ra cái lưỡi nóng ướt, nhẹ nhàng liếm cắn.

Chúc Nhan ngừng thở, động cũng không dám động, sợ mình tại một khắc

mà bộc phát. Mười mấy giây ngắn ngủn, trong mắt Chúc Nhan như dài mười

mấy thế kỷ như vậy. Thật vất vả đến giữa cửa, lúc Chúc Nhan quét thẻ,

tay cũng run rẩy . Đi vào gian phòng, còn không kịp đi tới bên giường,

Chúc Nhan vào cửa đã chống đỡ An Ninh ở trên ván cửa dày, giống như dã

thú hôn hít lấy môi của cô, cổ gáy của cô, xương quai xanh của cô……

Lúc một đường đi tới trên giường, trên người hai người cũng đã …rồi. Chúc Nhan cố gắng điều khiển động tác của mình dịu dàng mà đặt An Ninh

trắng noãn ở trên giường, sau đó cúi người xuống…… Khi An Ninh tỉnh lại, trong tầm mắt là một màn đen tối. Chưa thanh

tĩnh cô hơi giật mình, nhưng cảm giác toàn thân bị đau nhức, hơn nữa

phía dưới truyền đến một trận khó chịu. Không rõ cho nên cô thử giật

giật, mới phát hiện mình căn bản không nhúc nhích được — bởi vì, có vật

gì đó ôm cô!

An Ninh giật giật tay duy nhất để tự do hoạt động, cảm nhận được một mảnh tơ lụa ấm áp, là da, cũng không phải của mình.

“Đừng động.” Một giọng đàn ông hơi khàn khàn vang trên đỉnh đầu.

Oanh một tiếng, giống như là sấm dậy đất bằng vậy, An Ninh nhớ lại

chuyện trước đó. Có người bỏ thuốc cho cô, sau đó, sau đó…… Cô và Chúc

Nhan…… Nói cách khác, bây giờ ôm cô là Chúc Nhan. An Ninh đột nhiên cảm

thấy toàn thân lạnh như băng, vì chuyện gì mà biến thành cái dạng này?

Thuốc là ai hạ? Là ý của Chúc Nhan hay là? An Ninh thậm chí không biết

là cô nên tức giận hay là nên tuyệt vọng.

“Cái này ngài hài lòng.” An Ninh hung hăng đẩy thân thể trói buộc ở

trên người mình ra, nhưng mà đối phương vẫn như cũ ôm cô gắt gao.

“Ngủ.” Chúc Nhan che An Ninh đang mạnh mẽ ra sức giãy dụa ở trước ngực mình.

“Tôi ngủ thế nào được! Không giải thích được chuyện xảy ra, ngài để

cho tôi ngủ thế nào được?!!” Đã đến gần lằn ranh sụp đổ An Ninh quên

thân phận Chúc Nhan làm người ta kiêng kỵ, lợi dụng gần như vậy mà bắt

đầu cắn thân t