Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Lãnh Thiếu Truy Thê

Lãnh Thiếu Truy Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323552

Bình chọn: 9.00/10/355 lượt.

ngay cả người trọng tài Từ Thư Nhã cũng

bất giác cắn chặc môi dưới, hai tay xào bài cũng có chút run rẩy.

Ván thứ hai lá thứ nhất của Chúc Nhan

là K, An Ninh là năm; lá thứ hai Chúc Nhan là mười, An Ninh là mười một; là thứ ba Chúc Nhan là năm, An Ninh vậy mà bắt được là K!

Trong phòng sáng sủa rộng rãi mà im ắng , ba người duy trì động tác ngồi ở chỗ đó cứng ngắc, ngay cả hít thở

cũng ngừng lại, loại yên tĩnh giống như chết không biết kéo dài thời

gian bao lâu.

“An Ninh thắng……” Từ Thư Nhã đột nhiên nhàn nhạt mở miệng, ở trong lòng thở phào nhẹ nhỏm, được cứu rồi, hai đứa đều được cứu.

“Em tự do……” Chúc Nhan bình tĩnh nâng tay lên lau mồ hôi trên trán, mặt không chút thay đổi nhìn An Ninh.

Thân thể An Ninh mềm nhũn, thậm chí từ trên giường nhảy xuống sàn nhà, nước mắt mãnh liệt chảy ra, cái gì cũng không nói.

Chúc Nhan và Từ Thư Nhã nhìn An Ninh như vậy, im lặng thật lâu.

Lúc An Ninh thu thập hành lý thì Chúc

Nhan tới đưa cho cô một tấm card cùng chút tiền mặt, An Ninh không dám

cự tuyệt, trong giờ phút quan trọng, cô đều sợ Chúc Nhan đổi ý.

An Ninh thậm chí không dám cáo biệt với Chúc Nhan, gần như là len lén dưới sự an bài Từ Thư Nhã để tài xế chở

cô ra sân bay. An Ninh tự nhiên không dám ở lại thành phố A, thậm chí

ngay cả chào hỏi cô cũng không dám, cũng không gọi cho cha mẹ ở Mỹ, trực tiếp ở sân bay mua một vé máy bay nhanh nhất phải lên đường bay về phía nam. Chúc Nhan cho cô chút tiền mặt, cũng đủ cho cô sinh hoạt. Chờ đến

phía nam tìm việc làm, sẽ liên lạc với người nhà.

An Ninh tính toán rất tốt, trước khi có thể rời khỏi thành phố A này một khắc cô cũng không dám buông lỏng,

thậm chí ngay cả hít thở đều rất cẩn thận.

Từ lúc mua vé đến kiểm tra vé phải đợi

mười phút đồng hồ, mười phút đồng hồ này đối với An Ninh mà nói giống

như mười giờ khó khăn vậy. An Ninh đứng ở hàng cuối cùng mười mấy người, tầm mắt của cô ở cửa sổ sân bay kiểm phiếu điện tử và lối vào sân bay

bồi hồi, một mặt mong đợi kiểm phiếu nhanh một chút, một mặt cầu nguyện

Chúc Nhan đừng xuất hiện.

Thật vất vả trông đợi bắt đầu kiểm

phiếu, lúc sắp đến phiên An Ninh, kìm lòng không đậu cô xoay người nhìn

về phía sau một lúc, coi như là cáo biệt đối với cuộc sống trước kia.

Nhưng mà, cô hoảng sợ thấy Chúc Nhan đang sải bước đi tới.

An Ninh mạnh mẽ xoay người, cũng chẳng

quan tâm nhân viên làm việc ngăn trở, dùng hết sức lực chạy vào cửa khẩu kiểm tra. Nhưng mà, ngay khi cô bước vào một bước thì, cánh tay của cô

bị một đôi tay nắm thật chặc mà kéo lại. An Ninh bị một sức lực rất mạnh mẽ hung hăng túm về phía lồng ngực của Chúc Nhan. Cô bị Chúc Nhan ôm

thật chặc vào trong ngực, động cũng không động được. Chuyện lo lắng nhất rốt cục cũng xuất hiện. Toàn thân An Ninh run rẩy vùi vào trong ngực

Chúc Nhan, run run nói với anh:

“Anh đáp ứng tôi, anh rõ ràng đã đáp

ứng tôi, tôi thắng, anh phải thả tôi tự do!” Giọng nói của An Ninh không lớn, cô đã không có sức nói chuyện lớn tiếng. Ngay khi trong nháy mắt

đó thấy Chúc Nhan, thì cô hiểu, cô xong……

“Anh hối hận, em chết cũng phải chết ở

bên cạnh anh.” Chúc Nhan đem mặt chôn ở trên vai hơi lạnh lẽo của An

Ninh, nhẹ mà nói quyết đoán.

Từ Thư Nhã nhìn vẻ mặt u ám của An Ninh khi bị Chúc Nhan mang về tới, nhất thời im lặng. Bà đã nghĩ tới Chúc

Nhan sẽ đổi ý, nhưng chuyện chính xác xảy ra, lại có chút mờ mịt.

Suốt cả một buổi tối hôm nay Từ Thư Nhã không có ngủ, trằn trọc trở mình mãi cho đến sáng sớm, vẻ mặt mệt mỏi

đến lầu chính thỉnh an lão gia. Hai người hàn huyên một chút sau, bà trở lại gian phòng của mình dặn dò bảo mẫu bên cạnh kêu Chúc Nhan đến.

“Thật sự không có biện pháp buông tay?

Cho dù nhìn con bé chết, cũng phải giữ con bé ở bên cạnh?” Từ Thư Nhã

thật nghiêm túc mà hỏi Chúc Nhan.

“Đúng.” Chúc Nhan trầm mặc một hồi rồi gật đầu.

“Vậy con có nghĩ tới hay không, con bé

chết, thì con làm sao?” Từ Thư Nhã ưu nhã đốt một cây cây thuốc là của

nữ sĩ, hít một hơi thật sâu. Đã lâu rồi bà không có hút thuốc. Vừa mới

bắt đầu hút thuốc, là ngày cha của Chúc Nhan vừa mới qua đời. Sau lại,

bà giúp lão gia quản lý Chúc gia, áp lực quá lớn, thường xuyên hút thuốc để nâng cao tinh thần. Chờ bỏ xuống trọng trách của Chúc gia sau, bà

cũng bỏ thuốc. Vốn tưởng rằng đời này cũng sẽ không cầm lấy vật này nữa, cũng không nghĩ tới phút cuối cùng, tên con trai nhỏ này lại bắt đầu ra vấn đề khó khăn cho bà.

“……” Chúc Nhan trầm mặc không nói. An

Ninh chết, anh sẽ làm sao? Anh không nghĩ qua, nhưng anh biết sau khi An Ninh rời khỏi, thật sự anh không biết nên làm cái gì bây giờ.

“Con, mẹ thích An Ninh, nhưng con là

con ruột của mẹ, mẹ đương nhiên đau lòng con hơn. Nếu như An Ninh chết,

con vẫn còn sống, mẹ cũng sẽ không ngăn trở con. Nhưng mà, mẹ biết, An

Ninh thật sự chết, con cũng chỉ có chết. Cho dù là còn sống, cũng là cái xác không hồn. Làm một người mẹ, mẹ không cho phép loại chuyện này phát sinh.” Từ Thư Nhã lần nữa hung hăng hút một ngụm khói.

“Con không buông.” Chúc Nhan nói thật.

“Tối ngày hôm qua mẹ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không ngủ được. Nếu con