Duck hunt
Lãnh Lệ Chi Tinh

Lãnh Lệ Chi Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322784

Bình chọn: 9.00/10/278 lượt.

cao thủ mạnh nhất, hôm nay, tao sẽ dùng máu mày rửa miệng

vết thương trên tay tao!” Đường Thiệu Tông nhe răng cười nói.

Hai chữ “yêu quái” kia đã phạm vào cấm kị của Bắc Đẩu Thất Tinh, trên mặt mỗi người họ đều bao phủ sát khí lành lạnh, Trình Duy Ân cảm thấy

sát khí khiếp người đang ngưng tụ trong không khí, trái tim như muốn

nhảy lên cổ họng.

Xuất hiện cùng Gia Cát Tung Hoành chính là các thành viên khác của Bắc Đẩu Thất Tinh? 1, 2, 3, 4, 5, 6……

Sao có mỗi sáu người? Không phải có bảy người sao? Nàng run rẩy nhìn

bọn họ, tinh tường đọc ra trong sáu đôi mắt kia là ngọn lửa công kích

mãnh liệt thiêu đốt.

Quả nhiên, Đường Thiệu Tông còn chưa hạ lệnh ra tay, Bắc Đẩu Thất

Tinh đã triển khai hành động, bọn họ như quỷ mỵ tập kích hơn hai mươi

tên lính đánh thuê kia, động tác gọn gàng mau lẹ, một chiêu lấy mạng.

“Nổ súng! Bắn chúng nó cho tao!” Đường Thiệu Tông tức giận rống to.

Đạn bay như mưa trước mặt Trình Duy Ân, nàng tuy sợ hãi, cũng không

muốn bỏ lỡ cơ hội cứu cha, thừa dịp Đường Thiệu Tông và thủ hạ đang ứng

chiến, nàng trốn ra chỗ cái xe 16 chỗ, mở cửa xe, tiến vào trong.

“Ba…… Ba ổn chứ?” Nàng thấp giọng kêu, nhẹ nhàng xé mở băng dính trên miệng Trình Nhất Hoa.

“Duy Ân…… Đỡ ba ra ngoài……” Trình Nhất Hoa suy yếu nói.

“Hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm! Chúng ta mau thừa dịp trốn đi……”

Nàng vội la lên, xoay người giúp Trình Duy Trạch cởi bỏ dây trói.

“Không, trốn không thoát được.” Trình Nhất Hoa suy sụp nói, “Mà ba cũng không muốn trốn, để ba gặp bọn họ……”

“Ba!” Nàng chính là không muốn để Bắc Đẩu Thất Tinh gặp được cha!

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chị, Thiên Quyền đại ca không phải tới cứu chúng ta sao?” Trình Duy Trạch hoàn toàn không rõ tình huống.

“Không, hắn tới để giết ba……” Nàng bi ai nói.

“Cái gì?” Trình Duy Trạch khiếp sợ há hốc mồm, Bắc Đẩu Thất Tinh là

do hắn mời đến hỗ trợ, làm sao có thể biến thành muốn tới giết cha?

“Nói thì dài, mau rời khỏi đây trước rồi nói sau!” Nàng không muốn

lãng phí thời gian giải thích, việc cấp bách là nhanh chóng mang cha rời khỏi nơi nguy hiểm này.

“Vâng……” Trình Duy Trạch vội vàng gật đầu, lén lút chuyển lên ngồi ghế lái.

Tiếng xe khởi động lẫn vào tiếng súng, Trình Duy Ân nhìn nhanh ra

ngoài xem tình hình chiến đấu, đám bộ đội đặc chủng làm sao cũng không

thể đánh trúng nhóm Bắc Đẩu Thất Tinh, nhóm Gia Cát Tung Hoành thân thủ

mạnh mẽ, tay không đã đánh ngã không ít người, Đường Thiệu Tông thấy

thế, tức giận hét lớn với tên thư kí: “Lấy súng tao mua ra đây!”

“Vâng.” Thư ký lấy từ trên xe ra một khẩu súng có tạo hình đặc biệt quái dị, đưa cho Đường Thiệu Tông.

“Tao không tin là không thể bắn thủng sọ chúng mày!” Đường Thiệu Tông cười tàn ác, vụng trộm tới sau lưng Gia Cát Tung Hoành, chĩa súng nhắm

bắn.

“Cẩn thận……” Trình Duy Ân khẩn trương bàn tay vã đầy mồ hôi, buột miệng cảnh báo Gia Cát Tung Hoành.

Gia Cát Tung Hoành không quay đầu, nhưng trong một nháy mắt này, mọi

người chỉ cảm thấy hoa mắt, hai bóng người kì lạ đỡ lấy viên đạn có sức

công phá mạnh kia một cách nghiêm mật, bảo vệ Gia Cát Tung Hoành.

Tiếng súng phút chốc dừng lại, đơn giản là vì ngoài Bắc Đẩu Thất Tinh cùng Trình Duy Ân, ai cũng kinh hãi cơ hồ muốn rớt con mắt.

Đó là một…… Thiên sứ!

Một thiên sứ có đôi cánh kim loại!

Mà đứng cạnh thiên sứ, là một quái nhân có đôi tay đáng sợ!

Đường Thiệu Tông ngây ra như phỗng, ngây ngốc ở đương trường.

Đây…… Đây là cái quỷ gì? Hắn nghĩ…… Chỉ có Gia Cát Tung Hoành không

bình thường, không nghĩ tới tất cả những người này đều là quái vật……

Trình Nhất Hoa từ trong xe nhìn thấy tất cả, môi run run, thật lâu nói không ra lời.

Những người “không phải người” này, chính là những đứa trẻ bị bán năm đó sao? Đáng sợ…… Hắn năm đó làm rất nhiều việc đáng sợ……

Địch Kiếm Hoài thu cánh chim, lạnh lùng xoay người. Diêm Quýnh

nghiêng mặt, co duỗi những ngón tay sắt của hắn, phát ra tiếng vang lách cách rợn người.

Gia Cát Tung Hoành từ sau lưng họ chậm rãi thong thả đi ra, thấy Đường Thiệu Tông mặt như gặp quỷ, cười lạnh.

“Mày đã chọc giận bọn tao, Đường Thiệu Tông, bọn tao không có thời

gian để đùa với mày……” Nói xong, hắn tháo kính mắt xuống, trong đồng tử

mắt là ánh sáng đỏ rực.

Trình Duy Ân thở dốc vì kinh ngạc, nàng biết, công kích thực sự bây giờ mới bắt đầu!

Đột nhiên, Bắc Đẩu Thất Tinh hành động, mắt phóng điện của Gia Cát

Tung Hoành, cánh tay sắt của Diêm Quýnh, lông chim của Địch Kiếm Hoài,

sức mạnh của Thạch Dật, và còn Đoàn Duẫn Phi nhanh như tia chớp đồng

loạt ra chiêu……

Quân đoàn của Đường Thiệu Tông tan tác ngã trái ngã phải, có tên

người mọc thêm lỗ, có tên toàn thân cắm đầy lông chim, trong không khí

lập tức tràn ngập mùi máu.

Đường Thiệu Tông vốn kiêu ngạo cuồng vọng lúc này sớm toàn thân run

rẩy, hoảng sợ ôm đầu quỳ rạp trên mặt đất, kêu: “Đừng giết tôi…… Đừng

giết tôi……”

“Trời ơi…… Đây rốt cuộc là……” Trình Duy Trạch nhìn mà há hốc mồm, vạn lần không nghĩ là hình ảnh khoa học viễn tưởng chỉ có thể xuất hiện

trong phim lại diễn ra ngay trước mắt hắn!

“Duy Trạch…… Đừng nhìn nữa! Mau! Tran