XtGem Forum catalog
Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325025

Bình chọn: 8.5.00/10/502 lượt.

ốn truy cứu hành vi khả nghi

này của hai người, bà uống trước hai ngụm nước để bình phục tâm tình,

sau đó nói "Ba con mới vừa bị người của cục điều tra mang đi."

"Cái gì?" An Nhiên lập tức từ dưới đất đứng dậy, "Mẹ, cái này không thể nào!"

Nhập Hồng giống như lập tức không còn hơi sức, ngồi vào trên ghế sa lon,

bưng kín mặt, "Ai biết đột nhiên lại như vậy, mẹ mới vừa đến nhà họ Nam

một chuyến, cũng may bác Nam của con nhận lời với mẹ, hai người các con

cũng đừng làm loạn, nói cho các con biết chuyện này để còn đề phòng,

đoán chừng mấy ngày nay trong nhà sẽ bị giám sát, nói chuyện gì cũng cẩn thận một chút, chớ không cẩn thận lại gây phiền toái cho ba con."

"Bọn họ tại sao có thể như vậy, nói bắt đã bắt!" An Nhiên gấp đến độ xoay

quanh, cô thật sự không thể đem An Diệc Bác cùng tội phạm liên hệ tới.

Khâu Thiếu Trạch như có điều suy nghĩ: "Dì đi tìm Nam Tĩnh?"

Nhập Hồng mệt mỏi gật đầu một cái, "Ừ, tuy nói từ sau khi Anh tử mất, Nam

Tĩnh cùng chúng ta xa lánh không ít, nhưng tóm lại vẫn còn chút quan hệ, hai nhà trên phương diện làm ăn vẫn còn lui tới mật thiết, An thị bị

hao tổn thì Nam thị cũng sẽ có ảnh hưởng. Ông ấy không thể mặc kệ mà

ngồi nhìn." Chú ý tới An Nhiên gấp đến độ hốc mắt đỏ lên, Nhập Hồng kéo

cô ngồi xuống trấn an, "Không có chuyện gì, con yên tâm. Ngay cả có

chuyện, mẹ cũng sẽ đem hết sức lực bảo vệ ba con ra ngoài."

Mặc

dù Nhập Hồng làm bà chủ gia đình nhiều năm như vậy, nhưng hàng ngày

thường đi theo An Diệc Bác ra ngoài xã giao, giao thiệp cũng rất rộng.

Hơn nữa chuyện lần này, chỉ là bởi vì một bác sĩ rất có danh tiếng ở

bệnh viện phụ thuộc đại học C tham ô hối lộ đưa tới.

Nền móng sản nghiệp của An thị là dụng cụ y học và hồi sức, mặc dù qua nhiều năm

như vậy nhưng lợi ích chủ yếu lại được thu từ phương diện nghiên cứu

phát triển. Cho dù thế An Diệc Bác cũng chưa bao giờ dám lơ là phương

diện cơ sở. Muốn tìm được đầu ra, đầu tiên nhất định phải có quan hệ với một số lượng nhân viện có chức vụ lớn phụ trách ở trong các bệnh viện.

Nói như vậy, việc ký hiệp ước báo cáo giá cả phải cao hơn so với người

phụ trách, mà nhân viên phụ trách trong các bệnh viện có thể ăn được giá hoa hồng chênh lệch này. Vốn đây là bí mật không công khai trong mọi

ngành nghề, dù sao sau khi kỹ thuật mới phát triển, vật gì làm ra cũng

đều na ná như nhau, lấy người tiền tài để giúp đỡ làm việc, tuy nói có

chút đá bóng bên cạnh, nhưng cũng không có người nghiêm túc truy cứu.

Vị bác sĩ kia có một số lượng lớn tài sản không có nguồn gốc, vả lại trong đó phần lớn xuất phát từ An thị. Mấy năm trước, An thị xảy ra sự cố về

dụng cụ y tế có vấn đề, cùng lúc cũng có sự cố về chữa bệnh, mặc dù đã

bồi thường số tiền phạt kếch xù, nhưng hôm nay chuyện vừa ra tới, lập

tức lại có người níu lấy chuyện này để làm dây leo.

Mặc dù Nhập

Hồng ngoài miệng an ủi An Nhiên, nhưng trong lòng cũng rất hoang mang.

Cảm giác chuyện lần này không đơn giản, An Diệc Bác bị mang đi, không

chỉ là có liên quan đến vụ hối lộ, mà còn liên lụy đến một ít thao tác

ngầm trong An thị.

Nếu như những tội danh kia được chứng thực, An Diệc Bác muốn ra được thật sự rất khó khăn. Nghĩ tới những thứ này,

Nhập Hồng liền cảm thấy nhức đầu, mà mới vừa rồi nhìn thấy những lời nói và hành động kì quái của Khâu Thiếu Trạch và An Nhiên lại càng làm bà

thêm phiền não.

Khâu Thiếu Trạch hỏi An Nhiên: "Em có biết Nam Tịch Tuyệt ở nơi nào không?"

An Nhiên ngẩn ra: "Lúc này, chắc là ở công ty thôi."

Khâu Thiếu Trạch lôi cánh tay của cô kéo cô qua một bên, nhỏ giọng nói: "Anh hoài nghi chuyện này có liên quan đến Nam Tịch Tuyệt."

"Nói

bậy!" An Nhiên tức giận cắt đứt hắn, "Anh ấy sẽ không làm chuyện như

vậy!" Nam Tịch Tuyệt từng chính miệng đồng ý với cô, có cô ở đây, anh sẽ không động đến An thị. Mặc dù bác Anh mất là do chú hai tạo ra, nhưng

anh không hề oán hận An gia nữa, anh sẽ không đột nhiên làm ra loại

chuyện này!

Khâu Thiếu Trạch châm chọc hừ một tiếng, "Nam Tịch

Tuyệt cùng mẹ hắn tình cảm thân thiết, anh không tin hắn sẽ dễ dàng

buông tay như vậy. Nói như thế, cũng chỉ là để dụ dỗ em thôi, em thật sự tin là thật sao?"

"Khâu Thiếu Trạch anh là chó không đổi được ăn cứt đúng không?" An Nhiên tức giận nói, cái người đáng ghét, mấy câu

nói liền hiện nguyên hình, mặc kệ thay đổi như thế nào, hắn vẫn còn cay

nghiệt như thế!"Mẹ tôi còn chưa nói gì đâu, anh tại sao hoài nghi anh

ấy?"

"Tại sao?" Khâu Thiếu Trạch cũng có chút kích động, "Chỉ

bằng việc hằng năm hắn muốn tôi tìm giúp tài liệu quan trọng của An

thị!"

"Anh ngậm máu phun người!" An Nhiên giận đến phát run, "Hơn nữa, anh lấy được tài liệu của An thị từ chỗ nào?"

Thân thể Khâu Thiếu Trạch cứng đờ, chậm rãi nói: "Có nhớ lần trước tôi thực tập qua tại An thị?"

An Nhiên trợn to hai mắt, "Ngươi. . . . . . !"

"Không sai, " Khâu Thiếu Trạch tự giễu cười cười, "Tôi chính là hận An thị

không thể đóng cửa, muốn xem một nhà ba người các người lưu lạc nơi đầu

đường xó chợ, ngay cả cơm cũng có mà ăn sẽ là cái cảm giác gì, các người chưa từng thử nghiệm qua đi?"