Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325281

Bình chọn: 7.00/10/528 lượt.

ông nom giúp Lâm Lâm ba ngày, canh giữ trước chi nhánh

của một ngân hàng là một công ty phiên dịch tại thành phố S, thậm chí là quấn quít chặt lấy, lấy được cơ hội phỏng vấn . Phỏng vấn thì cô lưu

loát một tràng tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Latinh khiến người phỏng vấn khiếp sợ.

Ngoại trừ văn học cổ điển của Trung Quốc là cô chưa quen thuộc, thì

ngoại ngữ của An Nhiên giỏi kinh người. Thời điểm Lâm Lâm vẫn chưa đi

nhà trẻ, cô liền nhận công việc phiên dịch tài liệu ở nhà. Dần dần, cũng kiếm được tiền lương đủ nuôi sống mình.

Loại cảm giác tự lực cánh sinh này rất tốt, cô từ từ tìm về được lòng

cầu tiến, lòng tự tin. Cô toàn tâm toàn ý đi yêu Lâm Lâm, cố gắng dành

cho con bé tất cả những điều tốt nhất.

Tô Nam được cử đến thủ đô học nghiên cứu, Tần Tiểu Mạn sau khi tốt

nghiệpthì trực tiếp đi làm. Lương Chi Vi được trực tiếp cử đi học nghiên cứu sinh, cũng tính toán sẽ đặt chân tại thành phố S. Ngô Mạch một năm

cuối cùng lại tạm thời thay đổi chủ ý, xin xuất ngoại, sau khi cùng bạn

trai chia tay liền đi Anh du học.

Thời điểm bữa cơm chia tay, Tần Tiểu Mạn cũng gọi An Nhiên đi. Bốn năm

đại học qua đi, bọn họ cũng không còn là bộ dáng như lúc trước, mới vào

xã hội, tự lực cánh sinh cũng không dễ, càng thêm nhiều người bày tỏ

đồng tình với An Nhiên, thậm chí là kính phục.

Suy tính đến vấn đề giáo dục của Lâm Lâm, về sau An Nhiên đồng ý với an

bài của công ty, đến tổng bộ ở thành phố S. Hơn nữa, đợi đến khi địa vị

xã hội của cô cao hơn, một ngày nào đó cô có thể trở về Mĩ, có thể đi

xem ba cô.

Thành phố S là một thành phố lớn trong nước, việc kinh doanh quốc tế lại càng nhiều hơn. An Nhiên rất thuận lợi thi được bằng chứng nhận phiên

dịch, ngồi ở trong "Cái rương" phiên dịch, ngày qua ngày đều bình ổn

trôi qua.

Thời gian công tác của cô có thể co dãn tương đối lớn, hơn nữa cô kiên

quyết không nhận công việc phải đi khỏi thành phố S, không làm chủ nhật

cùng ngày nghỉ. Cô còn tìm được một quán bar tương đối nghiêm chỉnh ở

thành phố S, thứ sáu mỗi tuần đều đi hát, không chỉ vì kiếm tiền, mà còn thêm một loại phương thức thổ lộ tình cảm.

Làm cho cô không ngờ chính là, sau khi tốt nghiệp Tô Nam không có ở lại

thủ đô, ngược lại chạy tới thành phố S. Anh thuê một phòng ở ngay bên

cạnh khu nhà tập thể của An Nhiên. Từ sau khi Tô Nam đến, An Nhiên mới

phát giác được là mình có thể thở phào một cái.

Làm mẹ của một đứa bé mà chưa cưới, cô thừa nhận áp lực mọi mặt rất lớn. Hơn nữa, Lâm Lâm cho đến bây giờ cũng chưa có hộ khẩu, ban đầu vào nhà

trẻ, cô phải đưa cho nhà trẻ một số tiền lớn, xách theo quà tặng cho

hiệu trưởng những ba lần, cuối cùng Lâm Lâm mới được chấp nhận vào học.

Cho dù như vậy, nhưng nhà trẻ vẫn thỉnh thoảng lấy chuyện Lâm Lâm không

có hộ khẩu ra nói, tìm đủ loại cớ muốn phí tài trợ.

Tiền lương của cô cao, nhưng cũng không chịu nổi. Thẻ mang từ Mĩ về,

tiền bên trong tiêu cũng không sai biệt lắm. Đây là An Diệc Bác cho cô,

thật ra thì, An Nhiên cũng có cảm giác, tấm thẻ này sớm muộn cũng không

thể dùng, tiền bên trong có mấy phần là hợp pháp chứ?

Mấy năm này trôi qua, ngược lại cuộc sống của cô càng thêm căng thẳng .

Tô Nam lại bắt đầu theo đuổi cô. Cả người anh tỏa ra hơi thở thành thục

chững chạc, so trước kia thì có lực hút hơn rất nhiều. Anh sẽ ở trong

quán rượu chờ cô, mãi cho đến khi cô tan việc. Thời điểm cô nhận nhiệm

vụ khẩn cấp, anh thậm chí sẽ đem Lâm Lâm đến phòng nghiên cứu của anh. . . . . .

An Nhiên có lúc cảm thấy, mặc dù cô không yêu Tô Nam, nhưng ở cùng một chỗ với anh, cô thật sự rất vui vẻ.

Hơn nữa, Lâm Lâm há miệng sẽ nói tiếng "Ba" kia là đối với anh.

Lúc Tô Nam cầu hôn, An Nhiên vẫn còn do dự. Anh biết rõ nhược điểm của

cô "Lâm Lâm lớn lên dù sao cũng phải có một gia đình. Tối thiểu, cũng

phải cho con bé được gắn tên trong hộ khẩu. Bằng không, về sau sẽ không

có cách cho con bé đi học. . . . . . . Thật ra thì dùng Lâm Lâm để ép

em, là có chút hèn hạ." Anh đẩy đẩy kính mắt, từ trong túi móc ra một

cái hộp nhung Shields, mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương lóe

sáng, anh quỳ một chân xuống "Mấy năm nay, anh cũng đã nghĩ tới, có đúng là không có em thì không được hay không? Anh đã suy nghĩ thông suốt

rồi, mặc kệ em tiếp nhận anh là vì lý do gì, anh đều chấp nhận. Anh yêu

em, An An, gả cho anh đi."

Lúc ấy bọn họ đang ở trong một quán ăn dành cho trẻ em, đang tổ chức

party sinh nhật tròn ba tuổi cho Lâm Lâm. Lâm Lâm ăn một miệng đầy bơ,

không hiểu nhìn Tô Nam đang quỳ một chân dưới đất.

An Nhiên sờ sờ tóc Lâm Lâm, cuối cùng quyết định, chậm rãi rút chiếc

nhẫn hình mặt trăng của Khâu Thiếu Trạch ra, đưa tay cho Tô Nam. . . . . .

Nệm trầm xuống, Nam Tịch Tuyệt đã ngồi vào bên giường"Đang suy nghĩ gì vậy?"

An Nhiên nhìn anh, vẻ mặt bi thương. Chuyện đã qua lâu như vậy, nhớ lại, cũng chỉ có ngắn ngủn mấy phút, cũng chỉ có ở trong hoàn cảnh ấy, mới

biết cái loại tư vị từ từ chịu đựng là như thế nào.

"Tiểu Nhiên. . . . . ." Nam Tịch Tuyệt giơ tay lên muốn vuốt mái tóc của cô, cô lại trước một bước nằm xuống "Em mệt mỏi, có c


Duck hunt