XtGem Forum catalog
Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325214

Bình chọn: 8.00/10/521 lượt.

huyện gì ngày mai

nói."

Cô trợn mắt nhìn vách tường, thân thể buộc thật chặt. Sau một lát, đèn bàn bị tắt, anh vén chăn lên nằm bên cạnh cô.

Anh dính sát phía sau cô, ôm cô vào trong lòng "Tiểu Nhiên. . . . . . Anh xin lỗi em."

An Nhiên mở mắt thật to , không dám chớp mắt. Cô không thể lại vì anh mà chảy nước mắt. . . . . .

Cô mặc bàn tay anh chậm rãi vuốt ve thân thể cô, anh tìm kiếm chung

quanh một chút, nặn một cái, giống như là đang kiểm tra, năm năm này, cô có bị thương chỗ nào hay không.

Anh trầm mặc thật lâu, lâu đến nỗi An Nhiên cho là anh đã ngủ rồi, anh

lại đột nhiên mở miệng hỏi: "Tại sao chưa từng làm cùng cậu ta?"

An Nhiên chợt quay người lại "Anh rất hả hê phải không? Cho là tôi vì

anh mà thủ thân như ngọc? Tôi cho anh biết, Nam Tịch Tuyệt, anh ấy không có đi vào không có nghĩa là chúng tôi không có phương thức giải quyết

khác, thân thể này nhìn anh ấy cũng đã nhìn, sờ cũng đã sờ, hôn cũng đã

hôn qua, số lần anh ấy phóng trên người tôi tạm thời không thể so với

anh. Anh có biết thời điểm tôi cho anh ấy vuốt ve anh ấy có bao nhiêu

hưởng thụ không? . . . . . . Ừ nha. . . . . . !"

Nam Tịch Tuyệt không cho cô nói thêm gì nữa, hung hăng chặn miệng cô

lại. An Nhiên đá anh, đánh anh, anh cố gắng đè ép không cho phép cô làm

loạn, hai người giống như điên ở trong chăn giằng cô.

Móng tay của cô xẹt qua khóe mắt anh, nhất thời có máu chảy ra. An Nhiên cũng cảm thấy móng tay của mình ấm nóng, cô dừng lại động tác. Nam Tịch Tuyệt thoáng dời hạ vị, tìm được nơi ấm áp ướt át kia, thân thể trầm

xuống, liền tiến vào thân thể cô. An Nhiên cắn chặt môi, quay mặt qua chỗ khác, cố chấp một hồi, thật sự

là bị anh dày vò đến khó chịu, hít một hơi, co rúc lại, xoắn anh môt

phen, thúc giục: "Nhanh lên một chút. Tôi rất mệt mỏi."

Hơi thở nóng rực của anh phun vào lỗ tai cô, vừa ướt lại vừa nhột, cô

quay sang bên gối cọ xát. Anh ở trên vành tai cô liếm một phen, một trận cảm giác tê dại nhanh chóng vọt qua một bên thân thể cô, quả thật giống như dòng điện.

Nam Tịch Tuyệt từ trong cơ thể cô rút ra, lật người nằm xuống bên cạnh cô, ôm lấy cô "Thật xin lỗi."

An Nhiên chôn thấp đầu hơn "Có cái gì tốt để xin lỗi . Không làm đúng

không, không làm thì anh liền cút ra khỏi nhà tôi, không cần trở lại

quấy rầy tôi nữa."

Nam Tịch Tuyệt ôm sát cô, không chịu buông tay, cả người An Nhiên thật

sự mềm nhũn, trong khoảng thời gian này, từ khi anh đột nhiên xuất hiện ở thành phố C với phân phận là cổ đông của công ty cô, cho đến lúc ba mẹ

Tô Nam phát hiện Lâm Lâm không phải con của Tô Nam, rồi đến khi phát

hiện ở Tô Nam bên ngoài…., từng cái một, cũng đủ làm thần kinh của cô

căng thẳng, tinh lực( tinh thần và thể lực) đều xuống dốc.

Hiện tại, giường lớn ấm áp, lồng ngực dày rộng, hơi thở quen thuộc như

thế, cũng làm cho cô có một loại ảo giác, giống như cô vẫn còn là một

thiếu nữ kiêu căng khi xưa, có thể bá chiếm lồng ngực bền chắc này, thân thể vừa buông lỏng đã cảm giác đến ban ngày.

Cô thực sự là ngủ thiếp đi, bất quá chỉ là co lại nằm nghiêng , hai cánh tay khép lại. Cô ngủ cũng không phải là cực kỳ an ổn, theo thói quen

nhắm hai mắt lại sờ sờ, hình như đang tìm cái gì đó, cho đến khi Nam

Tịch Tuyệt đem một cánh tay của mình thả vào giữa hai tay của cô, sau

khi cô ôm lấy, vỗ nhẹ nhẹ, lúc này mới nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Cả đêm Nam Tịch Tuyệt đều chưa chợp mắt.

Sau khi tỉnh lại, An Nhiên cảm thấy khát đến khó chịu, mới vừa xốc chăn

ngồi dậy, thì có một cốc nước ấm được đưa đến bên miệng cô, cô nhận lấy

uống xong, nhìn anh: "Khi nào thì tôi có thể đi làm?"

Nam Tịch Tuyệt khàn khàn nói: "Bất cứ lúc nào cũng được."

Hai người ở dưới chăn đều không một mảnh vải, An Nhiên liếc mắt nhìn

thân thể của anh, vẫn là quyết định nhanh chóng mặc quần áo rời giường

là tốt nhất.

Trong tủ quần áo vẫn còn treo quần áo của Tô Nam.

An Nhiên đứng ở đó nhìn một hồi, đem bộ đồ tây anh vừa mới mua không lâu vuốt vuốt, vuốt đến mức xuất hiện một nếp nhăn.

Ba mẹ Tô Nam cũng đã sớm nghe đến tên cô. Sau khi đồng ý lời cầu hôn của anh, cô liền xin điều đến một chi nhánh nhỏ của ngân hàng ở thành phố C để công tác, đồng thời mang theo Lâm Lâm và anh cùng trở về. Cô không

cố ý giấu giếm, nhưng Tô Nam đã nói với họ, Lâm Lâm chính là con gái của anh. Mặc dù bọn họ có chút hoài nghi, nhưng nhìn thấy Tô Nam toàn tâm

toàn ý đối với An Nhiên, cũng dần dần bỏ đi băn khoăn.

Sau đó An Nhiên mới phát hiện, là cô vẫn nghĩ đến hôn nhân quá đơn giản. Khi cô kết hôn, cô cũng gọi điện thoại thông báo cho Nhập Hồng. Lúc đó

Nhập Hồng đã khóc qua điện thoại, luôn nói: "Mẹ có lỗi với con, mẹ nhớ

con." Nhưng thời điểm An Nhiên vừa muốn hỏi, bà vẫn như cũ cúp điện

thoại trước một bước.

Hôn lễ làm rất khiêm tốn, nhưng trong nhà An Nhiên cũng không có một

người tới dự là sự thật, ba mẹ Tô Nam không nói gì, nhưng những ngày lễ

tết đi thăm người thân, những người đó đều dùng ánh mắt khác thường làm

cho cô cảm thấy rất khó chịu.

Quan trọng nhất là, cuộc sống vợ chồng của cô và Tô Nam vẫn lúng túng

không thôi. Tô Nam luôn có