XtGem Forum catalog
Không Thể Thiếu Em

Không Thể Thiếu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324195

Bình chọn: 8.00/10/419 lượt.

Thành Phương trượt giá và mua vào với số lượng lớn, anh cảm

thấy âm mưu của họ là gì? Thành Phương có đối sách gì chưa?”. Hàng loạt

câu hỏi đưa ra cứ thao thao bất tuyệt, nói được một nửa đột nhiên dừng

lại rồi cả người nhoài về phía cửa xe, giọng nói vô cùng kích động: “Cô

gái ngồi bên cạnh anh là ai thế? Có phải là cô gái ở công ty anh không…

a, micro của tôi… a a…”.

Viên Cảnh Thụy đột nhiên nâng kính cửa xe

khiến chiếc bút ghi âm của vị phóng viên nọ không rút về kịp, suýt nữa

bị rơi vào trong xe, sau đó Viên Cảnh Thụy mở cửa bước ra rồi đóng cửa

xe rầm một cái.

Xe quả là loại xe tốt, cửa đóng một cái giống như

ngăn cách hai thế giới, ngồi bên ghế phụ là Đổng Tri Vy, cô chưa bao giờ trải qua cảnh tượng như thế này, lúc micro đưa vào cô còn đơ cả người,

bây giờ Viên Cảnh Thụy đã xuống xe, qua lớp cửa kính màu xanh cô dõi

theo bóng lưng anh đứng bên thành xe, không biết đang nói gì với đám

phóng viên nữa.

Nhưng chắc chắn có hiệu quả, bởi vì hai phút sau

những người đó đã rời đi, điệu bộ ngượng ngập, vừa đi vừa cúi đầu, sắc

mặt không tự nguyện chút nào.

Lúc vào trong xe, thấy Đổng Tri Vy đang tròn mắt nhìn mình Viên Cảnh Thụy liền bật cười, không chỉ cười anh còn đưa tay ra đặt vào phía sau phần gáy lộ ra ngoài tấm áo len mỏng của cô và khẽ ấn nhẹ một cái.

Hai người ở bên nhau đã gần một tháng, thời

gian càng dài, Viên Cảnh Thụy càng quen với những động tác nhỏ thân mật

này, anh thích ôm cô từ đằng sau khi ngủ, thích make love với cô vào

buổi sáng, sau đó quấn cô, không cho cô dậy, thích nắm một tay cô khi

lái xe, thích hôn cô khi đợi đèn đỏ, còn thích chốc chốc lại ấn nhẹ gáy

cô giống như cô là một loài thú nhỏ đáng yêu mà anh vô cùng yêu thích.

Mấy động tác ấy Đổng Tri Vy không thể nào kháng cự được, cô thích tất cả,

cũng không muốn chống cự chút nào, giống như bây giờ chỉ một động tác

nhỏ của anh cũng khiến sự căng thẳng vừa rồi của cô bay biến hết.

Tuy vậy mấy câu hỏi ban nãy của phóng viên cô đều nghe thấy hết và cảm thấy lo lắng, sự lo lắng này thể hiện rõ trên gương mặt cô, Viên Cảnh Thụy

lái xe rời khỏi nhà hàng: “Không sao đâu, những gì cần chuẩn bị thì đã

chuẩn bị xong từ sớm, nếu họ không lộ diện anh còn thấy kỳ lạ đó”. Nói

xong anh hỏi lại cô: “Chúng mình về ăn cơm nhé? Nếu em có hứng dọc đường anh sẽ kể lại chuyện này cho em nghe”.

Cô gật đầu hỏi anh: “Tại sao

anh không lo lắng gì thế? Anh đã sớm biết hai anh em họ sẽ khởi kiện anh à?”. Giọng nói của cô có phần ngạc nhiên.

Ngày trước Đổng Tri Vy

chưa bao giờ hỏi thẳng anh những câu hỏi như thế này, không phải cô

không muốn hỏi chuyện liên quan tới vụ kiện, nhưng cô hi vọng anh sẽ nói cho cô khi vui vẻ, giống như bây giờ.

Quả nhiên sau đó Viên Cảnh

Thụy đã kể lại đơn giản sự việc cho cô nghe, đầu tiên anh kể lại việc bà Viên đột nhiên bị bắt cóc, Đổng Tri Vy vẫn còn ấn tượng sâu sắc về việc này, những chuyện xảy ra buổi tối hôm cô cùng Viên Cảnh Thụy tới bệnh

viện dường như mới chỉ xảy ra ngày hôm qua.

Viên Cảnh Thụy nói hôm

xảy ra sự việc anh đã điều tra ra hai anh em nhà họ Trương không tránh

khỏi có liên quan, hai anh em họ không phải đồ ngốc, nếu đằng sau không

có người chống lưng thì tuyệt đối không dám làm mấy việc lấy trứng chọi

đá như thế, vì vậy anh còn điều tra tất cả mọi người có tiếp xúc với anh em họ trong quãng thời gian đó.

“Đằng sau họ có người khác?”. Đổng Tri Vy nói.

Anh vừa lái xe vừa quay sang nhìn cô, mấy giây sau mới nói: “Em muốn biết không?”.

Đổng Tri Vy suy nghĩ một lúc rồi đột nhiên khẽ rùng mình.

“Em cũng đoán ra rồi à?”. Viên Cảnh Thụy đưa tay phải nắm chặt tay trái của cô, cảm thấy tay cô lạnh toát và nắm chặt lấy tay mình, anh mới nói:

“Chính là Ôn Bạch Lương, từ năm ngoái cậu ta đã bắt đầu liên lạc với hai anh em họ Trương, hai tên đó sau đó chạy tới Thâm Quyến cũng là do Ôn

Bạch Lương đưa đi, hơn nữa còn che giấu bọn họ”.

“Ôn Bạch Lương…”.

Đổng Tri Vy thốt lên cái tên này đầy cay đắng. Trong giây lát cô nhớ lại rất nhiều chuyện, nhớ lại cảnh Ôn Bạch Lương đột ngột xuất hiện trong

ngõ nhỏ nhà cô, nhớ tới anh ta ba, bốn lần muốn cô rời khỏi Viên Cảnh

Thụy, nhớ lại những lời chất vấn của anh ta ở buổi trao giải: “Lẽ nào em thực sự đi theo Viên Cảnh Thụy rồi sao?”.

Đổng Tri Vy luôn tưởng

rằng những gì Ôn Bạch Lương đã làm là do anh ta vẫn ôm hi vọng có phần

không thực tế với cô, nhưng cô không thể ngờ được rằng anh ta lại có

quan hệ với anh em nhà họ Trương.

“Đương nhiên rồi, dựa vào một mình

cậu ta thì không thể nào làm được nhiều chuyện như vậy”. Một tay Viên

Cảnh Thụy vẫn tiếp tục lái xe, mắt nhìn về phía trước: “Hai tên vô dụng

nhà họ Trương cùng lắm chỉ là hai thằng hề nhảy nhót, mục đính chính của họ là nhân cơ hội giá cổ phiếu thấp nhảy vào mua cổ phiếu của Thành

Phương, chuyện này chỉ có người đàn bà họ Đới mới làm được”.

“Vậy chị ta làm thế có ảnh hưởng tới công ty không?”. Đổng Tri Vy nín thở hỏi.

Viên Cảnh Thụy lắc đầu rồi quay sang nhìn cô. Ban nãy nghe Đổng Tri Vy nhắc

tới tên Ôn Bạch Lương anh cảm thấy không thích chút nào, đây cũng là một