Snack's 1967
Không Thể Buông Tay

Không Thể Buông Tay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323951

Bình chọn: 7.5.00/10/395 lượt.

hoại gọi một cuộc gọi, mở miệng ngắn gọn xúc tích: “Cô có thể lên đó rồi, bạn trai trước của cô còn ở bên trong chờ cô đó, cô biết phải làm gì rồi nhỉ.”

Vệ Lam mặc dù không biết trong hồ lô của anh bán thuốc gì, nhưng cũng biết rõ chắc chắc không phải thuốc gì tốt. Vội vàng không ngừng giật điện thoại trong tay anh: “Anh muốn làm gì hả?”

Đoàn Chi Dực đã quay trở lại vẻ điển trai như bình thường, nhìn cô cười như không cười, nói bâng quơ: “Không có gì, chỉ muốn cho em xem kịch hay thôi, thuận tiện giúp em làm những chuyện em không làm được.” Nói xong, anh vỗ tay cô, nói: “Đi thôi, mọi người đang đợi em đó!”

Vệ Lam thà để anh gào thét với mình hung dữ với mình thẹn quá hóa giận tức giận đùng đùng, cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ âm u khó đoán này. Lòng cô thắt lại, đầu óc ong ong, nghĩ rằng chắc chắn không phải chuyện gì tốt đẹp. Nghi ngờ liếc nhìn anh một cái, nhìn thấy anh cười khẩy nhìn mình, mở hai tay ra ý nói xin cứ tự nhiên, trong lòng cô có một linh cảm không tốt giống như sắp có mây đen kéo đến, vội vã quay người mở cửa, nhanh chóng đi về phòng của mình.



Dịch: Thanh Dạ

Vệ Lam gần như chân trước đá chân sau, cô vừa đẩy cửa trở lại căn

phòng đang sôi nổi, thì Vu Tiểu Huệ cũng từ phía sau không mời mà đi

vào.

Minh Quang đang nhếch miệng vẫy tay với Vệ Lam, trong miệng gọi: “Lam Lam, mau đến đây, dì….”

Vế sau, còn chưa nói ra, thì bởi nhìn thấy phía sau Vệ Lam bỗng có

một dáng người, mọi cảm xúc đều đọng lại rên mặt, thể hiện vẻ cực kỳ

ngạc nhiên.

Không những Minh Quang, mà bốn vị ba mẹ đang vui vẻ trò chuyện với

nhau, nhìn thấy một cô gái lạ bước vào, cũng ngừng nói, cảm thấy kỳ lạ,

không biết có phải cô gái này vào nhầm phòng hay không.

Vệ Lam theo bản năng quay lại nhìn theo tầm mắt của bọn họ, liền nhìn thấy một cô gái xấp xỉ tuổi cô, gương mặt xinh đẹp đứng ở trước cửa,

không biết có ý gì nhìn lướt qua mọi thứ trong phòng, cuối cùng ánh mắt

dừng lại trên mặt Minh Quang.

Vệ Lam không giống mấy vị cha mẹ “ngây thơ” ngồi đó, cho rằng cô gái

này vào nhầm phòng. Bởi vì cô chắc chắn mình đã từng gặp qua cô gái này, chính là trước kia, cô nhìn thấy trên những bức ảnh Đoàn Chi Dực đưa

cho cô xem.

Lúc đó cô chỉ cho rằng cô gái làm hành động thân mật với Minh Quang,

chẳng qua là lúc anh chơi bời lêu lổng, trêu chọc những cô gái không

quen biết. Cô thậm chí còn không quá tin tưởng những tấm ảnh của Đoàn

Chi Dực, mặc dù Minh Quang tham chơi, nhưng rất biết chừng mực, chắc

chắn không chơi đùa quá trớn với những cô gái khác, lúc đó cô chỉ nghĩ

đó là những thủ đoạn gây chia rẽ của Đoàn Chi Dực mà thôi, cho nên lúc

cô xem những bức ảnh đó, mặc dù có hơi không thoải mái, nhưng cũng không để trong lòng.

Nhưng bây giờ nhìn thấy Vu Tiểu Huệ ở phía sau, rồi nghĩ đến cuộc

điện thoại “bạn trai trước” gì đó của Đoàn Chi Dực, Vệ Lam lờ mờ biết

được mình dường như đã nghĩ sai điều gì rồi.

Đương nhiên Minh Quang ngạc nhiên cũng không được bao lâu, cuối cùng

cũng mỉm cười đứng dậy, hi hi ha ha đi đến, đứng bên cạnh Vệ Lam, hỏi

người ở cửa: “Tiểu Huệ, sao em lại ở đây?”

Vu Tiểu Huệ mỉm cười đi về phía trước, không trả lời, mà rảo bước đi

về phía bàn, nói với bốn người lớn: “Xin hỏi, ở đây ai là mẹ của Minh

Quang ạ?”

Nghe hỏi đến mẹ của Minh Quang, đương nhiên lập tức tự báo danh: “Xin hỏi, cô là…..”

Vu Tiểu Huệ mỉm cười, rồi quay lại nhìn Minh Quang, nói bâng quơ rồi

quăng ra một trái bom: “Dì à, cháu có con với Minh Quang rồi!”

Một câu nói, một tiếng nổ vang, để lại trong căn phòng vốn dĩ đã yên

tĩnh, bây giờ lại càng yên tĩnh hơn, e rằng ngay cả cây kim rớt xuống

cũng nghe thấy tiếng.

Mặc dù những lời này Vu Tiểu Huệ nói với mẹ của Minh Quang, nhưng

người phản ứng lại trước nhất trong đám người tim đang đập loạn nhịp, đó là mẹ Vệ Lam. Nhìn thấy mẹ Vệ Lam nhíu hàng lông mày lại, quay đầu

nhanh về phía Minh Quang, tức giận hỏi: “Minh Quang, chuyện này là thế

nào!”

Vệ Lam biết cô gái này là do Đoàn Chi Dực gọi đến, cho dù cô ấy có

tung một trái bom lớn như vậy, cô cũng chắc chắn rằng cô gái òay cố ý

phá rối. Nhưng lúc nhìn về phía Minh Quang, cô phát hiện mình đã nghĩ

sai một lần nữa.

Một Minh Quang luôn vui tươi ráng lạn, cho dù trời sập xuống cũng có

thể chống đỡ, bây giờ mặt lại tái mét, vẻ mặt kinh hoàng. Nhưng nếu như

anh ngạc nhiên thêm chút thì không còn đáng tin nữa, có lẽ Vệ Lam vẫn

tiếp tục cho rằng cô gái này cố ý quấy rối. Nhưng vẻ ngạc nhiên của Minh Quang, quá giống vẻ mặt đang đón nhận một sự thật không cách nào chấp

nhận được.

Đúng vậy, sự thật.

Trái tim của Vệ Lam nguội lạnh đi một nửa, mặc dù vì quan hệ với Đoàn Chi Dực, cô và Minh Quang chia tay là chuyện hiển nhiên. Nhưng nếu biết được trong thời gian mình và Minh Quang quen nhau, bạn trai mình còn ra ngoài làm cho cô gái khác to bụng, Vệ Lam vẫn có chút đáng tiếc.

Cảnh chia tay này vốn dĩ thuộc trách nhiệm của cô, tất nhiên sẽ không đẹp đẽ gì. Nhưng cô không muốn đẩy trách nhiệm của mình lên người Minh

Quang, nhưng sự thật không thể như mình mong muốn như thế đấy.

Minh Quang ngẩn người vài gi