
c tuyệt mỹ
này.
Lần cao triều này, sảng khoái đến vượt quá tưởng tượng.
Nhưng ai có thể ngờ tới, cô gái này lại có thể đột nhiên ra tay vào thời điểm anh không phòng bị nhất. Sau khi dùng sức đẩy anh ra, bắt cánh tay của anh lại, ném qua vai một cách đẹp đẽ, làm anh nặng nề va vào vách
tường kiên cố đối diện. "Rầm" một tiếng vang dội chứng tỏ lúc cô gái này xuống tay cũng không hề có chút nào lưu tình nào.
Diêu Thủy Tinh vừa chạy, vừa sửa sang lại lễ phục xốc xếch của mình,
thuận tiện nhặt quần lót bị anh tiện tay ném xuống đất lên, nhanh chóng
chạy tới cạnh thang máy, ngón tay nhấn xuống bộ phận phân biệt dấu vân
tay.
Thật may là thang máy này chỉ có cô mới có thể mở, cũng thật may là sau
khi cô dùng nó đi lên, nó vẫn dừng lại ở nơi này, chờ cô. Thang máy chi
phí không rẻ, phản ứng vô cùng nhạy bén. "Rè" một tiếng mở ra, cô nhanh
chóng nghiêng mình đi vào, ra sức nhấn nút đóng.
Một giây sau cùng trước khi cửa thang máy hoàn toàn khép lại, một bàn
tay phái nam chen vào, cửa cảm ứng nhanh chóng bật ra lần nữa. Cô thấy
khuôn mặt giống như ác ma của Hạ Viễn Hàng, lạnh đủ để làm địa ngục cũng kết băng.
"Diêu Thủy Tinh, em lần này, chơi lớn rồi!" Editor: Tóc gió thôi bay
Thang máy đứng im, bọn họ đứng ở bên trong, nhìn nhau chằm chằm.
Quần áo đều xốc xếch không chịu nổi, mặt mũi cũng phiếm ửng hồng nhàn nhạt,
hô hấp đều là dồn dập, cảm xúc đều là. . . . . . hỏng bét!
"Em
muốn để anh trực tiếp giải quyết bên trong thang máy hay là ngoan ngoãn
chuyển sang nơi khác?" Anh lạnh lùng mở miệng, tâm tình tệ rối tinh rối
mù. Khắp thiên hạ, bất kỳ người đàn ông nào vào thời khắc đó mà bị phụ
nữ bày kế như vậy cũng sẽ không vui vẻ nổi chứ? Nhất là, cô gái kia vào
giờ phút này còn cao ngạo đứng ở nơi đó, trên mặt khinh thường.
Nếu như không phải bản lĩnh thân thể anh đủ tốt, phản ứng nhanh, anh đã sớm bị ném rơi một cái mất mặt bị ngất đi rồi.
Thật may là anh chống trên vách tường nên không trực tiếp bị té ngã trên đất.
Rất rõ ràng, anh bị cô lợi dụng xong, tiện tay vứt bỏ. . . . . . còn là
cách thức thô lỗ nhất, quá quắt nhất vứt bỏ! Đây là lần thứ mấy rồi hả?
Quả đấm của anh xiết thật chặt. Biểu hiện của cô hoàn toàn là lấy anh
làm công cụ tiết dục, rõ là. . . . . . quá máu lạnh!
Nếu như anh
để cô đùa bỡn như vậy nữa, Hạ Viễn Hàng anh đúng là có thể không nên
sống nữa rồi! Lần này, anh nhất định phải làm cho cô gái này biết, cái
gì là phục tùng và nghe theo!
"Em không phải chọn, để anh chọn đi!" Anh trực tiếp đưa tay, ý định lột bỏ quần áo cô.
"Hạ Viễn Hàng!" Cô cau mày đẩy tay anh ra. "Trong thang máy có camera." Lần này là sự thật.
Vì an toàn của cô, bộ phận trong thang máy có kết hợp camera theo dõi tân
tiến nhất. Chỉ cần cô ở khách sạn Thủy Tinh, một ngày 24h trong phòng
bảo vệ đều có người chăm chú nhìn.
Nếu anh thật sự nổi điên trong thang máy, mặt mũi của cô đã có thể ném đi được rồi! Ở trong chính
khách sạn của mình mất mặt như vậy, Diêu Thủy Tinh không có da mặt dày
thế, dũng khí lớn thế.
Đôi mắt đen nhánh của anh quét qua điểm đỏ nho nhỏ góc trên bên phải, tiến tới gần cô, nói nhỏ ở bên tai của cô:
"Trong vòng năm phút, anh muốn ở riêng với một mình em, nếu không. . . . . ."
Lời chưa hoàn tất, có điều ý tứ uy hiếp đã rõ ràng. Về phần muốn ở riêng để làm cái gì. . . . . . cô lại không phải người ngu!
Cô tuyệt đối tin tưởng, anh nói ra được, làm được. Người đàn ông này mới
vừa bị cô đùa bỡn một lần, đã hoàn toàn giận đến không còn lý trí, lòng
chỉ có tràn đầy lửa dục chưa được cởi bỏ.
Được, lần này, coi như anh hung ác!
Diêu Thủy Tinh căm hận nhấn xuống chọn tầng 25, tầng đó đặc biệt vì cô giữ lại căn phòng xa hoa.
***
"Rầm" một tiếng cửa phòng bị mạnh mẽ đạp lên. Diêu Thủy Tinh bị anh đè lên
trên cửa, quần lót vừa rồi không kịp mặc vào bây giờ cũng vẫn như cũ
không cần vội mặc vào. Ngay cả lễ phục trên người cũng bị anh lột xuống, rất nhanh, cơ thể của cô trần truồng như một đứa bé sơ sinh.
Cô
bị anh nặng nề đâm xuyên qua, loại sức mạnh thô bạo đó, cho dù bây giờ
cơ thể của cô vẫn còn ướt át cũng làm cho cô đau đến cau mày.
Lần này Hạ Viễn Hàng quyết tâm muốn giết chết cô, hoàn toàn không hề thu
lại sức lực. Hạ xuống, đâm vào một cái, hung hăng cọ xát lấy, lại rút
ra, nhưng chỉ hơi rút ra một ít bộ phận rồi lại đâm toàn bộ vào lần nữa.
Cô hận chết loại tư thế đứng yên này, cả người bị anh bao vây, mặc anh tàn sát bừa bãi, một chút phản kháng và đường sống cũng không có. Đau đớn
và nhức mỏi kích thích làm cho cơ thể cô không ngừng mềm xuống.
Anh nặng nề rút ra đâm vào mấy chục cái, có lẽ cảm thấy tư thế này không đủ thoải mái, rút ra ngoài, lật cô lại. Tay chân của cô đã có chút yếu ớt, hai lần cao triều trước đã tiêu tốn không ít hơi sức của cô, rồi sau đó đem hết toàn lực đem ném anh một cái như vậy. Nói thật, cho dù bây giờ
anh cậy mạnh, cô cũng không phải là đối thủ của anh.
Huống chi anh còn mười phần sức lực.
Cô bị anh cưỡng chế quỳ xuống, trở mình thành tư thế anh muốn. "Khì" một
tiếng, hung khí cứng rắn cắm vào chỗ sâu nhất của cô lần nữ