
buổi tối có chuyện tìm cô, xin gọi điện thoại báo trước, nếu không thứ cho
không tiếp đãi. Cô là một cô gái, tùy tiện mở cửa vào buổi tối là rất nguy hiểm.
Tần số tiếng gõ cửa
càng ngày càng dày, đoán chừng người bên ngoài cũng không bình tĩnh. Tôn Đào
Phi rón ra rón rén cẩn thận từng chút đi tới sau cửa, nín thở xuyên thấu qua
con mắt trên cửa nhìn ra ngoài, đột nhiên hé ra gương mặt hắn tuấn tuấn lãng đặc
biệt.
Lúc này Tôn Đào Phi đặc
biệt càng muốn nói một câu với mẹ cô, mẹ, ngài bán đứng con gái của ngài thật
triệt để. Cách con mắt, Tôn Đào Phi che tai vui mừng nhìn Trình Phi Viễn vẫn
kiên nhẫn gõ cửa làm mặt quỷ, không ra, cũng không mở, tức chết hắn đi.
Trong phòng khách truyền
đến chuông điện thoại di động, Tôn Đào Phi đoán chừng tám chín phần là Trình
Phi Viễn gọi tới. Thật không rõ anh ta tìm đến cô làm gì, giữa họ có cái gì để
nói sao? Biểu hiện trên điện thoại di động chính là số xa lạ Tôn Đào Phi không
biết.
Đè xuống nút trả lời,
Tôn Đào Phi kẹp cổ họng, “Xin chào quý khách, số điện thoại quý khách vừa gọi
đã đóng, xin vui lòng gọi lại sau.”
Đây là mánh Tôn Đào Phi
thường chơi, chỉ cần là nhận được số xa lạ, cô cơ hồ đều làm như vậy, làm không
ít người muốn chọc cô sửng sốt.
“Mở cửa, tôi biết cô ở
nhà!” Giọng nói của Trình Phi Viễn cũng không tốt, Tôn Đào Phi tắt điện thoại
như hả giận, mè nheo ước chừng một phút mới đi mở cửa, “Trình tiên sinh, anh có
chuyện gì không?”
Trình Phi Viễn không đợi
cô mời liền ngẩng đầu mà bước vào cửa ngồi trên ghế so fa giống như nhà mình.
Trình Phi Viễn nhìn Tôn
Đào Phi mặt vô tội đứng bên khay trà, hừ một tiếng ở trong lòng, thật đúng là
nhiều trò, cho là chút trò vặt này của cô có thể lừa gạt hắn, người xuất thân
lính trinh sát sao, thật là chuyện buồn cười.
“Anh có chuyện gì
không?” Tôn Đào Phi lại hỏi một lần. Ánh mắt ý nghĩa sâu xa của Trình Phi Viễn
nhìn đến toàn thân cô sợ hãi.
“Tôn tiểu thư vẫn luôn
có hứng thú làm bà mai như vậy sao!” Trình Phi Viễn vừa mở miệng cũng không
chút lưu tình đâm xuyên tâm tư nhỏ của cô tối nay.
Tôn Đào Phi vừa định
nói gì, Trình Phi Viễn lại mở miệng, “Cám ơn ý tốt của Tôn tiểu thư. Bất quá,
cô nhìn không ra tôi đang đeo đuổi cô sao?” Tôn Đào Phi mạnh mạnh mẽ mẽ như bị
sét đánh. Theo đuổi, đây coi là theo đuổi gì, cô thật sự không nhìn ra.
Tôn Đào Phi chống ghế
sa lon bên cạnh, ổn ổn thân thể. “Tôi cảm thấy tôi không thích hợp với hắn!”
Nói rõ ràng vẫn là tốt hơn, đối với người đàn ông trước mắt này cô không muốn
tiếp xúc quá nhiều.
Trình Phi Viễn ngẩng đầu
theo dõi cô, trong đôi mắt mơ hồ chợt lóe lên ánh tối mà Tôn Đào Phi nhìn không
hiểu là có ý gì. “Chúng ta không thích hợp chỗ nào.”
“Nơi nào cũng đều không
thích hợp!” Tôn Đào Phi có chút phiền não vò đã mẻ lại sứt, người đàn ông này
sao thích gây sự vậy.
“Tôi lại cảm thấy chúng
ta rất thích hợp!” Trình Phi Viễn cũng không thèm để ý lời nói của Tôn Đào Phi.
Mây trôi nước chảy nói ra quan điểm của mình.
Tôn Đào Phi phiền não cực
kỳ đối với bộ dạng cứng mềm không ăn của hắn. Theo đuổi chỗ nào chứ, theo đuổi
một người có thể lãnh đạm xem mọi chuyện không liên quan tới mình thế sao. Tôn
Đào Phi rất không thích thái độ nói chuyện với người khác này của hắn.
“Trình tiên sinh, chúng
ta nói trắng ra, anh không cần lấy lời nói anh có cảm giác tốt với tôi, đã dùng
đối phó mẹ tôi, để đối phó tôi! Tôi không tin, tôi không biết anh có mục đích
gì, mà tôi cũng tự nhận là không có ưu điểm khiến cho anh thích.” Tôn Đào Phi lật
lá bài tẩy, cho dù là mạo hiểm bị mẹ cô sửa chữa.
Trình Phi Viễn hơi cong
môi một cái, “Tôn tiểu thư xem thường mình vậy sao.” Tôn Đào Phi cười lạnh hai
tiếng, “Trình tiên sinh, một người có tình cảm hay không phải xem ánh mắt của
người đó, ở trong ánh mắt của anh trừ lạnh lùng ra tôi nhìn không thấy gì
khác.”
“Nếu như vậy, tôi cũng
nói thật, Tôn Đào Phi, chúng ta kết hôn như thế nào?” Trình Phi Viễn nhìn Tôn
Đào Phi bởi vì khiếp sợ mà hai mắt trợn to, khóe miệng lại nhếch lên. “Tôn tiểu
thư, tôi tuyệt đối là thành tâm. Cô hoàn toàn không cần nghi ngờ thành ý của
tôi.”
Sau khi hết khiếp sợ
Tôn Đào Phi nhanh chóng khôi phục trấn định, “Tôi vì cái gì phải đáp ứng anh,
hơn nữa tôi tuyệt không thích anh.”
Trình Phi Viễn vuốt sống
mũi thẳng của mình, chậm rãi mở miệng, “Đầu tiên, Tôn tiểu thư và tôi đã đến tuổi
kết hôn, hai nhà chúng ta coi như là quen biết cũ. Thứ hai, tôi ở trong hôn
nhân có thể cho Tôn tiểu thư tự do tuyệt đối. Thứ ba, ở trong mắt cha mẹ hai
bên chúng ta đều là thí sinh tốt nhất.”
Tôn Đào Phi nghe Trình
Phi Viễn nói cũng đại khái biết Từ Dĩnh kia đã bán cô gần hết, cẩn thận suy
nghĩ một chút đủ loại lý do theo lời Trình Phi Viễn, đối với cô mà nói đúng là
rất mê người, bất quá cô vẫn muốn suy nghĩ thật kỹ, dù sao đây là chuyện lớn
liên quan đến cả đời cô.
Trình Phi Viễn thấy Tôn
Đào Phi vẫn còn do dự, trấn định hạ thêm một liều thuốc mạnh, “Tôn tiểu thư,
trước mắt cha mẹ của cô cũng thực vội hôn sự của cô, coi như bây giờ cô không
đáp ứng, tôi cũng nắm chắc cô n