XtGem Forum catalog
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325630

Bình chọn: 8.00/10/563 lượt.

gia lại đang bày trò gì".

Nàng đã phần nào hiểu được ý đồ của gia gia nên chọn cách im lặng.

- Sư phụ, người thứ lỗi. Con không thể giao trả lại hai quyển bí kiếp này được. Vừa rồi lúc ăn cơm con đã bỏ vào thức ăn của mỗi người một ít

Huyết Đà Man, chỉ một ít phút nữa thôi tất cả mọi người sẽ không còn vận được nội công nữa. Ha ha, con sẽ không làm hại ai......ngoại trừ ả.

Lãnh Tuyết chỉ thẳng tay vào mặt nàng cười lớn, con ngươi nổi lên ý thâm độc.

- Ả họ Hoàng kia, hôm nay ta nhất định không tha cho ngươi! Lúc xưa ngay

từ lúc ngươi xuất hiện đã nhận được sự quan tâm của tất cả mọi người, từ lúc đó ta thề sẽ không đội trời chung cùng ngươi. Nếu ngươi biết điều

thì đã không nên quay trở lại, chỉ có điều bây giờ ngươi hối hận cũng đã muộn.

Lúc này độc tính phát tác, hắn, hỏa vương, gia gia đều lần

lượt ngã xuống đất. Đương nhiên nàng cũng phải giả vờ trúng độc để góp

vui chứ. Lãnh Tuyết ta bước thật chậm về phía nàng, một tay dùng nội lực bóp mạnh vào cổ nàng khiến nàng thở không thông.

- Con tiện nhân

này, ngươi có điểm gì hơn ta mà được tất cả mọi người quan tâm chứ. Đáng hận nhất là ngươi lại dám cướp đi Thiên Kỳ ca ca của ta. Hôm nay ta sẽ

rạch vài đường trên khuôn mặt này để xem Thiên Kỳ ca còn yêu ngươi nữa

không.

Lãnh Tuyết lấy ra từ trong người một thanh chủy thủ sắc bén đặt lên gần sát mặt nàng mà nàng thì vẫn mở trừng mắt nhìn hắn không hề tỏ ra một tia sợ hãi. Hắn thấy Lãnh Tuyết hành động như vậy tâm không

khỏi lo lắng hướng Lãnh Tuyết quát lớn.

- Tuyết nhi, muội không

được phép làm hại nàng. Từ trước đến nay ta luôn coi muội là muội muội

tốt, ta hứa sẽ chăm sóc và bảo vệ muội, nhưng muội tuyệt đối không được

ra tay với Dương nhi.

Lãnh Tuyết nghe thấy hắn nói thế tâm lại càng tức giận nhiều hơn, bàn tay cũng gia tăng lực đạo.

- Ha ha ha. Muội muội tốt ư? Ta không muốn như vậy. Huynh biết rõ là ta

yêu huynh nhưng huynh vẫn yêu ả ta, sư phụ biết ta yêu huynh nhưng người vẫn muốn tác thành cho huynh và ả, huynh hỏi ta làm sao có thể tha cho

ả?

"Hazz...cuối cùng cũng chỉ một chữ tình. Nếu ngươi yêu chàng sao lại chọn cách thức này chứ?" nàng nhìn hắn và ả ta rồi thở dài.

- Thiên Kỳ ca ca, bây giờ ta cho huynh hai lựa chọn, một là chọn ta hai

là chọn Phong Thiên quốc? Còn ả họ Hoàng này chắc chắn hôm nay phải chết dưới tay ta.

Mọi người đều trầm ngâm chưa hiểu ý tứ trong câu nói của ả.

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

Lúc này Lãnh Tuyết mới nới lỏng tay trên cổ nàng ra, đưa tay vào trong áo lấy ra một mảnh giấy cũ.

- Thiên Kỳ ca ca, đây là bản đồ quân sự của Phong Thiên quốc, nếu như

huynh chọn ta thì ta lập tức trả lại nó cho huynh, còn nếu không thì ta

lập tức giao nó cho giáo chủ.

"Thì ra đó là bản đồ quân sự Phong

Thiên quốc, mà khoan! rõ ràng lần trước ta đã tráo đổi tấm bản đồ đó rồi mà. Nhật Song Vương mày đúng là thật giỏi nha, liệu việc như thần, hắc

hắc".

(Tear: bó tay tỉ luôn, giờ phút này còn có tư tưởng tự sướng nữa. Hazzz).

Hắn cố gắng gượng dậy nhưng vô lực. Thấy hắn như vậy Lãnh Tuyết càng buông lỏng cảnh giác hả hê cười, tay lại bóp chặt cổ nàng.

- Ha ha, Thiên Kỳ ca ca huynh đừng nóng vội, đợi ta xử lý xong ả rồi sẽ nghe câu trả lời của huynh sau.

Lúc này Lãnh Tuyết đưa dao ra xa một chút để lấy lực đâm mạnh vào mặt nàng.

- Không! – cả ba người đều đồng thanh kêu lên.

- Ah!!!!!!!!!!!

Tiếng kêu thảm thiết của một nữ nhân vang lên, đáng tiếc người đó không phải

là nàng. Trong giây phút mũi dao gần chạm mặt nàng mới vận nội công đánh mạnh vào cổ tay Lãnh Tuyết, mũi dao đổi hướng cứa vào má bên trái của ả một đường thật sâu. Máu cứ như vậy tuôn ra nhuốm đỏ cả một bên cổ. Ả ta đau đớn ôm mặt, giọng nói đầy tức giận có lạc chút sợ hãi.

- Ngươi.....sao ngươi có thể sử dụng nội công...... không phải ngươi đã....

Nàng đứng dậy phủi sạch y phục tỏ vẻ đắc ý.

- Huyết Đà Man, hư! Xin lỗi ngươi ta đã chơi chán rồi. Ngươi nghĩ với chút độc cỏn con này có thể làm gì được ta. Ha ha.

Khi nàng ở trong sơn động luyện võ, sư phụ đã truyền lại cho nàng cách giải Huyết Đà Man hơn nữa lượng thuốc giải còn lại trong người nàng vẫn đủ

để giải độc Lãnh Tuyết cho vào thức ăn.

- Giờ đến lượt ta nghĩ xem nên chơi với ngươi thế nào mới vui. Hủy dung? No no....Cắt đứt gân cơ

để ngươi tàn phế?.....ưm...ta nghĩ ý này không tệ. Cho ta mượn thanh

chủy thủ của ngươi xíu nha. Uhm quả thật sắc bén.

Nàng vừa nói vừa nổi lên nụ cười tà khiến ả ta bò lùi lại phía sau.

- Sư phụ, Thiên Kỳ ca ca cứu muội, ả ta sắp ra tay hại muội.....

Nhưng đổi lại lời khẩn cầu của ả chỉ là sự im lặng của mọi người. Nàng càng

ngày càng đến gần ả hơn tay chủy thủ trong tay cũng sẵn sàng đâm xuống.

- Ah!!!!!!!!

Tiếng hét thất thanh của ả làm chim trong rừng giật mình tung cánh bay đi.

- Hazzzz, đồ nhát gan ta đã đâm trúng ngươi đâu. Giờ ta chán rồi không muốn cắt gân ngươi, phải như thế này mới vui.

Nàng mở miệng ả ra cho vào trong đó một viên dược màu đen. Ả cố sức cựa quậy cho viên thuốc không vào miệng nhưng cuối cùng kết quả vẫn chẳng khả

thi là mấy.

- Ngươi cho ta uống cái gì?

- À, c