
về phía Lục Lục: "Mười phút cuối cùng làm bạn trai em, giúp em đem
những thứ này xuống dưới tầng được không?"
Lục Lục không trả lời câu hỏi của Quả Quả: "Em đi đâu?"
"Anh không cần phải lo." Quả Quả nở nụ cười nhẹ nhõm, nói với Lục Lục, "Anh
yên tâm đi, em sẽ sống thật tốt, hơn nữa em cảm thấy cuộc sống trước khi hẹn hò với anh vẫn vui vẻ hơn."
Lục Lục hơi mím môi, không đáp.
"Được rồi, đừng hẹp hòi như vậy, em chúc anh và Mai Hoa Lộc hạnh phúc trước
nhé." Quả Quả vỗ vỗ ngực Lục Lục, ánh mắt trong veo như nước, "Nói thật, em cảm thấy em xinh đẹp hơn Mai Hoa Lộc kia...."
"Anh Lục, mắt của anh không tốt gì cả...."
Lục Lục giật giật khóe miệng, nhìn Quả Quả nhưng lại không biết nói gì. Sau đó anh cúi người xuống nhấc một cái thùng lên đi tới cửa, đi được vài
bước anh quay đầu nhìn về phía Quả Quả đang muốn mang cái thùng còn lại, "Quả Quả, bây giờ anh vẫn còn là bạn trai của em, cứ để đấy anh làm
cho."
Quả Quả vỗ vỗ tay đứng thẳng người: "Cám ơn anh Lục."
Lục Lục không nói tiếng nào quay đầu, mang cái thùng đi ra khỏi nhà trọ.
Ngay lúc Lục Lục vừa ra khỏi cửa, Quả Quả lặng lẽ ngồi bệt xuống, lau
nước mắt xong lại đứng lên. Trước khi đi cô lấy một cây bút chì màu vẽ
một cái đầu heo lớn ngay bên cạnh sáu chữ "Chính" trên tường, sau đó Quả Quả cười với cái đầu heo kia: "Em không bao giờ thèm để ý đến anh nữa,
đầu heo!"
Lúc Quả Quả xuống tầng lại thấy Lục Lục đang đi lên,
Quả Quả chủ động mở miệng: "Em ở dưới tầng chờ anh, anh nhanh lên một
chút, bạn em sắp đến đón em rồi."
Lục Lục gật đầu một cái, sau đó lên tầng. Sau khi anh lên đến nơi không lập tức đi xuống mà lại nhìn
quanh căn nhà một lượt, cuối cùng đi vào phòng vệ sinh. Anh cúi đầu nhìn về chỗ thiếu mất một cái ly và bàn chải, bất chợt hất tất cả mọi thứ
trên bồn rửa mặt xuống đất. Khi ngẩng mặt lên, Lục Lục trong gương hai
mắt đỏ bừng.
Lúc Lục Lục bê cái thùng thứ hai xuống thì bạn của
Quả Quả vẫn chưa đến. Cô khoác một chiếc balo cúi đầu gọi điện thoại.
Lục Lục cầm chìa khóa xe ra, nói với Quả Quả: "Anh đưa em đi."
"Không cần, mười phút đã trôi qua rồi, anh không còn là bạn trai cùa em nữa." Quả Quả cúi đầu nói.
Lục Lục khàn giọng : "Quả Quả!"
Sau đó Quả Quả không để ý đến Lục Lục nữa, cúi đầu cầm điện thoại di động
không ngừng bấm số điện thoại. Một lát sau, một chiếc xe jeep cách đó
không xa lái tới, một người đàn ông châu Á để tóc dài từ trên xe bước
xuống.
Quả Quả lập tức chạy về phía người đàn ông châu Á kia, đôi tay cô ấy ôm chặt lấy người đàn ông đó, mặt vùi vào trong ngực anh ta,
lưng khẽ run.
Quả Quả khóc như một đứa bé uất ức tới cực điểm rốt cuộc cũng có thể tìm được chỗ dựa của mình. Cô vùi mặt vào trong ngực
người đàn ông kia tận tình xả hết uất ức trong lòng.
Quả Quả rúc
vào lòng người đàn ông tóc dài đó bao lâu thì Lục Lục cũng đứng ở bên
nhìn lâu. Cuối cùng Quả Quả cũng ngẩng mặt lên, người đàn ông tóc dài
quay đầu nhìn về phía Lục Lục, bộ dạng vung tay vung chân, rõ ràng là
muốn xông lên đánh Lục Lục, đáng tiếc bị Quả Quả kéo lại.
Từ đầu
tới cuối Lục Lục không nghe thấy Quả Quả phát ra một tiếng động nào cả,
lúc cô chôn mặt vào ngực người đàn ông kia khóc cũng không phát ra
tiếng, lúc ngăn người đàn ông tóc dài cũng không nói gì.
Người
đàn ông tóc dài cuối cùng không nhịn được, xoay người mở cốp xe bê hai
cái thùng lớn của Quả Quả bỏ vào, sau đó kéo tay Quả Quả lên xe, khởi
động xe rời đi.
Sau đó thật sự là chia tay rồi, Lục Lục xoay người lên tầng.
Lục Lục biết cái tên tóc dài đó là ai, là tay ghi-ta kiêm hát chính của
quán rượu. Quả Quả đã giới thiệu cho anh biết, nói anh ta là nhạc sĩ ưu
tú nhất trên thế giới.
Ngày đó lúc trên đường về sau khi Quả Quả
dẫn anh đi chào hỏi tất cả các bạn bè của cô, anh đùa giỡn hỏi cô: "Vậy
em giới thiệu anh với bạn bè em như thế nào."
Quả Quả ôm cánh tay anh, vô cùng vui vẻ: "Lục Tiểu Lục là bạn trai tốt nhất tốt nhất tốt
nhất tốt nhất tốt nhất trên thế giới....."
Quả Quả nói một hơi rất nhiều từ tốt nhất, sau đó ngẩng đầu hỏi anh: "Anh có biết em vừa nói bao nhiêu từ tốt nhất không?"
"28 từ."
"Oa, Lục Tiểu Lục anh thật lợi hại."
"Không cho phép gọi anh là Lục Tiểu Lục."
"Anh Lục."
....
Buổi tối, Lục Lục nằm trên giường không ga đắp chăn không vỏ trằn trọc mãi.
Không ngủ được, anh bền cầm lấy một cái gối ôm vào ngực, cuối cùng cũng
nằm yên được một lúc. Nhưng cũng chỉ được một lúc mà thôi, còn chưa tới
năm phút Lục Lục ném cái gối đi. Lại một lúc nữa, Lục Lục chợt ngồi bật
dậy, khoác áo khoác, đi ra ngoài.
Quán rượu càng khuya càng náo
nhiệt, Lục Lục chạy tới quán rượu của Quả Quả, chưa vào đến cửa mà đã
nghe thấy tiếng nhạc đinh tai nhức óc rồi. Tiếng ồn đấy khiến Lục Lục
cảm thấy hai lỗ tai kêu ong ong.
Lục Lục đi vào quán rượu, từ xa
đã nhìn thấy Quà Quả đang ngồi trước giàn trống. Lúc anh muốn tiến lại
gần, người hát chính James cầm microphone lên tiếng: "Hôm nay là ngày
Quả Quả thất tình, cũng là ngày Quả Quả quay về ban nhạc. Mặc dù thất
tình là một chuyện rất đau khổ, nhưng mà tôi lại muốn chúc mừng cô ấy đã rời khỏi