80s toys - Atari. I still have
Kén Cá Chọn Canh

Kén Cá Chọn Canh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329491

Bình chọn: 8.00/10/949 lượt.

giống như một con mèo bị giẫm lên chân,

lập tức vươn móng vuốt sắc bén của mình về phía MụcLộc.

Nhưng sự

thật cũng giống như Mục Lộc nói, cô chỉ là một cô gái nhỏ hay làm nũng

mà thôi, mắng chửi cô không bằng Mục Lộc, ngay cả đánh nhau cô cũng

không đánh lại cô ta.

Quả Quả vốn muốn đè đầu Mục Lộc lại đánh,

kết quả là cô còn chẳng đến gần được Mục Lộc chứ đừng nói là nắm đầu cô

ta.Cô va vào bàn trà, đầu gối đập xuống mặt đất "cộp" một tiếng.Cô như

nghe thấp tiếng khớp xương mình đập mạnh lên mặt đất, đau đớn kịch liệt

ập tới, đau đến mức nước mắt của cô lập tức trào ra.

Lục Lục ra

ngoài vẫn chưa về, cho nên chỉ có Quả Quả và Mục Lộc ở nhà. Quả Quả ngã

xuống đất không đứng lên nổi, sau đó cô nằmim trên mặt đất, ôm đầu gối

khẽ thút thít .

Mục Lộc nhìn Quả Quả không ngừng khóc, than thở:

"Cô làm vậy là muốn chờ Cảnh Diệu về nhìn thấy rồi đánh tôi phải không,

nói tôi bắt nạt cô à?"

Đầu gối cô vẫn như đau buốt, cả chân như

sắp mất cảm giác, nhưng điều khiến cô đau nhất chính là lời nói của Mục

Lộc. Quả Quả uất ức,cô lau lau nước mắt không gì, chỉ có làm thế nào

cũng không lau hết được nước mắt.

Sao Lục Lục chưa về, cô sắp bị

Mai Hoa Lộc bắt nạt đến chết rồi. Trong lòng vừa nghĩ như thế, Quả Quả

càng thêm uất ức khó chịu, tiếng khóc cũng càng lúc càng lớn.

Sau đó, khi tiếng khóc của Quả Quả đạt đến mức lớn nhất thìLục Lụcvề.

"Chuyện gì thế này?" Lục Lục ngồi xổm xuống hỏi Quả Quả, sau đó ngẩng đầu nhìn

Mục Lộc một cái. Mục Lộc nhún nhún vai, ra vẻ không muốn nới, yên lặng

chờ Quả Quả lên án. Sau đó Quả Quả thật sự đưa ngón tay chỉ về phía Mục

Lộc, than thở khóc lóc mách với Lục Lục.

Lục Lục nghe Quả Quả nói xong, đầu tiên là ngẩng đầu nói với Mục Lộc: "Lộc Lộc, em về phòng trước đi."

Lục Lục vừa nói xong, tiếng khóc của Quả Quả cũng ngừng, một khuôn mặt nhỏ

nhắn đã khóc đến đỏ bừng, còn vương đầy nước mắt, muốn có nhếch nhác bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

"Lục Tiểu Lục, anh không tin em sao?" Quả Quả mở miệng hỏi.

Lục Lục rút mấy tờ giấy ăn lau nước mắt cho Quả Quả: "Mấy tuổi rồi mà còn, mau đứng lên ."

Sau đó Quả Quả chợt đẩy Lục Lục ra, đứng lên xông ra khỏi nhà, sau đó Lục

Lục thấy Quả Quả đi chân thấp chân cao, đúng là thật sự bị thương.

Quả Quả đi nhanh, vẫn chân thấp chân cao mà đi, thật lâu sau Lục Lục mới

đuổi theo, nhưng sự giận dữ lại mạnh mẽ đâm tới, nên Lục Lục làm thế nào cũng không được bắt được cô, mặc cho Quả Quả lên xe taxi rời đi.

Trở lại kí túc xá của

quán rượu Quả Quả khóc suốt, lúc mệt quá thiếp đi cô lại cảm thấy có một cánh tay đang nhẹ nhàng xoa đầu cô. Đầu gối lại hơi đau, cô bèn mở mắt

ra, Lục Lục đang cúi đầu giúp cô xử lý vết thương trên đầu gối, vừa dùng bông băng bôi thuốc cho cô vừa thổi phù phù lên đầu gối cô. Quả Quả

được anh thổi đã sớm không còn tức giận nữa.

Tức giận không còn, nhưng vẫn còn giữ chút oán trách, Quả Quả rút chân về: "Không cần anh quan tâm."

Lục Lục ngẩng đầu nhìn cô: "Sao bị thương cũng không nói với anh."

"Nói cho anh biết anh sẽ tin em sao?" Quả Quả chất vấn.

Lục Lục đưa tay lau giọt lệ trên khoé mắt Quả Quả, dịu dàng nói: "Quả Quả, Mục Lộc đã đi rồi."

....

Gió đêm thổi tới, Quả Quả tựa vào vai Lục Lục, Lục Lục từng bước cõng cô về.

Ban đêm, Quả Quả không để ý đến vết thương trên chân mình, chủ động hôn Lục Lục.Nụ hôn vừa triền miên vừa nhiệt tình.

"Quả Quả, không được.... Đầu gối em còn bị thương...."

"Không sao, đợi lát nữa anh thổi cho em là được rồi."

Bởi vì đầu gối bị thương, Quả Quả được hưởng những đặc quyền hạng nhất từ

Lục Lục.Chỉ cần ở nhà dù cô muốn làm cái gì cũng đều có thể sai Lục Lục.

"Lục Tiểu Lục, em muốn ăn táo."

"Lục Tiểu Lục, anh lấy bản vẽ cho em với."

"Anh Lục, anh ôm em ra ngoài phơi nắng có được không...."

Con gái thật sự rất dễ dàng bị sự cưng chiều của đàn ông làm hư, cái đuôi

của Quả Quả vốn đã dựng lên rất cao rồi, sau khi được Lục Lục cưng chiều và dung túng gấp bội, cái đuôi của cô thật sự sắp vểnh lên tận trời

rồi.

Chỉ có điều những cô gái coi sự cưng chiều của đàn ông là cả thế giới, thì khi sự cưng chiều đó biết mất cô gái ấy cũng lập tức từ

trên mây rơi xuống đất.

Kết quả của Quả Quả còn bi kịch hơn.Bởi

vì tự cho là mình đúng, bởi vì suy nghĩ của cô quá hạn hẹp nên lúc biết

được tất cả sự thật, cô không chỉ rơi từ trên mây xuống đất mà còn rơi

thành một cái lỗ thật sâu trên mật đất.

Đó là khi Quả Quả rời nhà trốn đi, sau đó trở lại nhà trọ của Lục Lục.Cô định cho Lục Lục một sự

bất ngờ cho nên trang điểm thật xinh đẹp, ăn mặc thật xinh đẹp, sau đó

bí mật trốn vào tủ quần áo.Cô đợi Lục Lục trở lại, sau đó cho anh bất

ngờthật lớn.

Cô đợi khoảng mười lăm mười sáu phút, cuối cùng Lục

Lục cũng về nhà. Quả Quả trong tủ treo quần áo hưng phấn như thể có một

chú nai con đang chạy loạn trong lòng vậy.

Anh Lục của cô đã về rồi.

Tiếng chìa khoá mở cửa, tiếng bước chân từ bên ngoài truyền tới, sau đó là giọng nói của hai người....

Tại sao lại có hai người? Hơn nữa giọng nói đang nói chuyện với Lục Lục sao lại quen thuộc đến thế.

Cái tủ quần áo nho nhỏ giống như một t