Ring ring
Kế Hoạch Làm Bố

Kế Hoạch Làm Bố

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324673

Bình chọn: 7.5.00/10/467 lượt.

này. Nhã Trúc nhìn quanh rồi nói:

- Nơi này vẫn không khác gì so với 2 tháng trước đây.

- Mới đó mà 2 tháng rồi sao?

- Làm tròn thôi.

- Sao cô về Việt Nam bất ngờ vậy?

- Muốn gây bất ngờ cho anh.

- Ừ. Bất ngờ thật.

- Anh vẫn sống tốt chứ?

- Tôi đã không còn là nhân viên tập sự nữa. Có lời khen nào dành cho sự cố gắng

của tôi không?

- Cảm ơn như thế này nhé!

Nhã Trúc bất ngờ hôn lên má Vương Khang, anh chàng đỏ mặt mỉm cười. Nhã Trúc

đứng dậy và nói:

- Tôi cần tắm mát. Hôm nay, nhường cái giường thân yêu của anh cho tôi nhé.

- Tôi sẽ chuẩn bị.

Nhã Trúc vừa quay đi, Vương Khang thậm chí vui mừng đến nỗi nhảy

cẫng lên đụng cả trần nhà, Nhã Trúc chỉ mỉm cười nhìn anh chàng tự xoa đầu

mình. Khang cũng không biết lý do vì sao Trúc lại quay trở về đột ngột như vậy.

Nhưng, sự vui mừng bởi “nàng thơ” trong lòng đột nhiên xuất hiện giữa đêm đã

xua tan bao mệt mỏi. Vương Khang tủm tỉm cười nghĩ rằng, những dòng e-mail yêu

thương của anh cũng dần dần cho kết quả đẹp.

Sáng muộn chủ nhật, vẫn người trong phòng, kẻ ngoài sofa, Mặt

Trời đã lên gần tới đỉnh. Chuông cửa réo inh ỏi mà chẳng ai chịu ra mở, Minh

Thư cố ngủ thêm chút nữa, bụng ngày một lớn nên cô lười dậy sớm hơn. Đã hết

thời kỳ nghén thai nhưng Thư vẫn còn cảm giác khó chịu, Kỳ Tuấn thì sau cả đêm

quậy tưng bừng ở bar, giờ đang là lúc ngon giấc thì lại bị phá rối bởi tiếng

chuông. Nhã Trúc nhìn Vương Khang tỏ vẻ khó chịu:

- Có nhầm nhà không đấy?

- Chắc chắn là ở đây. Bấm lại thử xem.

Chịu không nổi tiếng chuông, Kỳ Tuấn đứng dậy và mở cửa, trông thấy Vương Khang

và Nhã Trúc đi cạnh nhau, Kỳ Tuấn hỏi giọng vẫn ngáy ngủ:

- Tới sớm vậy!

- Biết hôm nay là chủ nhật, để dành cho anh chị cả buổi sáng còn gì. 10h45’ rồi

anh chị ơi.

- Mời vào.

Kỳ Tuấn mở cửa, Minh Thư vẫn còn đang ngủ, Vương Khang hỏi:

- Ủa? Anh làm gì ngoài này mà chăn gối chất đầy ra thế? Ngủ riêng à?

- Làm gì có... Thôi, trong tủ lạnh có đầy đủ mấy thứ hai đứa muốn. Chờ anh vài

phút!

Kỳ Tuấn gãi đầu đi vào phòng, anh chàng kéo chăn đột ngột xuống,

Minh Thư dụi mắt:

- Anh muốn S.e.x không đúng giờ đấy.

- Tôi bỏ tiền ra để đem cô về đây kia mà. Tôi muốn làm chuyện đó lúc nào mà

không được. Dậy đi, nhà có khách!

Kỳ Tuấn và Minh Thư vào chung một toilet, sau đó cả hai cùng ra một lượt. Nhã

Trúc trông thấy Minh Thư đã ríu rít:

- Chị Thư, chị đây rồi. Nhớ ghê cơ!

- Chào cô nàng gấu bông màu hồng.

- Chị này ...

Vương Khang và Nhã Trúc ửng đỏ cả mặt khi nhắc tới chuyện ấy. Kỳ

Tuấn vỗ vai Vương Khang:

- Sao lần này chịu làm tài xế cho tiểu thư đỏng đảnh vậy?

- Tụi này là bạn mà.

- Ngồi lên được Nouvo LX của cậu thì hẳn phải chiếm vị trí quan trọng lắm đây.

- Thôi, đừng chọc ghẹo nhau nữa.

- Em đến đây đã đói lắm rồi. Hai người không có gì đãi em ăn sao?

- Có thì có. Nhưng phải nấu.

- Vậy thì em và chị Thư sẽ vào bếp. Anh và Khang thì lo dọn một bàn tiệc linh

đình ngoài ban công đi nhé!

- Cũng được thôi. Làm cái gì ngon vào nhé!

Nhã Trúc và Minh Thư bước vào căn bếp rộng rãi và tiện nghi,

thấy căn bếp ngăn nắp sạch sẽ, Nhã Trúc nói:

- Chị chăm lau dọn quá nhỉ?

- Anh chị đi làm suốt, ít khi nấu ăn. Nên đồ đạc vẫn còn mới.

- Cuộc sống trước và sau hôn nhân như thế nào?

- Em phỏng vấn chị đó hả?

- Em đang lấy đề tài của anh chị làm bài luận văn.

- Hả?

- Chỉ làm nền thôi.

- Mà đề tài gì?

- Hôn nhân bất đắc dĩ.

- Em biết anh chị thế nào không mà gọi là hôn nhân bất đắc dĩ?

- Nhưng có. Đúng không nè?

- Thôi đi cô. Nói về cô đi, nhất định lần trở về đột ngột phải có liên quan đến

cậu nhân viên ngoan nhất của tôi.

Nhã Trúc ngừng lại không cười nữa, cô nhìn ra ngoài kia, nơi Vương Khang và Kỳ

Tuấn đang lau bàn ghế, trang trí bữa tiệc nhỏ dành cho 4 người. Kỳ Tuấn hỏi:

- Đêm qua hai người ở chung à?

- Phải. Nhưng là ở chung nhà chứ không phải chung giường.

- Nếu trở về trong một phút đột ngột thế này, chắc chắn cô ấy cũng sẽ cho cậu

một bất ngờ.

- Theo anh, đó có phải là việc những e-mail thương nhớ đêm ngày của tôi đã đơm

hoa kết trái rồi không?

- Thôi đi Romeo giữa đất Sài Thành ơi ...Con gái bây giờ không động lòng vì mấy

cái chuyện cổ xưa như thế đâu.

- Đừng có châm chọc nhau nhé, tôi với anh chưa thân thiết đến cỡ đó đâu.

- Ừ biết rồi. Nhưng ít ra cậu cũng đã từng phải ngồi nghe ý kiến của tôi.

- Vậy bất ngờ đó là gì? Anh có đoán được không?

- Tôi chỉ có thể dành hai chữ bất ngờ dành cho cậu thôi. Có thể làm cậu muốn

nhảy lên tận mây xanh vì sung sướng cũng có thể làm cậu nhảy ùm xuống nước,

văng tục vài câu và nói: “Chết đi cho rồi!”

- Thái Kỳ Tuấn!

- Im lặng, tôi đã nói là không có đùa giỡn

Ở trong bếp, cuộc nói chuyện giữa Minh Thư và Nhã Trúc cũng sôi

nổi không kém:

- Nếu không muốn tiếp tục, tốt hơn hết là hãy nói rõ với người ta một tiếng.

Vương Khang là một anh chàng có nghị lực, nhưng cũng dễ dàng bị chi phối nếu

lãnh nhận thất bại.

- Chị cũng nghĩ em sẽ làm vậy hả?

- Sao? Không đúng à?

- Giữa tháng 4 này, ai cũng đang gấp rút vào kỳ thi cuối kỳ,