
nh như anh ta cũng rất tức giận, sau một thời gian mới lại nói
chuyện với tôi, hay là….. chẳng lẽ…….. anh ta có sở thích kì quái, thí
dụ như là, thích bảo vệ nam, nhưng lần trước thì còn hiểu được, còn lần
này là Tiểu Phì cơ mà, khẩu vị thật là hơi bị nặng nha?!
Chồn mẹ tiếp tục thêm mắn thêm muối, “Tiểu Phì vô cùng thích Tiểu Chu cô đấy, lần trước cậu ấy nói bữa sáng
tình yêu chính tay cô làm ăn vô cùng ngon, làm cho cậu ấy rất cảm động,
cậu ấy nói cô là nữ sinh đầu tiên nấu cơm cho cậu ấy ăn, cho nên cậu ấy
chuẩn bị lấy thân báo đáp đấy! Tiểu Chu ha, không nghĩ tới sức quyến rũ
của cô lớn như vậy đấy, ha ha …..”
OH,NO! GOD, are you kidding me?
Nghe vậy, Diệp Tử Ninh là trừng mắt
nhìn tôi một cái, hình như có ‘hay lắm’ một tiếng nhỏ, nháy mắt toàn
thân tôi lông tơ đứng thẳng, giống như cụ già trong gió lạnh, thân thể
run lẩy bẩy.
“Không nghĩ tới Tiểu Chu là hiền thê lương mẫu như vây, bất quá nói không chừng Tiểu Chu cũng thật thích
Tiểu Phì, nếu không thì sẽ không tự mình đi làm bữa sáng cho cậu ta rồi, hai người bắt đầu từ khi nào mà giấu mọi người kĩ thế, thật giảo hoạt
nha!!” Chồn mẹ vô cùng đồng tình mà vỗ bả vai tôi một chút, thiếu chút
nữa chụp tôi bị nội thương.
Mẹ nói, cô mới là hiền thê lương
mẫu, cả nhà cô mới là hiền thê lương mẫu, tôi khi nào thì làm bữa sáng
cho hắn, tôi lại khi nào thì yêu đương với hắn, hắn cùng cô mới tốt đó,
cả nhà cô cùng hắn mới tốt đó!!!! Tôi khinh, giở tay cô ra, không cần
làm bẩn vai tôi.
“Bé Heo, cô thật sự coi trọng bảo vệ kia?” Mĩ nam đại thúc lắc đầu giận dữ nói.
=__= tôi nào có!!!!!!!
“Oan uổng quá, tôi không có cùng
Tiểu Phì…….” Tôi vội vàng đính chính, nhưng mà mĩ nam đại thúc căn bản
không nghe vào tai lời của tôi, tự mình nói với mình:
“Quả nhiên là vật hợp theo loài, heo hợp theo đàn mà!!!” Lại còn lắc đầu mà thở dài.
O(╯□╰)o . . . . . . Người này thực không phải bình thường mà.
Tôi 囧
“Được, tốt lắm!” Diệp Tử Ninh nhìn tôi mỉm cười, khóe miệng khẽ nhếch!!!!
Nếu là trước kia, chắc chắn là tôi
sẽ vô cùng chân chó giải thích với Diệp Tử Ninh, sau đó nịnh nọt anh ta, mà nếu tôi là bạn gái của anh thật, tôi có thể nằm đo sàn nhà, sau đó
bài trừ hai giọt nước mắt cá sấu giả bộ ‘hoa lê đái vũ’, sau đó ôm cánh
tay Diệp Tử Ninh làm nũng nói, “Ninh Ninh ….. em không có mà, là bọn hắn oan uổng cho em……. Thật đó……. anh nhất định phải tin tưởng em, anh phải làm chủ cho em nha ~~~”
Đáng tiếc cái là, tôi đã bị kích
thích đến não tàn, cũng đáng tiếc là tôi không phải là bạn gái Diệp Tử
Ninh, bất quá tôi cũng chỉ là osin của anh ta mà thôi!! Cho nên tôi
không thể làm nũng với anh ta mà chỉ có thể đem lửa giận ngập trời hóa
thành động tác cùng ba chữ, tôi cao ngạo ngẩng đầu lên, lỗ mũi hướng lên trời nhìn Diệp Tử Ninh, hừ mũi, nói [Sorry, ta tìm nhiều bản mà chỗ này bị xóa mất rồi, có lẽ là nói “gì gì” đó nên nội dung bị xóa >”
Sau đó xoay người một trăm tám mươi độ, tao nhã mà chuẩn bị rời đi.
Trong phòng im lặng dị thường……… chỉ có tiếng bước chân của tôi……… ách….. vô cùng dọa người…….. bất quá bước nhanh nhanh, mắt thấy tôi sẽ bước ra tới cửa, tôi bay……. Tôi tao nhã
bay…….. oh yeah……. thắng lợi đang nhìn…….. nhưng ai ngờ, áo của tôi bị
người ta bắt được!!!!
Tôi ngoái đầu nhìn lại, vừa thấy
gần như muốn khóc ra, đại ca ơi, anh làm gì mà giống như gà mẹ, nắm tay
áo của tôi thế này, buông tay ra, buông tay ra!!!
“Em muốn đi đâu?”
Ý da, đầu năm nay thật là ngạc
nhiên, vì sao tôi đi đâu cũng phải báo cáo với ngài, mặc dù trong công
việc, anh ta là ông chủ của tôi, khi ở nhà, tôi là osin của anh ta,
nhưng so what, ngày đó anh ta đối với tôi như vậy, tôi chưa bao giờ quên nó cả, vì thế, tôi học theo động tác kinh điển của anh ta, nhìn anh ta
rồi cười ‘tà mị’, miệng ngả ngớn, nói, “Tôi đi đâu, cần phải báo cáo với anh sao?”
Nghe vậy, Diệp Tử Ninh hơi hơi sửng sốt, dường như thật không ngờ tôi sẽ đem từng câu từng chữ ngày đó trả lại cho anh ta.
“Phải biết rằng tuy rằng anh là ông
chủ của tôi, nhưng tôi là người có tự do nhân thân, tự do ngôn luận, cho nên thỉnh ngài đem cái tay cao quý của ngài mà lấy ra khỏi người tôi,
please!”
Thấy anh ta còn đứng lăng ra đó, tôi chủ động gạt tay của anh ta ra, sau đó làm bộ như bị dơ, ngón tay chỉ
thẳng vào bả vai của anh, sau đó ngẩng cao đầu bước đi.
Lần này Diệp Tử Ninh không là ra
điệu gà mẹ nữa, tôi hạnh phúc bay a ~~, bay ra khu giải phóng sáng
ngời, khu giải phóng nhân dân rất thích …. Tôi ở trong lòng vừa múa vừa
hát, ấn X+ 1, go go go, lao ra ma chưởng, bay vào bầu trời mới.
Nhưng không biết là vị danh nhân
chết tiệt nào đã nói, đầu không được ngẩng cao quá, nếu không sẽ có cơ
hội té cầu thang!!! =_=|||
Ngay lúc tôi bay ra hướng cầu thang, không biết rằng khi đó có phải tôi rất xúi quẩy hay không, đã rõ ràng ở đây không có đồ đạc gì nhưng tôi thế nhưng cũng có thể lảo đảo một
chút, sau đó vinh vinh quang quang mà…….. té cầu thang.
Mẹ ơi, tôi mở to hai mắt, nhìn thấy
mặt mình sẽ hướng cái sàn nhà đáng yêu kia hôn nó, trong giây phút này,
tôi giống n