
ứng thú gì nữa, giống như ngay lập tức cảm thấy chán ghét công việc này, ngày qua
ngày không biết là vì ai vất vả vì ai bận rộn, kết quả ngay cả một chút
cũng không cảm thấy vui vẻ, cái gì cũng không muốn hỏi lại, cái gì cũng
không muốn biết thêm.
Cô đứng dậy khỏi ghế, trong ánh mắt kinh ngạc của Cao Phóng lẳng lặng rời khỏi phòng họp.
Cho đến khi cô biến mất ngoài cửa, Chiếm Nam Huyền mới thu lại ánh mắt vẫn dán trên bóng lưng cô, sau đó nhìn về phía cửa kính thủy tinh trong suốt, thật lâu sau cũng không động đậy.
Mấy hôm nay báo chí đều theo dõi đưa tin mấy sự kiện lớn.
Một là, vua quần vợt Roger Federer đến tham gia trận chung kết Tour Finals cuối năm.
Hai là, sau khi Đại Trung tự truyền ra vụ bê bối hối lộ, cổ phiếu giảm giá mạnh trên diện rộng.
Tất cả nguyên nhân là vì xe của một
thành viên cấp cao trong phe thái tử bị trộm, ngay cả laptop cũng mất,
có người phá được mật mã của ông ta bán toàn bộ tài liệu hữu dụng cho
công ty đối thủ, trong đó có hồ sơ tuyệt mật ghi chép số tiền Dương Văn
Trung nhận được sau mỗi lần hợp tác, được bán cho thành viên hội đồng
quản trị xưa nay luôn bất hòa với Dương Văn Trung.
Sau khi sự tình bị vạch trần, Chu Lâm Lộ tuyên bố từ chức nhận lỗi, phe thái tử tinh anh đi theo anh đồng loạt
cùng đệ đơn từ chức, cổ phiếu Đại Trung giảm mạnh 10% trong ngày.
Đại Trung vì vụ bê bối bị các phóng viên công kích nặng nề không thể ứng đối, các quan chức cấp cao lại từ chức
tập thể, sự kiện hỗn loạn tầng quản lý, hơn nữa sau khi bị người đầu tư
chứng khoán mất lòng tin cổ phiếu phần lớn đã trở thành giấy lộn, tình
thế đã gần như đang lung lay bên bờ vực sắp đổ.
Mà Chu Lâm Lộ nói được làm được, không còn liên lạc với Ôn Noãn.
Thứ sáu khi cô gọi cho Ôn Nhu, hai người không tỏ vẻ gì chuyện trò vài câu, cũng không nhắc đến chuyện đó.
Thứ 7 Ôn Nhu đúng hẹn đến ăn trưa, khi
ăn được một nửa, chị dè dặt nói:’Tuần san Thất nói áo cưới Chiếm Nam
Huyền mua cho Bạc Nhất Tâm ở Milan đã chuyển về rồi.”
Ôn Noãn khẽ cười:”Vâng, em cũng đọc rồi.” Đây là sự kiến lớn thứ 3 gần đây.
Bộ váy cưới trị giá 3 triệu đô la oanh
động giới thời trang Paris và Milan, được đính 100 viên thủy tinh, 100
viên ngọc trai và 100 viên kim cương, so với bộ áo cưới thế kỉ Lãnh Như
Phong làm vì Lâm Tiêu Đính còn xa hoa hơn.
Ôn Nhu nhìn cô, muốn nói lại thôi.
Cô đứng dậy:”Xoài hôm qua mua ngon lắm, em ép nước cho chị uống.”
Ôn Nhu buông đũa xuống:”Mày thật sự vĩnh viễn cũng không muốn nói về chuyện kia sao?”
Cô không quay lại, vô cùng bình tĩnh:”Tất cả đã là quá khứ rồi.”
“Mày từ Anh về…đã nhiều năm, thấy cuộc
sống tự kỉ của mày nhiều lúc tao rất muốn chửi, nhưng khi đến miệng lại
không phát ra được, bởi vì tao thật sự không có tư cách nói mày.” Ôn Nhu đi theo cô vào bếp như nhất định phải nói rõ với cô.
“Chị nghĩ nhiều quá rồi.” Ôn Noãn nói,
sau biến cố tất cả những gì của cô còn sót lại trên đời, cũng chỉ còn Ôn Nhu mà thôi, tay không ngừng một phút, gọt vỏ xoài bỏ vào trong máy ép
trái cây, cô tỏ vẻ không có việc gì:”Có cách nào mua được vé xem trận
đấu đêm mai giữa Federer và Andy Roddick không? Em muốn xem.”
Ôn Nhu im lặng rất lâu, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lần thứ 1001 vì Ôn Noãn chuyển đề tài.
“Sau khi có tao sẽ gọi cho mày.”
“Cảm ơn.” Cô rót nước xoài vào trong cốc.
Giống như trận đấu của tuyển thủ xuất
sắc nhất thế giới, vé công khai bán vào cửa chỉ là nhằm vào người xem
bình thường, những chỗ ngồi tốt nhất từ trước khi cầu thủ đến thành phố
đã được đặt mua không còn nữa, người không có điều kiện nhất định sẽ
không được ngồi chỗ tốt, huống chi bây giờ cô lại nảy lòng tham.
Lúc này cô không có cách lấy được vé
tốt, nhưng Ôn Nhu giao tiếp rộng hẳn có khả năng này, giống như mỗi tuần đến làm bạn với cô, nếu để chị làm một số việc cho cô mà chị cảm thấy
dễ chịu hơn, tại sao lại không chứ?
Buổi chiều Ôn Noãn đến Thiển Vũ, lấy
phong thư màu trắng trong ngăn kéo ra, cả tuần không có cơ hội đưa, từ
đầu tuần đến nay Chiếm Nam Huyền bận tối mặt tối mũi, một mặt bận rộn
đàm phán với Đại Hoa, mặt khác từ lời Cao phóng cô cũng lờ mờ đoán ra
được, Thiển Vũ đang bí mật thu mua cổ phiếu của Đại Trung.
Mà cô sở dĩ không đưa luôn cho anh ngày
hôm đó, chẳng qua là muốn sắp xếp chuyện này cẩn thận hơn một chút, cho
dù là quan hệ gì đều vui thì ở không vui thì về, không cần phải giận dỗi hay bỏ đi, cho nên cô đang chờ thời cơ bình tĩnh hòa nhã nhất.
Sự bi ai trưởng thành có lẽ ở ngay đây, mọi người đã không thể biểu hiện sự hồn nhiên và ngây thơ nữa.
Khó khăn lắm Thiển Vũ và Đại Hoa mới đạt được tiếng nói chung, mà một tuần này cô cũng cố ý giao một số công
việc cho Đinh Tiểu Đại, cẩn thận dạy cô nhóc nên chú ý chỗ nào.
Nếu lúc Chiếm Nam Huyền trở về không quá bận, thì chắc hôm nay cô có thể giải quyết được phong thư này.
Đang suy nghĩ mông lung, nghe thấy tiếng thang máy vang lên, cô vội vàng thả phong thư lại trong ngăn kéo.
Thang máy vừa mở ra đã thấy dáng vẻ hơi kích động của cô, Chiếm Nam Huyền im lặng đi tới.
Khi anh sắp đến trước mặt cô, cô đứng dậy:”Chiếm tổng.”
Ch