Disneyland 1972 Love the old s
Huyền Của Ôn Noãn

Huyền Của Ôn Noãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323220

Bình chọn: 10.00/10/322 lượt.

áng vẻ này của anh, cõi lòng đầy tâm sự khó có thể hình

dung, cô quạnh như khói, và tựa như muốn tách khỏi thế giới.

Vô cùng ngạc nhiên, Quản Dịch không nhịn được hỏi:”Anh làm sao thế? Đang suy nghĩ gì?”

Mạch suy tưởng chuyện cũ bỗng dưng bị cắt

đứt giữa chừng, vừa nhanh chóng rút ra khỏi quãng kí ức dài, vừa quay

nhanh trở lại thực tế, Chiếm Nam Huyền cong miệng:”Nghĩ về mối tình

đầu.”

“Nhất Tâm? Hai người làm sao?”

“Không phải cô ấy.” Dừng một lát, trong đôi mắt anh ẩn hiên một chút dịu dàng, “Ôn Noãn.”

Quản Dịch trợn tròn mắt, dù có chút kinh ngạc, nhưng cũng không tính là chấn động, sớm đã biết giữa hai người

này có gì đó, cứ tưởng rằng là sớm chiều ở chung ám muội nảy sinh tình

cảm, không nghĩ tới là tình cũ bén gót.

Khi mới nhập Đại Học chỉ biết anh có bạn gái, nhưng trong phòng chưa ai gặp qua, cho đến trước khi học kì chấm

dứt anh đưa Bạc Nhất Tâm đến làm quen với mọi người, cứ như vậy tất cả

mọi người đều cho rằng mối tình đầu của anh là Bạc Nhất Tâm.

“Nói như vậy thì Ôn Noãn là cô bạn gái nhỏ của anh? Hai người là thanh mai trúc mã?”

“Tôi quen cô ấy khi cô ấy mới 13 tuổi.” Thật ngây thơ, bướng bỉnh, kiêu ngạo, nhưng cũng rất tốt bụng.

Mỗi tuần anh đều dành thời gian ở bên

cô, một năm trôi qua cô vẫn khờ khạo không hề nhận ra ý anh, mà vẫn xem

anh là bạn học của Ôn Nhu, chẳng qua là làm bạn với cô vui hơn Ôn Nhu

thôi.

Sau đó, sự kiên nhẫn của anh cuối cùng

cũng thành công, ở sinh nhật 14 tuổi năm đó anh lấy được nụ hôn đầu của

cô, đó cũng là nụ hôn đầu của anh, trái tim cô rốt cục cũng bị anh làm

rung động, hai người cùng giao ra trái tim hồn nhiên.

“Hai người hồi ấy còn nhỏ như vậy, cha mẹ hai bên không phản đối?”

”Sau sinh nhật 14 tuổi của Ôn Noãn tôi

liền đưa cô ấy về nhà, bố mẹ tôi tuy kinh ngạc cô ấy không phải là nữ

sinh trung học như trong tưởng tượng của họ, nhưng họ rất tiến bộ, phàm

là chuyện của tôi từ nhỏ đều do tôi quyết định, cho nên cũng không can

thiệp.”

Lúc ấy bố bị công ty điều động đi Thụy Sĩ, ba tháng mới có thể về một lần, anh là con trai độc, mẹ anh bình thường tan tầm về nhà, ngay cả một người nói chuyện cũng không có, khó tránh

khỏi cô đơn, vừa thấy anh mang Ôn Noãn hoạt bát đáng yêu về , trong lòng cực kì vui vẻ, thường hay nói đùa bảo anh sớm cưới cô về nhà.

Bố Ôn Noãn, Ôn Hòa thì càng không phải nói.

Dưới sự ngầm đồng ý của cha mẹ hai bên

cho đôi nam nữ vô tư, khoảng thời gian trẻ con đó là những ngày tháng

hạnh phúc nhất của hai người.

Quản Dịch nhẩm tính:”Nói như vậy hai người ở bên nhau 3 năm?”

“Phải, khi đó tôi vô cùng vô cùng yêu cô ấy.” Yêu đến mức ngay cả suy nghĩ muốn moi tim ra cho cô cũng có…..bây

giờ nhớ lại, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Tình cảm của cô đối với anh cũng không

kém anh, điểm ấy anh có thể cảm nhận được, tư chất của cô cực kì cao, ở

trường cảm phục được rất nhiều bạn bè, bọn họ ủng hộ cô, đi theo cô, mà

cô cho dù là ai cũng đều rất nhiệt tình, thân thiện, vui vẻ giúp đỡ, khi tức giận cùng lắm chỉ là hờ hững mà thôi.

Nhưng chỉ có ở trước mặt bố cô và anh

lại bất thường ngang bướng ương ạnh, chỉ cần cô muốn làm gì sẽ không cho phép bọn họ quản đầu quản chân, nếu không cô sẽ chu cái miệng nhỏ nhắn

ra nhốt anh ở ngoài phòng, anh không nỡ làm cô không vui, cho nên chỉ

cần cô đi cùng anh, cho dù là chuyện gì hầu như đều nghe theo cô.

Khi đó anh yêu cô tận tâm, cũng yêu đến

vô pháp vô thiên, thế nên cô đối với hai chữ “quý trọng” hoàn toàn không có khái niệm, dễ dàng….

“Sau đó tại sao hai người lại chia tay?” Quản Dịch tò mò hỏi.

Nụ cười ấm áp nháy mắt biến mất, anh

nhếch môi, tạo thành một nụ cười lạnh nhạt xa cách:”Chia tay là cô ấy đề nghị, chính là lúc tôi học Đại Học. Khi đó cô ấy vừa mới vào lớp 10,

được phân vào một lớp cùng Nhất Tâm, hai người ngồi cùng bàn, ngày đầu

tiên khai giảng đã trở thành bạn tốt.”

Sau này biết được, thì ra hôm đó anh đưa Ôn Noãn nhập học bị Bạc Nhất Tâm nhìn thấy, cô ở rất xa nhất kiến chung tình với anh, bởi vì gia cảnh không tốt, từ nhỏ cô đã biết nói dối, khi biết ngồi cùng bàn Ôn Noãn liền cố ý tiếp cận cô.

“Hai người chia tay là vì Nhất Tâm?”

Chiếm Nam Huyền lắc đầu:”Không phải,

không liên quan đến Nhất Tâm.” Chỉ có Ôn Noãn ngây thơ mới mới không thể tưởng tượng ra được Nhất Tâm như hình với bóng với mình lại là vì muốn

gặp bạn trai cô, lần đầu tiên gặp Nhất Tâm anh đã nhận ra tâm tư của cô

ấy, chính là vì Ôn Noãn luôn tin tưởng cô, anh cũng không nói gì, nhưng

cố tình tạo khoảng cách với Nhất Tâm, rồi cấm Ôn Noãn tuyệt đối không

được cho cô tham dự vào thời gian cuối tuần của hai người họ.

Có thể nói lúc ấy Nhất Tâm hao tổn tâm

cơ, nhưng luôn đụng phải tường vách anh cố ý dựng nên, Ôn Noãn lại không biết gì, mà Bạc Nhất Tâm kỳ thật không phải hoàn toàn không có tình cảm với cô, nhưng nhìn thấy cô như trăng sáng giữa ngàn sao trong trường

học, ở nhà lại như công chúa được cha và bạn trai che chở trong lòng bàn tay, ao ước đố kị khó tránh khiến cảm giác của cô bắt đầu phức tạp.

“Tôi không hiểu, nếu không phải là vì Nhất Tâm, hai người tại sao lại