Disneyland 1972 Love the old s
Huyền Của Ôn Noãn

Huyền Của Ôn Noãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322964

Bình chọn: 8.5.00/10/296 lượt.

.” Tiếp tục xem báo cáo trong tay.

Áp mặt vào vách tường mềm, Đinh Tiểu Đại hơi cúi đầu, cuối cùng rốt cục cũng không nhịn được hỏi:”Chị Ôn, có

phải em đã làm sai chuyện gì khiến chị không hài lòng không? Nếu đúng

vậy chị có thể nói cho em biết, cho dù chị nói gì em nhất định sẽ sửa….” Đinh Tiểu Đại càng nói giọng càng thấp, gục đầu xuống, “Chị Ôn, chị có

thể nói cho em biết không, rốt cuộc là vì cái gì, chị không còn vui vẻ

cười đùa với em như trước nữa, em đã làm sai chỗ nào sao?”

Giữa hai người dường như đã quay trở lại

lần gặp đầu tiên, Ôn Noãn lễ độ, khách khí với cô, cho dù bảo cô làm gì

đều nói “xin” và “cảm ơn”, khoảng thời gian đã từng thân thiết không

hiểu tại sao lại biến mất không còn chút gì, cô giống như bị Ôn Noãn cự

tuyệt ở bên ngoài bức tường chắn Thập Vạn Đại Sơn vậy, không thể lại gần chị ấy.

Ôn Noãn im lặng áy náy nở nụ cười:”Dạo này nhiều chuyện, chị bận quá, áp lực lại lớn cho nên tâm trạng không được tốt lắm.”

Đinh Tiểu Đại ngưng lại con mắt đã hơi phiếm hồng:”Thật sự không phải tại em làm sai cái gì sao?”

“Sao lại thế được.” Cô cười nhìn đồng

hồ:”12 giờ rồi, em đi ăn cơm sớm một chút đi, ăn xong đến nhà hàng cơm

Tây mua hộ một phần Spaghetti về cho Chiếm tổng.”

“Chị ăn gì? Em cũng mang về cho chị?”

“Không cần, một lúc nữa chị xem xong bản báo cáo này rồi sẽ xuống dưới, ngồi từ sáng đến trưa thắt lưng mỏi nhừ cả rồi.”

“Vâng, em đi đây.”

Ôn Noãn gật đầu, tầm mắt trở về trên bản báo cáo, cho đến khi Đinh Tiểu Đại đi xa cô mới ngẩng đầu lên, sau đó

bị một tiếng kẽo kẹt rất nhỏ làm quay đầu lại, cánh cửa vốn khép hờ mở

ra, Chiếm Nam Huyền đi ra từ phía sau cửa, con ngươi anh rất tối, nhìn

thấy cô hình như có chút bất đắc dĩ, còn có một chút yêu thương khó có

thể hình dung.

Chưa bao giờ như thế này, anh nhẹ nhàng

thở dài:”Quách Như Khiêm và Đỗ Tâm Đồng trong vòng một tuần sẽ phải từ

chức, Đinh Tiểu Đại sẽ được điều đến bộ phận thư kí.”

Ôn Noãn buông bản báo cáo, cầm di đồng và ví tiền trên bàn, không nói một tiếng đứng dậy rời đi.

Chiếm Nam Huyền đành phải đi lên trước, “OK, hôm đó ở nhà em——là tôi không đúng.”

Cô vẫn im lặng như cũ không lên tiếng,

vươn tay nhấn vào mũi tên xuống, đứng yên chờ, trực tiếp coi anh trong

suốt như không khí.

Chiếm Nam Huyền cong môi, giống như đã

quyết định gì đó, thở dài thườn thượt:”Được rồi, nếu em nhất định phải

như vậy.” Anh bỗng chốc xoay người cô lại, đôi môi phủ lên trên cánh hoa đầy đặn của cô.

Cơ thể cường tráng ép chặt thân mình

mảnh mai hoạt bát của cô vào tường, lần lượt gạt bỏ tấn công của cô, đôi tay tóm lấy eo cô, môi lưỡi cuốn bay tất cả sự kinh hãi và giận dữ của

cô, tiến thẳng vào trong khoang miệng ngọt ngào, tùy ý trêu chọc cuốn

lấy hương vị đinh hương của cô.

Nụ hôn của anh dần dần càng lúc càng sâu, càng lúc càng chuyên chú, càng lúc càng dụ dỗ.

Không cách nào hình dung được dòng nước

ngọt ngào tê dại đang từng chút từng chút một tuôn chảy quanh quẩn trong trái tim, vừa mỏng manh lại vừa kích động, tình cảm chôn dấu trở nên rõ ràng đến nỗi làm cô mềm nhũn vô lực, ở trong lồng ngực nóng như lửa của anh không thể phát ra một chút sức lực kháng cự, quay cuồng cảm thấy

mỗi tế bào trong cơ thể cô đang tràn đầy sung sướng khó có thể diễn tả

bằng lời, không tự chủ được hy vọng anh vĩnh viễn đừng dừng dòng nước ấm trong cơ thể cô lại, cho dù là tra tấn cũng muốn anh cho cô càng nhiều, càng nhiều……….

Tiếng “Ting” yếu ớt như vách ngăn ma ám

xuyên qua tình triều mê hoặc tâm trí truyền vào trong đại não của hai

người, dường như là tín hiệu đó làm anh ngừng động tác của mình trong

một giây, phản ứng nhanh chóng bỏ qua, vẫn ôm chặt thân thể cô như cũ

trong khoang miệng của cô hôn càng kịch liệt.

Sự kháng cự trong lồng ngực càng ngày

càng mãnh liệt biểu thị ý thức của cô càng lúc càng thanh tỉnh, anh im

lặng không thể phát hiện được than nhẹ vài lần, đáy lòng đầy tiếc nuối,

quyến luyến, cố ý thong thả liếm thêm một lần lên môi cô, sau đó thả

lỏng khuỷu tay dựa vào sức của cô tự đẩy chính mình ra.

Anh quay đầu nhìn về phía người trước thang máy, không nhịn được cong môi lên:”Nhất Tâm, tại sao em lại đến đấy?”

Bạc Nhất Tâm ảm đạm cười:”Đi ngang qua,

cho nên vào thăm anh.” Vẻ mặt âm trầm mang theo bình tĩnh, giống như

chưa từng nhìn thấy một màn vừa mới đập vào mắt.

Ôn Noãn lập tức đi vào thang máy nhấn

nút đóng cửa, trước nay cô chưa từng bao giờ cảm thấy cửa thang máy đóng lại lâu như vậy, chậm đến mức cô như muốn chui vào vách tường trốn đi,

để tránh có hơn bốn con mắt nhìn chăm chú lên người cô.

Khi thang máy rốt cục cũng đi xuống tầng hầm, cô không nhịn nổi lấy hai tay che mặt, không hiểu tại sao mình lại cho phép chuyện như vậy xảy ra, gọi điện thoại cho Đinh Tiểu Đại nói

chiều nay có việc không thể về công ty, cô đến thẳng bãi đỗ xe ngầm lái

xe rời đi.

Đi chầm chậm trên đường không mục đích.

Trong lòng thực rối loạn, nơi kín đáo

nhất trong ngực giống như bị kim châm xuyên thủng, chua xót đến buồn

bực, không hiểu anh rốt cục vì cái gì, cũng không biết mình rốt cục muốn làm sao, chỉ