
m đã pha rất nhiều.
Châu Tương Linh kéo cô ngồi xuống:’Tiểu Noãn, chừng nào thì cháu chuyển về đây?”
Ôn Noãn cười, mỗi lần gặp cô, câu đầu
tiên của Châu Tương Linh luôn là muốn cô vào nhà họ Chiếm ở, lý do là để tiện chăm sóc, thêm nữa là nhà quá lớn, bà không có bạn, Chiếm Nam
Huyền lại không biết khi nào mới trở về, một mình bà buồn đến sợ rồi.
Nghĩ một lúc, cô nói:’Tuần này đi, tìm một ngày để lái xe đến giúp cháu chuyển vài thứ về đây.”
Châu Tương Linh mừng rỡ:’Cháu thật sự đã nghĩ thông rồi ư?”
Cô mỉm cười:”Qua một khoảng thời gian
nữa cháu tự lái xe cũng không tiện lắm.” Đi về hằng ngày vẫn nên để lái
xe thì an toàn hơn.
“Aizz—–“ Châu Tương Linh thở dài,”Cháu
nói Nam Huyền, thằng bé này rốt cuộc đi đâu? Lâu như vậy rồi mà ngay cả
một cú điện thoại cũng không có.”
Một lúc sau Ôn Noãn mới nói:’Bác đừng lo lắng, khi nên trở về tự nhiên anh ấy sẽ về.”
Sau buổi trưa cô lái xe rời đi, sau khi
lái xe ra khỏi cánh cổng lớn màu bạc, đưa vào một cái CD. Đó là một bài
ca đã rất lâu, chuyện xưa trong bài ca rung động đến tận tâm can, kể về
một người con gái đã lỡ yêu người mình không nên yêu, nhưng cô nguyện
dùng cả đời để đổi lấy một lần đối xử thật lòng của anh, bài ca cất
tiếng:’Em thà thay đổi cuộc đời mình, còn hơn thay đổi tình yêu cuồng
dại của em đối với anh.”
Ánh nắng sớm thu, đám lá cây trên đường núi ánh lên một màu vàng lấp lánh.
Thêm một ngày trôi qua, là thêm một phần oán hận chất chứa.
Mười năm? Không, cô không đợi được, mới ba tháng cô đã chờ đến mức hoàn toàn mất kiên nhẫn.
Lần này, đổi lại là cô không muốn buông tha anh.
Nếu tình yêu giữa cô và anh đã được định trước là một hồi chiến tranh kì lạ, quỹ tích là một con đường lặp đi
lặp lại truy đuổi luân hồi, dù thế đến nay cô vẫn chưa từng sử dụng thủ
đoạn với anh. Cô đang chờ một ngày, trên gương mặt chỉ có thần thái nhàn nhã của anh sẽ lộ vẻ phấn khích tột đỉnh.
Thứ hai đến công ty, Ôn Noãn gọi giám đốc bộ phận thị trường lên:”Toàn cầu có mấy tòa soạn có lực ảnh hưởng nhất?”
Đối phương báo ra mấy tên. Cô cười,
nghiêng người dựa vào ghế, ánh mắt ôn hòa mà kiên định:”Tôi cho ông một
tháng để tôi lên bìa mấy tạp chí đó.”
Bộ phận thị trường và bộ phận quan hệ xã hội của Thiển Vũ liên thủ, tăng ca thêm giờ trong ba ngày đề ra toàn bộ phương án.
Sau khi được Ôn Noãn xét duyệt, kế hoạch rất nhanh được tiến hành nghiêm ngặt.
Đầu tiên là Ôn Noãn và Bạc Nhất Tâm, hai mỹ nhẫn dương quang nổi bật bốn phía cùng tham gia một bữa tiệc tối,
hôm sau báo chí tạp chí thỏa sức khuếch đại, một tràng chuyện cũ được
đào lên rồi hâm nóng, sau khi thành công thu hút sự chú ý của người đọc, Ôn Noãn gióng trống khua chiêng chuyển vào nhà Chiếm Nam Huyền. Sau đó
công khai lộ diện làm bạn shopping khi rảnh rỗi với Châu Tương Linh – mẹ Chiếm Nam Huyền, bà luôn dành lời nói yêu thương mặn nòng dành cho cô
con dâu hợp ý, vì thế Ôn Noãn lại khiến báo giới mất một lượng mực lớn.
Một tốp chuyên gia đi vào lầu phụ Thiển
Vũ, phụ trách dung mạo dáng vẻ của cô và huấn luyện cô đủ kiểu, ví dụ
khi vẻ mặt khi đối mặt với ống kính, sau đó nói đủ loại chuyện, nhưng
không đề cập gì tới việc Chiếm Nam Huyền đột nhiên mất tích, chỉ
cười:”Hãy giữ cho anh ấy chút cảm giác thần bí.”
Sau khi nhanh chóng nổi bật giữa bầu trời, lại từ chối tất cả các tờ báo giải trí ngoài cửa.
Chỉ nhận vài tờ thương giới, tài chính
kinh tế và các tờ kĩnh vực chuyên nghiệp nổi tiếng khác để phỏng vấn.
Nhằm phối hợp đồng bộ, Thiển Vũ đồng thời cũng tuyên bố với bên ngoài sẽ triển khai mấy hạng mục cực kì quan trọng, quyết định ba tháng trước
của Chiếm Nam Huyền bây giờ chính là điều vinh dự của cô.
Đủ loại mĩ danh:”Người lãnh đạo xinh đẹp nhất”, “Người đứng đầu tập đoàn có ảnh hưởng lớn nhất”, thậm chí khoa
trương đến mức như:”Sát thủ thương giới quyến rũ nhất phương Đông”, “Váy mẫu đơn xuất sắc nhất Châu Á” liên tục đến ào ào.
Ba bốn tuần sau, từ khi tin tức chấn
động -Thiển Vũ tuyên bố với thế giới kế hoạch nghiên cứu chế tạo robot
thông minh phi vật thể vốn đầu tư hơn ba mươi triệu đô la một năm đã
bước đầu đạt được thành công đột phá, lúc này người lãnh đạo cao nhất
trong cơ cấu Thiển Vũ – Ôn Noãn cuối cùng cũng đạt đươc mục đích, cuối
tháng đúng ý lên trang bìa tạp chí nổi tiếng nhất trong giới thương
nghiệp.
Lầu phụ Thiển Vũ, trong gian cà phê bố
trí lịch sự tao nhã dành riêng cho quản lý cấp cao, Cao Phóng buông tạp
chí trong tay xuống, khóe miệng không nhịn được phì cười, không lâu
trước kia cả thành phố ngửa đầu mong ngóng hôn lễ của Chiếm Nam Huyền và Bạc Nhất Tâm, mà chỉ gần nửa năm sau, nữ diễn viên chính đã đổi thành
Ôn Noãn, thành tích như thật như giả của cô giống như có ma kính bảo hộ, bỗng nhiên chói mắt đến mức không ai địch nổi.
Chỉ ngoại trừ người đã từng là nhân vật thần thoại Chiếm Nam Huyền.
Cao Phóng nhìn Quản Dịch phía đối diện, cuối cùng mở miệng trước hỏi:”Nam Huyền ở đâu?”
Quản Dịch chớp đôi mắt to tròn:”Anh hỏi tôi?”
“Cậu chơi còn chưa đủ à?” Cao Phóng cầm
tách cà phê lên, cười nói:”Đừng quên Cúc Hàm đã nói qua, đắc tội a