
t qua rõ ràng, giống như giờ phút
này anh đang đứng trước mắt cô.
Nửa tháng tiếp theo, quá trình học tập của Ôn Noãn vô cùng gian khổ.
May mà trước khi Chiếm Nam Huyền rời đi
đã ra quyết định cho phần lớn công việc, thậm chí ngay cả những chi tiết bọn họ không lo lắng đến anh cũng để lại chỉ thị, cô, Cao Phóng và Quản Dịch chỉ cần làm tốt theo phương hướng anh đã định ra.
Cô dần học được cách ứng dụng kiến thức
vào nghiệp vụ và quản lý công ty, biết giải quyết thực tế, sau vài lần
quyết định sai được cao Phóng nhắc nhở khắc sâu thành kinh nghiệm tổn
hại thực tế, tích lũy kinh nghiệm, sự thông minh vượt trội cùng sự nhanh tay nhanh mắt của cô khiến Cao Phóng kinh ngạc, Quản Dịch mở rộng tầm
mắt.
Để giảm bớt áp lực và chăm sóc bữa cơm giấc ngủ của cô, Đinh Tiểu Đại được điều đi lên.
Đúng 12 giờ, tiểu muội hôm nào cũng xách bốn tầng cà mên cơm trưa Châu Tương Linh cho người đưa tới.
“Chị Ôn, đến giờ ăn cơm rồi!”
Ôn Noãn ngẩng đầu lên khỏi bàn làm việc, vặn vẹo cái thắt lưng, nhìn đồng hồ:”Em thật đúng là không kém một phút nào.”
Đinh Tiểu Đại cười hì hì ngồi đối diện với cô:”Dì Châu nói kém một giây cũng sẽ đến hỏi tội em.”
Nhìn bát canh sâm đặt phía trước, Ôn Noãn thở dài:”Ai mà ngờ được ăn uống cũng là một loại khổ hình chứ?”
“Tuy hơi khổ, nhưng có lợi cho sức khỏe, chị uống nhanh đi!”
Vừa cầm lấy cái thìa sắt, Cao Phóng đã gõ cửa vào, thấy trận đồ trên bàn, không nói gì chỉ cười.
Ôn Noãn như gạp được cứu tinh, kêu lên:”Tới đúng lúc lắm, nhanh lên, giúp tôi diệt bát canh này.”
Đinh Tiểu Đại vươn tay chộp lấy:”Chị dám?!”
Ý thức được bọn họ có chuyện cần nói, trừng mắt liếc Ôn Noãn một cái rồi đi ra ngoài.
Cao Phóng nói:”Tôi nhận được tin Chu
Lệnh Hồng âm thầm mượn danh công ty khác, muốn mua tất cả những công ty
con của Đại Trung chúng ta đã giải tỏa và rao bán.”
Ôn Noãn nghĩ một lúc:”Bán cho hắn, làm như không biết chuyện này.”
Nếu hắn có thể gây dựng lại, đó là bản lĩnh của hắn.
Cao Phóng gật đầu:”Về phía Nhật Bản, bởi vì cạnh tranh kịch liệt, Lũng Bản Thứ Sơn lại đưa ra yêu cầu giảm giá,
mấy ngày nay hắn liên tục thúc giục chúng ta mau trả lời.”
“Chuyện này tôi đã nghĩ rồi, giá chúng
ta không thể giảm, mở tiền lệ sau này sẽ rất phiền phức, nhưng mà Lũng
Bản vốn là khách quen, hơn nữa hợp tác luôn sòng phẳng, ý của tôi là,
nếu quý sau hắn ta có thể hoàn thành được định mức tiêu thụ.” Ôn Noãn
lấy bút ra viết một con số, “Chúng ta có thể cân nhắc trao quyền đại lý
Nhật Bản cho hắn.”
Cao Phóng cười:”Chủ ý này không tồi, tôi đã so sánh số lượng tiêu thụ trong năm ở Nhật Bản, mấy công ty khác đều bị Lũng Bản cạnh tranh đến khổ, phỏng chừng không đến nửa năm nữa sẽ
suy thoái, đến lúc đó hàng không đạt đến định mức cũng không cần chúng
ta phí tinh lực đến chống đỡ.”
Bây giờ cho Lũng Bản Thứ Sơn quyền đại lý, chẳng qua chỉ là tặng trước cho hắn thế thuận nước giong thuyền mà thôi.
Bàn bạc xong Cao Phóng đi ra, ăn xong Ôn Noãn gọi cho Quản Dịch.
“Tôi xem email nghiên cứu gửi đến cho Nam Huyền có nhắc tới kế hoạch tuyệt mật, đó là gì vậy?”
“Đó là một tổ đầu tư phát triển chip
thông minh hơn ba mươi triệu đô la, đề án là Chiếm mĩ nam năm ngoái đề
ra, cậu ấy cho rằng cuộc sống hiện tại 100% người dân cho dù là công
việc hay cuộc sống đều không thể thiếu internet, bởi vậy quyết định
nghiên cứu một trợ lý thông cảm công việc, là đối tượng nói chuyện
phiếm, bác sĩ tâm lý, giáo viên dạy thêm và rất nhiều ứng dụng khác ở
trong robot thông minh phi thực thể.”
Ôn Noãn cảm thấy hứng thú:”Vậy chẳng phải là không có gì không làm được sao?”
“Dựa theo nguyên lý, trong những con
chip thông minh này có tri thức căn bản khổng lồ, có năng lực độc lập
suy nghĩ và xử lý công việc, còn có cả nhân cách hoàn thiện, người sử
dụng có thể dựa theo sở thích của mình để thiết lập ngoại hình, tính
cách, giới tính, ngôn ngữ và hình thức giao tiếp, trong máy tính của
Chiếm mĩ nam có cài phiên bản dùng thử đầu tiên, cô có thể mở ra chơi
một chút.”
“Aizz, bây giờ không có thời gian, bận như chó chết ấy.”
Lời cô hơi tục, Quản Dịch cười to.
Cúp điện thoại, Ôn Noãn thẩm duyệt từng văn kiện trên bàn.
Hoặc kí tên, hoặc hạch chuẩn, hoặc bác
bỏ, sau khi xử lý xong quay sang hòm thư, đầu tiên phê chỉ thị công văn
đưa xuống các bộ phận, hơn 80% là xem qua các email báo cáo tiến độ công tác, chỉ chọn vài email mấu chốt trọng điểm phê xuống chỉ thị tóm tắt
đơn giản mà rõ ràng sau đó chuyển cho người phụ trách tương quan xử lý.
Dần dần đã bắt đầu thuận buồm xuôi gió, trước khi tan tầm rốt cuộc cũng có chút rảnh rỗi.
Với hộp ô mai trên bàn, lấy một quả mơ ngậm vào miệng, sảng khoái đầu óc.
Hộp ô mai đè lên hai tấm bưu thiếp, một tấm gửi từ Singapore, một tấm gửi từ Macao.
Tầm mắt lơ đãng xẹt qua màn hình LCD, tay niết thành đấm nện xuống một cái, đi qua đi lại trong văn phòng rộng lớn.
Đi tới đứng trước tấm kính thủy tinh, im lặng nhìn xuống dưới.
Mã tích xa trầm mang vị liễu
Nhâm Tây Phong xuy lãnh Trường An nguyệt
Hựu tiêu hựu, hoa như tuyết.
Hà sự tối thôi nhân lão? Đại ước phi đằng đãi mạc