XtGem Forum catalog
Hoàng Hậu Anh Túc

Hoàng Hậu Anh Túc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211515

Bình chọn: 8.00/10/1151 lượt.

ên

đùi Long Kỳ đứng dậy, “Tỷ tỷ, người đã trở lại rồi à!” Tôi giật nảy mình hoàn hồn, nở nụ cười tươi, “Ừ” Còn câu tiếp theo bị tắc trong miệng tôi hỏi không nổi vì sao cả?

Long Kỳ liếc mắt nhìn Thu Nhi một cái, “Thu Nhi, ngươi ra ngoài trước đi”

Thu Nhi oán hận liếc nhìn tôi một cái.

Oán hận à? Có phải tôi nhìn nhầm không đây. Lòng tôi ầm một cái, không

biết làm thế nào. Đơị lúc Thu Nhi vừa đi khỏi, ánh mắt Long Kỳ thâm thuý nhìn về phía tôi, tôi kìm không được bắt đầu chế nhạo hắn, biểu hiện vô cùng nhẹ nhàng, giống như cảnh tượng vừa nãy chưa phát sinh vậy, “Hay

quá ha! Anh thực có diễm phúc ghê! Chả trách lại có nhiều cô gái thích

anh tới như vậy! Toàn bộ chỉ cần một luồng điện phóng ra mờ ám, cũng

không biết trêu chọc biết bao người hiểu sai nữa!” Nhìn khuôn mặt tuấn

tú của hắn, lòng tôi không khỏi có chút chua xót, tôi cũng được tính là

một người trong đó nữa sao?

Tôi nghĩ tới kế tiếp sẽ có một chuỗi giải thích dài dòng, nói rõ quan hệ của hắn và Thu Nhi trong đó, nhưng hắn

không nói gì, chỉ quăng ra một câu, “Vừa rồi cô đi đâu thế?”

Tôi không hiểu sao dâng lên một cơn giận

dữ, liếc trắng mắt, “Ai cần anh lo chứ, anh chỉ cần quản anh cho tốt là

được rồi!” Long Kỳ không hờn giận nhăn mày lại, “Ta chỉ quan tâm đến sự

an toàn của cô thôi! Không muốn cô gặp chuyện không may”

Tôi hừ khẽ một tiếng, ngồi ghé trên mép giường, trong lòng nghĩ loạn lên, ai thèm chứ!

Lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa, Long Kỳ đi ra ngoài. Tại sao có thể như vậy chứ?

Tôi nhớ lại, Thu Nhi gần gũi nhất vẫn là

Trương Ngũ ca, Long Kỳ và Thu Nhi rất ít khi nói chuyện với nhau, sao

lại có thể gần nhau được chứ?

Nhưng mà giống Long Kỳ một người đàn ông

xuất sắc như vậy rất dễ dàng trêu chọc những cô thiếu nữ ngây thơ. Tôi

xoa xoa mặt mình, ngồi trên giường suy nghĩ rất lâu, thế nào cũng nghĩ

không ra cái gì, thực sự thấy rất kỳ lạ.

Từ thời khắc đó bắt đầu, Thu Nhi chẳng

còn coi tôi là bạn nữa, không còn giống lúc trước ngoan hiền dịu dàng,

làm tôi dở khóc dở cười, không biết là biểu hiện ra sao nữa. Xem hành

động của Thu Nhi rõ ràng là muốn so với tôi rồi!

Muốn so với tôi cái gì chứ? So vị trí ở trong lòng Long Kỳ sao?

Tôi cũng không thèm để bụng, thấy Thu Nhi bưng trà lên lầu, tôi đi theo lên, Thu Nhi quay đầu kinh ngạc liếc nhìn tôi một cái, giọng có chút lãnh đạm, “Tỷ tỷ đi theo làm cái gì?”

“Thu Nhi….Chúng ta có chuyện gì hiểu lầm

sao?” Tôi nghĩ muốn hoá giải sự hiểu lầm giữa chúng tôi. Mắt Thu Nhi

cười đẹp, “Hiểu lầm à? Ta và cô từ đầu đã phát sinh hiểu lầm rồi, cô

không biết sao?”

Điều này làm tôi thực sự tròn mắt, tôi

cau mày, dùng ánh mắt tìm tòi hỏi nàng ta, Thu Nhi hừ lạnh một cái xoay

người đi vào trong phòng Long Kỳ. Tôi kinh ngạc đứng tại chỗ, rốt cục

tôi đã đắc tội với cô ta ở đâu vậy kìa?

Lãnh Phù và Viêm Hoả tới bữa tối mới thấy xuất hiện bên bàn, hai người

toàn thân phong trần chắc đã đi khá lâu, cơm nước xong thì về phòng nghỉ ngơi. Tôi ngồi trước cửa quán quanh bếp sưởi lửa. Long Kỳ và Thu Nhi

thì chẳng thấy bóng dáng rồi. Tôi thấy nhàm chán quá, đúng lúc này bên

ngoài có tiếng Cao Y Mã gọi to, “Ôi muội muội à, sao muội lại ngồi một

mình ở chỗ này thế, tướng công nhà muội đâu?”

Tôi nhìn về phía bà ta vui vẻ, “Ngài ấy ở trên lầu! Tỷ tỷ lại đây sưởi ấm đi!” Tôi dịch ra, Cao Y Mã ngồi xuống

bên cạnh tôi, lập tức tung đề tài ra, “Tướng công nhà muội cũng thật là, bỏ lại một mình Phu nhân ở trên lầu làm cái gì chứ!”

Tôi lập tức nghĩ đến cảnh Thu Nhi và Long Kỳ đều ở trên lầu , cũng không biết nói gì, hít một hơi bảo, “Tướng

công nhà muội ở trên lầu đọc sách, ngài ấy đang chuẩn bị thi cử lấy công danh!”

Cao Y Mã lập tức sợ hãi than lên, “Tướng

công nhà muội vẫn là đại tài tử ha! Ta thực hâm mộ muội quá, vừa có nha

hoàn hầu hạ, lại vừa có tướng công lại vĩ đại như vậy, muội nhất định là hạnh phúc quá đi!”

Bà ta càng nói càng say sưa, đến câu cuối tôi nghe mà thấy nổi cả da gà, tôi nhìn bà ta cười, “Tỷ tỷ à, muội

không ngồi với tỷ được, muội muốn bưng trà lên cho tướng công, chắc ngài ấy khát nước rồi”

Tôi đứng dậy rời đi, lại nghe thấy tiếng Cao Y Mã thì thào, “Xem ra tướng công của nàng thực hạnh phúc lắm”

Tôi bưng trà bước từng bước lên lầu,

trong phòng Long Kỳ vẫn còn ánh nến sáng, bọn họ đang làm cái gì nhỉ?

Tôi âm thầm phỏng đoán, vừa tới sát cửa chợt nghe thấy tiếng Thu Nhi

trong phòng, “Ta có thể giúp ngài lấy được chứng cớ, chỉ cần ngài đáp

ứng điều kiện của ta!”

Bọn họ đang làm giao dịch sao? Tôi giật

mình tại cửa, trở thành một vị thần giữ cửa, tiếp đó chẳng có tiếng nói

nào nữa, im lặng, một lát sau tiếng Long Kỳ vang lên, cũng là nói với

tôi, “Cô đứng ở cửa làm gì đó? Sao còn chưa tiến vào?”

Hắn phát hiện ra tôi rồi, tôi đẩy cửa ra, nhìn thấy Thu Nhi đang đứng bên cạnh Long Kỳ, vẻ mặt không hờn giận

trừng mắt nhìn tôi. Tôi muốn cân bằng tâm tính, buông trà, “Các người

nói chuyện chắc mệt rồi ha! Tới uống miếng nước nào!”

Thu Nhi lạnh lùng quét mắt liếc tôi một

cái, đi ra cửa. Tôi nhìn theo bóng nàng ta mà thấy hoang mang vô cùng,

cảm thấy rất