
ữa!” Hà công công chỉ tay vào bộ y bào kia nói, “Nương nương, đây là
Hoàng thượng mời Y phòng trong cung mất mấy ngày mới làm gấp ra được y
phục của quý phi, xin mời nương nương mặc thử xem, vì chuyện phong điển
ngày mai mà sơm chuẩn bị!”
Tôi cười nở miệng, toàn bộ cung nữ trong cung phiêu Hoa đều đồng loạt quỳ xuống, “Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương…”
Hoan nhi tiếp nhận lấy quần áo, cùng tôi
đi vào trong phòng, nàng ta cho tôi mặc thử, tôi đại khái chỉ thử một
chút, dường như rất vừa với người tôi, tâm tư Long Kỳ như vậy đúng là
đáng quý, thử xong quần áo, tôi đi ra phòng bên ngoài thì đã thấy nhiều
người đứng, tất cả đều vì chuyện tấn phong tôi mà tới, nhìn thấy tôi từ
trong phòng đi ra, Lệ phi dẫn đầu, đứng ở đại sảnh, tôi nở nụ cười, “Sao lại đến hết cả đây thế này?”
Lệ phi cười rất chi là miễn cưỡng, nói
nhiệt tình, “A, muội muội được phong quý phi, chị em chúng ta đây tất
nhiên là vui mừng thay cho muội rồi!” Tôi nhìn chuyện tới dò hỏi mới là
mục đích thật sự đi! Trong lòng tôi cười thầm, bảo Hoan Nhi pha trà, mời các nàng ta uống, tiếng chúc mừng vang lên nịnh bợ tôi tới tận trời
xanh rồi, tôi chỉ cười không nói, nghe các nàng ấy cứ so tài ăn nói, tôi thấy buồn bực lắm, sao trước kia lại không biết tôi có tài này chứ?
Chỉ nghe một vị tài tử khoa chân múa tay
nói, “Nương nương ấy à! Lần đầu tiên ta nhìn thấy nương nương đã cảm
thấy nương nương là quý tướng rồi, sớm hay muộn gì cũng vinh quang đứng
đầu lục cung, ai ngờ đã ngay lập tức nhận được rồi không phải sao?”
“Ây da, Vũ phi nương nương thành thạo,
thanh nhã, lời nói chững chạc, hoà thuận ngừơi ngoài, ngươi nói xem
ngươi còn lo không đứng đầu lục cung sao, vẫn có khả năng này sao?”
Quả thực cho tôi những lời hay cổ đại bay bổng nhất tôi chẳng còn gì để nói, những lời này ngay cả cứ câu nọ
chồng tiếp câu kia làm cho bầu không khí chẳng được yên tĩnh. Tôi đảo
mắt quan sát vẻ mặt của các phi tần, có người mắt tôi có thể nhìn ra
thật giả, không phải là tôi khoa trương bản thân mình đâu, lời ra phải
tận mắt tôi nhìn mới thấy rõ, Lệ phi cười vô cùng miễn cưỡng, bưng trà
cùng nhìn tôi nhìn mọi người cười nói xôn xao, tôi chỉ chen vào một câu, “Được rồi, các chị em, nói đã cả ngày rồi, tan đi! Lần sau cso thời
gian tới cung phiêu Hoa uống trà, nơi này của ta còn có trà rất ngon
đó!”
Tôi vừa nói xong, các phi tần ngậm miệng
lại, tay bưng chén trà uống một ngụm rồi nhanh chóng bỏ của chạy lấy
người. Tôi ngồi một bên xem như diễn kịch vậy, còn nghe thấy nha hoàn
của các nàng ta bàn luận cái gì làm Hoàng Thượng, quý phi, hiện giờ cũng là tôi một người một bên ngồi trên nghe. Tôi cười lắc lắc đầu, tiểu
Thuận Tử báo lại, buổi chiều Long Kỳ tới chỗ tôi dùng cơm, nhìn sắc trời vẫn còn sớm, mới bảo Tiểu Thuận Tử chuyển ghế mềm đến bên đình bát giác bên hồ sen, tìm sâu trong trí nhớ , kiếm tìm nhớ lại lúc cùng Long Kỳ,
một cảnh một cảnh cứ như cuốn phim tái diễn lại, gió xuân thổi, mùi
hương thoan thoảng bay tới, vô cùng thích ý.
Trong mộng vùng sông nước, mưa bay tán
loạn, liễu rủ bên bờ, cuối ngã tư đường, có một côgái thuần tú đang chơi đùa, mặc quần áo màu tím, váy bay phiêu dật, có vẻ rất vui trong mưa,
hai tay giang trong mưa, tiếng cười như chuông bạc lanh lảnh, ngước mắt
lên thấy có bóng dáng thon cao bước tới, sắc mặt lo lắng hiện rõ, cô gái cười nhẹ nhàng gọi to, “Phu quân, mau tới đây…”
Nam tử vừa kéo cô gái vào trong lòng, vừa nhìn kẽ xem, nở nụ cười sủng ái, “Vũ nhi….”
Cảnh trong mơ đẹp quá, khoé miệng tôi khẽ nhếch lên cười, cảm thấy có ai đó vuốt ve trán tôi, bóng hình xinh đẹp
lập tức biến mất, tôi mở mắt ra, nhìn thấy Long Kỳ cười khẽ ngồi xuống
bên cạnh mình, cười nhẹ hỏi, “Vũ nhi mơ thấy gì? Sao cao hứng như vậy?”
Tôi kìm lòng không nổi, ngồi dậy dựa vào trên vai chàng, cười nói, “Mơ thấy em và chàng!”
Tôi đột nhiên nghĩ đến cái gì, ngước mặt
lên hỏi, “Sau này chúng ta cũng không thể đi Giang Nam du ngoạn được,
nghe nói ở đó có một cái hồ, nước rất trong…” trong mắt tôi lệ ra vẻ kỳ
vọng, tôi nghĩ tôi muốn đi tìm cảnh trong mơ vừa rồi. Đôi mắt u ám của
Long kỳ nhìn tôi cười, trong mắt hiện lên tình ý thâm trầm, “Được, ta
đồng ý với nàng, đợi khi nào việc chính sự xong, ta sẽ đưa nàng đi” Nói
xong, chàng ôm lấy eo tôi kéo vào trogn lòng, vô cùng thân thiết ôm lấy
tôi ngồi trên đùi chàng, dựa sát vào trong lòng chàng, tôi vùi sâu vào
trong ngực chàng, lên giọng nũng nịu, “Có biết em vừa nằm mơ cái gì
không?”
“Gì?”
“Mộng thấy chúng ta như hai vợ chồng bình thường đi du ngoạn khắp nơi! Cùng nhau gặp mưa chơi đùa…”
Long kỳ khẽ giật mình, nâng mặt tôi lên, “Thật sao?”
“Vâng! Xuân đến muôn hoa khoe sắc thắm,
gió xuân khắp nơi, ngày hè ngắm mây bay, ánh nắng chiếu xuống soi, thu
tới đi trong mùa lá đỏ, hoa bay khắp trời, trời đông giá rét ngắm tuyết
rơi, nhìn nụ quỳnh nở về đêm, kiểu nào cũng thật tiêu dao, thật vui vẻ”
Long Kỳ bỗng ôm tôi thật chặt vào lòng,
híp mắt lại, “Nếu nàng thực thích, sau này rảnh rỗi, ta sẽ cùng nàng đi
du ngoạn!” Chàng dường như bị tâm tình này của t