
được
không?”
Tôi cứ đứng bên ngoài đợi chàng, Hà công
công nhìn thấy tôi đứng một bên, lại nói hơi nhiều, “Nương nương, lão nô có chút không biết có nên nói là sớm quá hay không, nhưng người cũng
đừng lo lắng, đây cũng là chuyện sớm muộn gì mà thôi”
Tôi nhìn ông một cái, “Chuyện gì vậy?”
Hà công công cười hì hì, ghé sát tai tôi, “Chắc là Hoàng thượng đang định phong nương nương làm Quý phi đó!”
Đầu tôi nổ bùng, không nghe nhầm đó chứ? Tôi kinh ngạc nhìn ông, cau mày nói, “Thật ư? Sao mà ông biết vậy?”
Hà công công thoáng đắc ý đón trước, “Lão nô đã hầu hạ bên Hoàng Thượng mười mấy năm rồi, tâm sự này đó của Hoàng Thượng vẫn là do Lão nô nghiễn ngầm mà ra cả, chỉ là bây giờ còn có
chút trở ngại, rất khó giải quyết”
“Chuyện gì?” Tôi cau mày lại, Hà công
công nhẹ giọng nói, “Còn không phải Thái Hậu bên đó sao, bà ấy triệu tập một ít lão thần, bảo bọn họ viết thư tấu, ngăn chuyện Hoàng Thượng tứ
phong đó! Thái Hậu cứ nắm lấy lai lịch của nương nương không rõ ràng,
nói tổ tiên của nương nương cũng không phải làm quan, hơn nữa lễ nghi
cũng không hoàn hảo, quả thực là….aizzz, thôi không nói nữa!” Hà công
công im mồm, trong lòng tôi đã rõ, nếu thật sự Long Kỳ muốn phong tôi
làm Quý Phi, chuyện này thật sự là chuyện khó giải quyết thật. Nhất định Thái Hậu sẽ nắm chặt lấy không buông, bắt triều thần lấy chuyện này ra
ép Long Kỳ, không đồng ý phong tôi là quý phi.
Tôi đối với thân phận không quan trọng
như vậy, vừa đúng lúc ở trong hoàng cung, lại nhất định vì chuyện này mà ưu phiền, nếu Long Kỳ cho tôi, tôi sẽ không thể ra bên ngoài được,
chàng định cho tôi có vị trí vững vàng trong hậu cung, chỉ là Thái Hậu
quyết tâm không cho tôi bước qua, cố chặn đứng lại, cũng làm cho Long Kỳ làm việc không thuận lợi.
Tôi hỏi Hà công công, “Hoàng Thượng đang triệu kiến người nào vậy?”
Hà công công thờ dài thườn thượt, “Còn
không phải là hai người bảo thủ kia sao? Cứ nắm lấy nhược điểm của nương nương, vẫn chẳng chịu buông tay, Hoàng Thượng triệu kiến họ vài lần
rồi!”
Lòng tôi bỗng thấy hơi nóng, thật đúng là người bảo thủ thật, chỉ có biết nắm lấy này đó thôi, thật sự là không
buông tha. Tôi hướng thư phòng đi đến, HÀ công công giật mình kinh ngạc, gọi theo sau, “Nương nương, người định đi đâu vậy hả!”
“Ta muốn tới nhìn một chút xem hai người
bảo thủ này xem!” Tôi ném lại câu đó, còn người thì đã bước vào trong
thư phòng rồi. Long Kỳ đang ngồi ở ghế trên, dưới đất quỳ có hai lão
thần, Long Kỳ nhìn thấy tôi đến thì có chút ngạc nhiên rồi lập tức nhìn
tôi cười cười, hai lão thần giật mình sựng lại, tôi ngồi xuống bên cạnh
Long Kỳ, Long Kỳ hạ giọng thì thầm hỏi, “Sao thế nào lại rảnh rỗi đến
đây vậy?”
“Em muốn đến nhìn chàng! Không được sao?” Tôi cười khẽ nói, cảm giác đối với chàng đã khôi phụ như ban đầu, hơn
nữa lại càng sâu hơn, nghe xong những lời Lãnh Phù nói, tôi lại càng cảm động bởi hành động hết thuốc chữa của chàng, chàng đã làm cho tôi nhiều như vậy, còn tôi lại không nghĩ tới hồi báo, chỉ có thể dùng sự yêu
thương nhiều hơn hưởng ứng với chàng.
Nhìn thấy tôi và Long Kỳ nói đùa với
nhau, lão thần đang quỳ nói, “Hoàng thượng, chuyện này Hoàng thượng
không thể không lo lắng nha! Tổ huấn không thể làm trái được!”
Long Kỳ mặt lạnh đi, làm như không kiên
nhẫn được nữa, phất phất tay bảo, “Được rồi, các ngươi không cần lấy tổ
huấn ra bức hiếp trẫm, chuyện này trẫm đã quyết định rồi, lui ra đi!”
“Hoàng thượng….Nhưng mà…..” Lão thần hình như còn muốn nói nữa, tôi cau mày, xem ra không giúp bọn họ tẩy sạch
não, đời này bọn họ cứ đều luẩn quẩn mãi trong lòng, tôi cất cao giọng
nói chen vào, “Tổ huấn là cái gì vậy? Tổ huấn còn không phải là do chính Hoàng Thượng các đời tạo ra sao, hiện giờ ngồi ở trước mặt các ngươi
đây là vua một nước, chả nhẽ ngài ấy không có quyền lực sửa lại tổ huấn
sao? Nếu cả đương kim hoàng thượng mà đến uy tín này không có nữa, thì
ngài ấy có phải là quân lâm thiên hạ nữa đâu, quần thần khống chế, ngẫm
lại, cổ huấn này xưa cũ lắm rồi, không thích hợp với Hoàng triều Vĩnh
Hán bây giờ, tổ huấn nên sửa đổi lại”
Những lời nói của tôi làm cho hai vị lão
thần sợ tới mức không nhẹ, mở to mắt nhìn tôi, bỗng chốc không có phản
ứng gì, làm Long Kỳ đang cười bỗng bừng tỉnh, trong mắt Long Kỳ là một
mảng cười, “Ái phi của trầm nói đúng lắm, tổ huấn này không phù hợp nên
sửa đổi lại!” Nói xong lại cười rất to, rất thoải mái, hai lão thần tức
nổ cả mắt, râu tóc bay tứ tung, mãi một lúc sau mới nói được, “Nương
nương đây là coi rẻ tổ tiên, nói ô miệt!” Nói xong vòng tay hướng lên
trời, “Tổ huấn là các đời hoàng triều truyền xuống, làm sao nói là có
thể dễ dàng sửa đổi được chứ? Đây là không thể được rồi!”
Xem ra đúng là ý tưởng truyền thống rồi,
tôi cau mày, mặt lạnh dò hỏi, “Được các ngươi luôn miệng nói là tổ huấn
tổ huấn, vậy xin hỏi tổ huấn này là ai định ra thế? Là ai hả?”
“Điều này….” Hai lão thần mặt mày choáng
váng, bỗng chốc im mồm không nói được gì, tôi lại tiếp tục, “Các ngươi
cũng nên thay đổi tư tưởng chút đi, chả nhẽ nước lớn Hoàng triều Vĩnh