
thực đáng yêu, nàng rất biết nghe lời,
cũng rất chu đáo, là một người vợ tốt” Cung Thần Hạo bất tri bất giác
nói ra cách nhìn của hắn, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc
Nữ nhân uống cà phê, nghe hắn dịu dàng cười nói, có lẽ nếu như có cơ
hội, nàng rất muốn tự mặt trông thấy “Anh đối với bà xã của mình đánh
giá rất cao nha!”
Cung Thần Hạo từ hồi tưởng trở về hiện thực, hắn nhìn nữ nhân mỹ lệ
trước mắt, ko nói gì thêm, chỉ đứng dậy đi về phía phòng ngủ, mấy phút
sau hắn lại đi ra, trên người quần áo đã được thay bằng một bộ âu phục
“Cà phê uống xong rồi, nên đi thôi”
Nữ nhân cũng đứng dậy sửa sang quần áo 1 chút, tao nhã cất bước lướt
qua Cung Thần Hạo dẫn đầu ra khỏi phòng, nàng vốn tính đem chuyện bà xã
gọi cho hắn vừa rồi nói lại, nhưng mà sau khi ngẫm lại, vẫn là quên đi,
ai bảo hắn lần trước ko chút nào vì mị lực của nàng dao động!! Coi như
là một trừng phạt nho nhỏ giành cho hắn cũng tốt……………….
Lôi Dĩnh nhìn mình qua gương, hai mắt sưng đỏ, ẩn hiện tơ máu, hơn
nữa sắc mặt cũng rất yếu ớt, tại sao nàng lại hành mình như vậy??
Rửa mặt chải đầu xong, Lôi DĨnh cầm lấy điện thoại, cùng Đồng xin
nghỉ 1 tiếng, hắn có chút vôi vàng, giọng nói lộ ra chút hoảng loạn, làm cho Lôi Dĩnh bất giác cười cười, nói bản thân nàng ko có việc gì, ngày
mai vẫn sẽ theo lẽ thương đi làm, hắn mới thả lỏng tâm tình, dặn dò nàng vài câu, bảo nàng phải cẩn thận giữ gìn thân thể…., mới đem điện thoại
cúp máy
Có khi hắn thật giống như một bà mẹ già, cứ liên tục ở bên tai nàng nói suốt
Giương mắt nhìn đồng hồ báo thức đặt trên tủ đầu giường, chỉ mới 7
giờ , vẫn có thể an tâm ngủ thêm một giấc, nghĩ như thế, nàng liền đứng
dậy đem rèm cửa đóng lại, sau đó lại nằm xuống giường, ko lâu sau nàng
đã ngủ
Reng………reng………..
Tiếng chuông điện thoại vang lên, đem Lôi Dĩnh đang mơ mơ màng màng
ngủ bừng tỉnh thật nhanh, nàng híp mắt, tay cầm lấy điện thoại đặt trên
tủ, cũng ko chờ xem số máy biểu hiện trên màn hình ,nàng đã bắt mấy “A
lô , xin chào”
“Đang ngủ?” Cung Thần Hạo vừa kết thúc xong 1 cuộc họp, liền vội vàng gọi điện thoại cho Lôi DĨnh, vào thời điểm hiện tại, hắn là nàng đang
đi làm
Lôi Dĩnh nghe được giọng nói của hắn, buồn ngủ hoàn toàn bị tiêu tan, hắn ko phải đi Mỹ sao? Nàng nhìn nhìn lại đồng hồ báo thức đặt trên
giường, bây giờ chỉ hơn bảy giờ 1 chút, hắn ở bên kia chắc cũng gần 6
giờ “Ừ” Nàng trả lời vấn đề vừa rồi của hắn
“Ko đi làm?” Cung Thần Hạo hỏi
“Ko có, đã xin phép” Lôi Dĩnh từ trên giường ngồi xuống
“Như thế nào? Bị bệnh sao?” Cung Thần Hạo có chút hoảng loạn hỏi
“Ko , chỉ là muốn nhàn hạ 1 chút, lâu rồi cũng ko có nghỉ” Lôi Dĩnh
thoải mái trả lời, cố gắng đem ngữ khí của mình nghe thật bình thản, làm cho lòng mình bình tĩnh trở lại, nàng ko phải nói muốn buông tay thật
tốt sao?? Vì sao nhận được cuộc gọi của hắn, tâm nàng vẫn tự giác cảm
thấy đau đau??
Nghe được nàng nói ko sao, Cung Thần Hạo mới thấy yên lòng “Anh ở Mỹ
đi công tác, tuần sau mới về nhà” Nàng hẳn là có nhìn thấy tờ giấy hắn
để lại, nhưng hắn vẫn muốn nói rõ 1 chút
“Ừ” Tâm Lôi DĨnh lại bốc lên, hắn muốn khoe ra với nàng sao??” Thời
gian bên kia còn rất sớm, anh đi nghỉ ngơi đi, em cũng rời giường” Để ý
đến suy nghĩ của mình, Lôi Dĩnh bình tĩnh nói
Cung Thần Hạo cũng ko biết đáp lời thế nào, đành “ừ” 1 tiếng nhưng
khi hắn vừa kịp nói ra chữ “ừ” nàng liền cúp máy, hắn có thể cảm giác
được giọng nói qua điện thoại kia chính là nàng, nhưng lại rất lãnh đạm, hắn có chút bất an ko nói thành lời, nhưng hắn chưa kịp tìm hiểu rõ thì lại bị một tiếng chuông điện thoại khác cắt ngang
Nhìn nhìn lại thời gian 1 chút, thời gian vẫn còn rất dư thừa, nàng
có thể chờ cơm nước xong lại đi bệnh viện, cú điện thoại vừa rồi mặc dù
d94 khiến lòng nàng có chút gợn sóng nhưng nàng rất nhanh đã ổn định tâm tình của mình, được rồi tốt lắm!! nàng sẽ ko đổi ý nữa, đây cũng chính
là tiêu chuẩn đối nhân xử thế của nàng
“Chồng cô ko đi cùng sao?” Bác sĩ phụ khoa hỏi
“Hắn đi công tác” Lôi Dĩnh trả lời
“A…….thời gian mang thai 3 tháng đầu, thân thể của cô sẽ ko có gì
thay đổi nhiều so với phụ nữ bình thường, nhưng đối với cô mà nói thì ko thể đối đãi mình như người bình thường được, cô muốn ăn cái gì thì hãy
ăn cái đó, sống vui vẻ 1 chút, quên đi những chuyện ko vui, thấy cơ thể
mệt mỏi thì nằm xuống ngỉ, cố gắng duy trì nhịp sống đó, làm cho bản
thân mình sống thực thong dong, vui vẻ” Bác sĩ cầm trên tờ báo cáo kiểm
tra nói
”Vâng” Lôi Dĩnh gật gật đầu, đem lời của nàng từng chữ nhớ kỹ
“3 tháng đầu mang thai là thời điễm dễ bị sảy thai nhất, nếu muốn lưu lại đứa bé này, nhất cử nhất động , người làm mẹ phải luôn để ý thật
kỹ” Bác sĩ dặn dò Lôi Dĩnh, nàng rất khó tin được cô gái nhỏ trước mắt
này đã hai mươi ba?? Nhìn thế nào cũng thấy nàng giống với cô gái mười
bảy, mười tám hơn, nếu như ko có giấy chứng minh thư viết rõ, chắc chắn
nàng cũng sẽ nghĩ cô gái này ko tốt, chưa kết hôn đã mang bầu
Lôi Dĩnh có chút căng thẳng, bất an hỏi “Hôm kia, tôi có uống qua rượu, như vậy đối với cục cưng có gây ra thương tổn