80s toys - Atari. I still have
Hoa Sen Muội Muội

Hoa Sen Muội Muội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322724

Bình chọn: 8.00/10/272 lượt.

, cố ý khoa trương ai ai kêu thảm. “Tinh Tinh, Tinh

Tinh đừng đạp, Từ gia chúng ta nhưng còn phải dựa vào ta nối dõi tông

đường, muội lại đá xuống, Từ gia sẽ tuyệt hậu !”

Nhìn thấy đại ca bộ dáng thê thảm, cô không tự giác cũng chuyển sang

khóc khóc thút thít. Trong lòng cô cũng hiểu được, đại ca bình thường

rất ngược ngạo, lúc này lại đưa lên, tự nhiên bị cô đá trúng nhiều lần

như thế, nhịn đau, chịu đau, cũng là vì muốn dỗ cô.

Hơi đau lòng, cô ngồi xuống, tuy rằng trong mắt vẫn còn lệ nhưng cũng thoáng nín khóc mà mỉm cười.

Từ Hậu lúc này mới ngồi xuống, cười thở dài, cũng may hắn da thô thịt cứng, bằng không bị đá nhiều lần như thế nói không chừng đã sớm hộc

máu. Thấy Tinh Tinh dừng khóc, tảng đá lớn trong lòng hắn mới có thể bỏ

xuống, vươn tay tới cô.

“Tốt lắm tốt lắm,” Hắn dỗ, bàn tay to hạ xuống, tay to sờ sờ đầu nhỏ.

Ai biết, hành động này lại làm cho cô khóc lớn ra tiếng.

“Oa a……”

Từ Hậu không còn cách nào khác, giơ cao hai tay lên. “Lại xảy ra chuyện gì ?”

“Hắn, hắn, hắn cũng sờ qua đầu ta…… Oa……” Liên Hoa khi rời đi, bộ

dáng lạnh lùng tuyệt tình kia còn khắc ở trong lòng. Từ nay về sau, đừng nói là tìm ra manh mối, hắn có thể vĩnh viễn cũng không muốn thấy cô.

Khi các nam nhân bó tay hết cách thì La Mộng nhẹ nhàng đứng dậy, rời

đi ghế tròn tinh xảo, từng bước một đến nơi phát ra tiếng khóc. Sau đó

cô còn kéo váy lụa thêu hoa, ngồi xổm xuống cùng Tinh Tinh.

“Ngoan, đừng khóc, cẩn thận cổ họng sẽ bị đau vì khóc.” Thanh âm mềm

mại, từng câu chữ khuyên nhủ so với ba tháng mưa xuân còn muốn say lòng

người hơn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn khóc đến xấu xí, đáng thương hô một tiếng.

“Đại tiểu thư !”

La Mộng lấy khăn tay ra, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đang rơi, lau đến cả khăn tay cũng có thể vắt ra cả nước.

“Khi dễ người, không phải hẳn là rất vui sao ?” Tinh Tinh khóc thút

thít hỏi, hai tay vuốt ngực, nghĩ thế nào cũng không hiểu được. “Vì sao

ta cảm thấy, một chút cũng không vui ? Ngược lại rất khổ sở ?”

“Cô khi dễ ai ?” La Mộng thản nhiên hỏi.

“Liên Hoa.” Cô ngoan ngoãn trả lời, nước mắt lại lăn xuống. “Vì sao

hắn khi dễ ta lâu như thế, ta khi dễ hắn một chút cũng không được ?”

Hai mắt xinh đẹp khẽ nháy mắt, một lát sau mới nói. “Có lẽ là vì hắn

quá mức để ý cô, cô có thể không để ý những lời hắn nói nhưng hắn đem

những lời cô nói đều để ở trong lòng.”

“Kia, kia…… Kia hắn bây giờ nhất định rất tức giận……” Thanh âm của cô nho nhỏ, cả người giống như cũng thu nhỏ lại, uể oải ngay cả khí lực

đứng dậy cũng không có.

“Tức giận thì tức giận nhưng hắn vẫn muốn lấy cô làm vợ.” La Mộng

cười cười, cũng không dùng khăn tay, trực tiếp đem ống tay áo nắm trong

lòng bàn tay, cẩn thận lau nước mắt.

Hai mắt rưng rưng, sợ hãi ngước lên, muốn tin nhưng lại cảm thấy sợ.

“Thật vậy sao ?” Cô hỏi.

La Mộng gật đầu, lấy trân bảo từ trong tay áo ra. “Xem, cây quạt vẫn còn ở chỗ này mà !”

“Hắn có thể đã quên lấy hay không ?”

“Tần Liên Hoa là người thông minh như thế nào, làm sao quên lấy

truyền gia chi bảo ?” Lời nói nhỏ nhẹ mang theo ý cười, lời nói nói ra

đặc biệt có sức thuyết phục. “Huống hồ, cô nếu có thể làm hắn tức giận

đến ngay cả truyền gia chi bảo cũng đã quên, không phải càng có vẻ hắn

để ý cô sao ?”

Là như thế này sao ?

Vô tình nước mắt ngừng rơi, cô suy nghĩ về những lời đại tiểu thư

nói, bất luận nghĩ như thế nào cũng giống như đều có vài phần đạo lý.

Liên Hoa cười, luôn vì cô, mà hắn hiếm khi tức giận, cũng là vì cô.

Tâm tư rối loạn sau khi trải qua nhắc nhở, cuối cùng cảm thấy rõ một chút.

“Bây giờ, cô còn muốn ở đây khóc sao ?” La Mộng đứng dậy, lại lần nữa nhắc nhở.

Khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên trên, nhìn đến đại tiểu thư vô cùng tôn

kính. Một lát sau, cô đưa tay ra lau sạch những giọt nước mắt còn sót,

vội vàng bật nhảy người lên.

“Ta không khóc !” Cô lớn tiếng tuyên bố. “Ta phải đi tìm Liên Hoa !”

Cô sẽ nói cho hắn những lời này không phải là thật, nếu hắn vẫn còn tức

giận, cô sẽ cố lấy dũng khí như khi hắn hôn mê vậy, hôn lên đôi môi xinh đẹp của hắn.

Như vậy, hắn hẳn sẽ không tức giận chứ ?

Khuôn mặt nhỏ nhắn lại lần nữa đỏ lên, bởi vì khóc mà cũng bởi vì xấu hổ. Cô sẽ ngoan ngoãn, bồi thường nụ hôn đã thiếu tối hôm qua của hắn……

Dũng khí cùng xấu hổ ở trong lòng lăn qua lăn lại, tất cả đều là suy

nghĩ hỗn độn của con gái mới có. Cô lén hít sâu, ngẩng đầu nhìn ra hướng cửa sổ, đoán ánh trăng tối hôm qua có phải như hôm nay hay không, chiếu rọi khuôn mặt người trong lòng.

Ngay lúc cô đang xấu hổ, có một tiêu sư nên ở mặt tiền cửa hiệu lại

chạy tiến vào đại sảnh, khiến tất cả mọi người tò mò quay đầu nhìn lại,

ngay cả cô cũng ngẩng đầu, lại nghe thấy tiêu sư vẻ mặt vội vàng kia, mở miệng thông báo.

“Không tốt !” Tiêu sư hô, ngay cả thở cũng không thể hoãn, liền vội

vã nói: “Tần gia Hoa Sen muội muội bị dâm tặc Đỗ Phong bắt đi !”

Cái gì ?! Đỗ Phong.

Nghe cái tên thế, trong đại sảnh mọi người đột nhiên cứng đờ, trong mắt đồng thời tản ra sát khí.

La Mộng mềm mại như liễu giống như nghe thấy ác quỷ đáng sợ nhất, tay nhỏ bé đưa lên môi đỏ m