
u Bạch, tôi vẫn cảm thấy quá mạo
hiểm……”
“Đừng lo lắng, Hiểu Niên, làm thí nghiệm lúc nào chẳng có nguy hiểm,
đúng không? Trước kia chúng ta quá cẩn thận, lần này tôi phải tìm ra
được mấu chốt vấn đề bằng bất cứ giá nào.” Anh kiên định nói.
“Nhưng……”
“Cô càng ngày càng trẻ lại rồi, cô không cảm thấy sao?” Anh đột nhiên nói.
Nhậm Hiểu Niên kinh sợ.
“Thời gian này, bề ngoài của cô đang từ từ thay đổi. Bây giờ, nhìn cô
cùng lắm chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi thôi.” Trong mắt anh đượm vẻ
thâm trầm lo lắng.
Cô hoảng sợ vuốt mặt mình, hai tay khẽ run.
“Vậy mới nói, chúng ta đều không còn thời gian nữa.” Đây chính là nguyên nhân anh không tiếc lấy thân thể mình thí nghiệm, Nhậm Hiểu Niên sắp
hoàn đồng rồi.
Lúc này Nam Cung Thần Võ đi đến, nói: “Đã chuẩn bị xong……”
Nhậm Hiểu Niên vội hỏi: “Thần Võ, bộ dáng của tôi…… Bộ dáng của tôi thay đổi sao? Phải không?”
Nam Cung Thần Võ nhíu mày nhìn cô chằm chằm, hừ lạnh nói:“Cao Lục bảo
tôi đừng nói cho cô, Dịch Hành Vân không cho cô soi gương, vậy có nghĩa
là gì? Đồ phổ gien của cô mấy ngày nay đang thay đổi nhanh chóng, Cao
Lục đo được hiện nay gien của cô đã giảm đến mười bảy tuổi.”
Sắc mặt cô trắng xanh, không nói được gì.
Thực trêu ngươi! Bao nhiêu người muốn trẻ lại, còn cô khi biết được mình từ hai mươi bảy tuổi trở lại mười bảy tuổi lại chỉ cảm thấy sợ hãi.
“Theo tốc độ này, không lâu nữa cô sẽ biến trở về bảy tuổi.” Anh tiếp tục bổ sung.
Cô mệt mỏi dựa vào ghế tựa, vẻ mặt hoảng sợ.
“Đừng lo lắng, Hiểu Niên, tôi sẽ tìm ra cách khiến em trở lại như cũ.” Phương Dạ Bạch an ủi cô.
“Phấn chấn lên đi, nếu bây giờ cô gục xuống, vậy thực sự sẽ mãi mãi
không tìm được phương pháp lớn lên.” Nam Cung Thần Võ đeo kính vào mắt,
nghiêm khắc quát.
Cô biết Thần Võ nói đúng, sợ hãi chẳng có ích gì, chỉ làm mọi chuyện
phức tạp hơn mà thôi, hiện tại không phải là lúc để cô uể oải.
Hít một hơi, cô mạnh mẽ vực lại tinh thần, đứng dậy.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu đi!” Phương Dạ Bạch cởi áo ra.
Cô gật đầu, điều chỉnh lại toàn bộ số liệu máy móc lần cuối, lại dán những miếng dán lên người anh.
“Tiểu Bạch……” Cô nắm bàn tay nhỏ bé của anh.
“Yên tâm, tôi sẽ lớn lên.” Anh bình tĩnh cười với cô.
“Khi chiếu tia laser, hormone đồng thời cũng sẽ được bơm vào trong cơ
thể anh. Thí nghiệm kép này chúng ta chưa làm bao giờ. Tôi nói lại lần
nữa, thí nghiệm này một khi bắt đầu sẽ không thể ngừng lại, tất cả hệ
thống theo dõi cũng sẽ ngắt, anh ở trong này sẽ biến thành thế nào cũng
không thể biết chính xác được……Anh có thể suy nghĩ lại.” Khuôn mặt nhỏ
nhắn của Nam Cung Thần Võ cực kì nghiêm túc nhắc nhở Phương Dạ Bạch.
“Không cần phải suy nghĩ, bắt đầu đi.” Phương Dạ Bạch xem ra rất bình tĩnh.
Nhưng những người khác lại vô cùng lo lắng, không chỉ Dịch Hành Vân cùng Cao Lục, bao gồm cả Nhậm Hiểu Niên, cùng với Nam Cung Thần Võ nhìn như
rất bình tĩnh.
Dù sao, kết quả thí nghiệm này không thể đoán trước được!
Bố trí mọi thứ đâu vào đấy xong, Nam Cung Thần Võ và Nhậm Hiểu Niên rời
khỏi gian phòng kín, ra trung tâm theo dõi bên ngoài phòng thí nghiệm.
“Chúng ta phải hết sức cẩn thận, thời gian dòng điện cực đại này đi qua
máy móc tuyệt đối không được quá lâu, bằng không Tiểu Bạch biến thành
thế nào không ai biết được.” Nam Cung Thần Võ cẩn thận nói.
“Cho nên? Phải chiếu xạ mấy giây?” Cao Lục hỏi.
“Căn cứ kết luận tính toán trước kia, đại khái chỉ cần hai giây.”
“Vậy phải thiết lập thời gian thật chính xác mới được, tuyệt đối không thể xảy ra lỗi.” Nhậm Hiểu Niên lo lắng nói.
“Đã thiết lập xong rồi, nhưng nếu dòng điện bất ổn, không thể tự ngắt
thì phải dùng tay kéo cần.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nam Cung Thần Võ hơi
căng thẳng, chỉ vào tay hãm nói.
Cao Lục cùng Nhậm Hiểu Niên cũng bất an nhìn chằm chằm tay hãm kia, chỉ mong đừng có sai lầm gì.
“Vậy, chuẩn bị xong hết chưa?” Nam Cung Thần Võ hỏi lại một lần, liếc nhìn Cao Lục và Nhậm Hiểu Niên một cái.
Các cô khẽ gật đầu với anh, anh tập trung nhìn chăm chú vào Dạ Bạch
trong màn ảnh của thiết bị theo dõi, thân thể nho nhỏ của anh đã nằm
thẳng ở trên bàn, lẳng lặng chờ đợi.
Nam Cung Thần Võ vươn tay, ấn công tắc điện.
Tiếng dòng điện xẹt xẹt vang lên, gian phòng kín tự động cắt đứt liên
lạc với bên ngoài. Bọn họ chỉ cảm nhận được trong phòng kín dường như có chùm tia sáng cực mạnh lóe lên, nhưng ngay lúc ấy cửa bảo vệ của phòng
thí nghiệm đột nhiên bị phá vỡ, dòng điện bị nhiễu, dừng lại giữa chừng!
Tất cả mọi người kinh hãi, Nam Cung Thần Võ hoảng sợ quay đầu, chỉ thấy
đám người bịt mặt mặc áo đen xông vào cũng ngây người ngay tại chỗ.
Những người này vào bằng cách nào?
Lại cố tình chọn đúng lúc này……
Nhưng tiếp theo dòng điện đột nhiên khởi động lại, sau đó một năng lượng kinh người tràn vào bộ máy trong phòng thí nghiệm kín kia.
Editor: Tô Hồ Ly
Betor: mèomỡ
Biến cố này làm cho mọi người sợ hãi luống cuống chân tay, chỉ có mình Tiểu
Ngũ vẫn tập trung nhìn chằm chằm vào số giây. Khi đến giây thứ hai, dòng điện vẫn chưa tự động ngắt, mà Nam Cung Thần Võ lại nhất thời phân tâm, cô lập tức