
nhiệm, nàng không hiểu lắm sự
tình trong đó, nhưng nàng mặc kệ sư phụ có bao nhiêu quý, nàng đều muốn
kêu lão cha lại làm một hình nhân, trên đó dán tên của hắn (Trưởng Tôn
Lệ), chờ tương lai nàng tiến vào trong phòng kia, thấy hình nhân này là
có thể nhớ tới trong sinhh mệnh ngắn ngủi của nàng, có một người đối
nàng tốt lắm tốt lắm.
“Sư phụ vì sao…… muốn Cần Chi làm sư nương?” Nàng thấp giọng hỏi.
“……”
Nàng lập tức giương mắt, cả giận nói:
“Sư phụ cũng không nghĩ ra được?”
“Cũng không phải.” Trưởng Tôn Lệ vòng qua đám tro tàn, đi đến trước mặt nàng. Ôn nhu cười nói: “Lý do
rất nhiều, nếu là ta cưới phi, ngươi có thể không bao giờ có thể đến chỗ ta được nữa.”
Nàng mở lớn mắt.
“Ngươi…… luôn làm ta không yên lòng.”
Nàng nhìn hắn.
“Còn nữa, ta nếu cưới phi, ngươi sợ là sẽ quậy phá không ngừng!” Nói xong, cười đến trong sáng.
Nàng vẫn là ngơ ngác nhìn hắn, thấp giọng :
“Nguyên lai sư phụ thiêu hủy búp bê, là người sợ hãi ta phải cùng hình nhân thành thân.” Nàng bỏ qua một bên ánh mắt của sư phụ, không dám lại nhìn hắn.
Lòng bàn tay nhẹ nhàng dừng ở trên mặt nàng, ấm áp.
“Cần Chi?”
Nàng trầm mặc, sau đó lẩm bẩm nói:
“Cha ta nói ta ngang bướng khó chế ngự.”
“Là đúng vậy.”
“Ta giống như một nam hài.”
“Quả thật như thế.”
Nàng nhăn lại mi. Thanh âm như thế nào có điểm buồn rầu?
“Ta cũng không kém a! Ta, ta
biết chữ a –” Nàng mặt đỏ bừng. “Ta là tiểu hài tử của lão cha, đọc sách nhất định rất siêu, ngươi, ngươi cũng có thể dạy ta a!”
“Đó là tất nhiên.”
“Cha ta nói, thân vương là cái
gì thật phiền toái. Hắn nói a, Hoàng Thượng tuổi lớn, nhưng ngươi cùng
một thân vương khác còn trẻ, tương lai có những chuyện không thể không
dính vào. Lão Hoàng Thượng trừ bỏ có chút háo sắc, những thứ khác cũng
không tệ lắm, nhưng hắn chung quy là sẽ già đi, lại không biết hoàng đệ
của hắn một chút dã tâm cũng không có.”
“Lão Thái Phó quả nhiên không hổ là minh sư một đường dạy ta lớn.” Hắn ôn nhu nói.
Nàng cúi nghiêm mặt, thấp giọng nói:
“Ta sẽ nói hai câu của tiểu Sở quốc nha.”
“Ân?”
Nàng nhịn không được đắc ý, dương dương tự đắc nhìn về phía hắn, nói:
“Cha ta nói sư phụ đối với văn
dịch trong phiên thư phòng rất hứng thú, tương lai nhất định sẽ ra biển, đúng không? Ta cũng học được hai câu…… Cái kia, cái kia về sau sư phụ
rời bến, ta nếu còn chưa có tiến vào trong phòng kia, ta, ta cũng muốn
bồi sư phụ đi! Chúng ta cùng nhau làm hải tặc!”
“Tốt!” Hắn cười nhẹ, con ngươi lòe lòe tỏa sáng, toàn thân đều tràn ngập ý cười.
Nàng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, tổng cảm sư phụ như thế nào…… trở nên cùng trước kia không giống lắm.
Đột nhiên, Trưởng Tôn Lệ thở dài.
“Sư phụ không thể thở dài! Ngươi lớn tuổi, ta còn muốn ngươi có nhiều thời gian theo giúp ta.”
Hắn búng gương mặt nhỏ của nàng một chút, cười nói: “Ta chỉ lớn hơn ngươi một chút.” Thoải mái đem nàng ôm lên.
Hắn không nghĩ nói với nàng, dung mạo nàng như vậy, tốt nhất đừng để cho ngoại nhân thấy nữa.
Trước kia không đặc biệt để ý,
chỉ cảm thấy nha đầu này hời hợt quá mức yêu tinh, hồng nhan bạc mệnh,
khó trách lão Thái Phó cho rằng mệnh nàng không lâu, nhưng hiện tại hắn
cần phải cẩn thận suy nghĩ, nên như thế nào đem nàng dưỡng thành thật
khỏe mạnh, nên như thế nào tu chỉnh hành vi quá mức dã man của nàng.
“Ta mang ngươi trở về phòng đi.”
“Sư phụ, cái này, ta, tay chân ta để đâu a?” Nàng co quắp nói.
Hắn sửng sốt. Bình thường khi sử dụng khinh công, luôn là hắn ôm nàng đi, nàng sao lại không biết tư thế nào là tốt nhất?
Hắn cúi đầu nhìn nàng, thấy trên khuôn mặt tái nhợt nhỏ nhắn có hai đóa ửng đỏ thật rõ ràng, sóng mắt
lưu chuyển, làm cho ngay cả nam nhân tỉnh táo nhất thiên hạ cũng phải mê say.
Hắn chợt thất thần, miễn cưỡng bỏ qua một bên ánh mắt đen láy, ho nhẹ một tiếng, nói:
“Ngươi ôm chặt là được.” Lúc này đã biết nam nữ khác biệt. Bộ dáng yêu lần đầu của tiểu nha đầu này thật sự là……
Nàng nhếch miệng, cánh tay nhỏ
bé nhẹ nhàng ôm lấy cổ hắn, trộm liếc mắt dò xét hắn một cái, đáng tiếc
góc độ không được tốt, chỉ có thể nhìn đến cằm bóng loáng của hắn.
Có gió thổi qua mặt nàng, nàng
biết sư phụ lại thi triển khinh công, liền đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi
vào trong lòng ấm áp của hắn. Trước kia khi hắn phi thiên nàng luôn vội
vàng nhìn chung quanh, hiện tại nàng không muốn tùy tiện liền bị nhiễm
phong hàn…… Chậc, nghĩ đến cẩn thận như vậy, nàng trước kia có phải rất
xấu hay không? Tính tình nên tốt một chút mới được.
Nàng nhớ rõ trong Bàng phủ còn
có những đường tỉ biểu muội khác, trước kia nàng không thích ở trong
phòng, đương nhiên sẽ không chú ý nhiều đến họ, không bằng về sau nàng
chú ý các nàng nhiều hơn một chút, chờ nàng lại lớn một chút, trở thành
sư nương, là có thể cùng hắn rời bến làm hải tặc đi!
Lại lớn một chút a, những lời
này dùng ở trên người nàng hình như sẽ làm người ta thật giật mình nha…… Nàng rất muốn phát ra tiếng cười như chuột nhỏ làm chuyện xấu, nhưng,
nghĩ lại, nàng tốt nhất vẫn nên bớt phóng túng một chút. Sư phụ so với
búp bê tốt hơn nhiều, nàng không nghĩ muốn cùng hình nhân c