Old school Easter eggs.
Hai Người Giám Hộ Của Enji

Hai Người Giám Hộ Của Enji

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325913

Bình chọn: 9.5.00/10/591 lượt.

giả dối.”

“ Nhưng tôi thấy đâu có giả tạo gì đâu.”.

“ Cậu không thấy, vì cậu không thể nhìn thấy mặt nạ của họ. Minako ngốc.”.

Nghe Enji trả lời, Minako có phần buồn bực, Enji nói như thể coi thường cô vậy.

“ Vậy tại sao cậu biết họ có đeo mặt nạ chứ.?”.

“ Tôi biết, vì tôi đeo mặt nạ suốt ngày mà.”. Enji liếc Minako một cái rất nhanh,

nhưng chừng đó cũng đủ để Minako thấy ánh mắt Enji dường như sẫm lại hơn rất nhiều. Gương mặt cô cũng lạnh hơn, và có phần đáng sợ.

Nhắc đến mẹ, sẽ chỉ nghĩ đến hai chữ xa lạ thôi.

Giữa đêm

khuya, toàn thể nhà Fujimaru đều say ngủ. Một bóng đen nhỏ bé bỗng xuất

hiện trên hành lang tầng hai toà nhà chính, đôi chân trần bước nhẹ nhàng trên những tấm thảm mềm mại. Bóng đen dừng chân trước cửa phòng của một người, người mà ai cũng rõ ấy, chủ nhân nhà Fujimaru : Fujimaru Saka.

“Cách” một

tiếng rất nhỏ, một bên của cánh cửa lớn mở ra, bóng đen nhanh chóng biến mất, và “cách” thêm một tiếng nữa, cánh cửa đóng lại. Im lìm.

Trong căn

phòng tối đen, tất cả đồ đạc đều chỉ nhuộm trên mình một màu xám đậm và

mờ ảo, bóng đen vẫn tiếp tục di chuyển đều giữa căn phòng, đi qua từng

gian phòng rộng lớn khác nhau, tiến dần đến bên giường.

Chiếc giường

rất cao, thiết kế tinh xảo theo kiểu của những nhà quý tộc xưa, Saka nằm trên đó đang ngủ, chiếc chăn mỏng phủ ngang qua người, bóng đen nhẹ

nhàng nhón chân để leo lên….

Trong tích tắc,…

Chiếc chăn

đang phủ trên người Saka được tung ra, một cánh tay mạnh mẽ thô lỗ vươn

lên kẹp vào cổ bóng đen, trong bóng tối vang lên tiếng mở chốt an toàn

của súng.

“ Ai.?.”. Saka lạnh giọng hỏi, phát hiện ra đây là một cô gái.

“ Saka!. Đau!. Anh muốn giết chết em à.?.”. Một giọng nói vốn dĩ rất quen thuộc vang

lên, cái giọng điệu kiểu này có nằm mơ anh vẫn nghe thấy.

“ Enji..?.”.

Anh thốt lên không tin được. Cùng lúc vỗ tay vài vái, ánh đèn ngủ trong

phòng lập tức sáng lên. Enji xuất hiện ngay bên cạnh, xoa chiếc cổ thanh mảnh vừa bị anh kẹp trông rất khổ sở.

“ Đêm khuya em mò đến phòng tôi định làm gì.?.”. Anh nhìn cô đầy cảnh giác.

Enji trừng trừng đối mắt lại với ánh nhìn của anh, lên tiếng:

“ Saka, anh nhìn kiểu gì đấy. “Làm gì” ở đây hiểu theo nghĩa nào hả. Không nói nhiều, dậy mau, em đói, nấu mì cho em.”.

“ Nấu mì.?.”.

Anh nhất thời không hiểu nổi, nhìn cô trông rất ngốc. Anh liếc nhìn đồng hồ đeo tay bên cạnh gối. Bây giờ là mấy giờ đây.?.

“ Đúng rồi. Em đói mà. Hơn nữa khuya rồi, chỉ có thể nấu mì thôi.”.

“ Enji. Đang 3 giờ sáng đấy, mà tôi không nhàn rỗi như em, tôi mới ngủ từ lúc một giờ

thôi. Muốn ăn thì em tự nấu đi, nếu không thì gọi cô Elik hay ai đó dậy, tôi….”

“ Em muốn ăn

mì…”. Anh còn chưa nói xong, cô lập tức kéo áo hét lớn vào tai. Bực

mình, anh quay đầu lại, đang định mắng cô vài câu…

Chỉ là..

Đập vào mắt anh là khuôn mặt phụng phịu hờn dỗi của cô, đôi lôi mày nhìn anh hơi nhíu lại. Cô rất đói sao.?.

Anh thở dài, được rồi, được rồi, coi như anh xui xẻo. Tính cô trẻ con, anh không chấp.

………………

“ Xụp….”.

Saka nhìn cô ăn, trên mặt hơi hơi kinh hãi. Tự hỏi không biết liệu cô có nuốt mất chiếc bát không.?.

“ Ngon không.?.”.

Enji không trả lời, gật đầu lia lịa vài cái rồi lại tiếp tục ăn.

Anh nhìn cô

đang cố gắng nuốt trôi miếng mì lớn, đôi mắt nhắm chặt lại như lấy sức.

A. Nuốt trôi rồi. Nhưng ăn miếng mì lớn như vậy không nghẹn sao.?.

Anh chỉ nghĩ thôi, không ngờ cô nghẹn thật..

Một bên tay đập ngực liên hồi, cái đầu nhỏ quay qua quay lại dáo dác…

Ế. Sao cô lại nhìn anh.

Enji nhìn thấy cốc nước trên tay anh, lập tức không nghĩ ngợi vươn tay cướp lấy. Uống

một hơi liền cạn, cô ngồi thất thần nhìn bát mì vài giây rồi lại tiếp

tục…..

Cô chẳng quan tâm đến việc Saka đang nhìn cô cười cười, gương mặt anh giống như đang xem giải trí vậy.

---

Nhận lấy cốc sữa từ tay anh, Enji bất chợt cười thoả mãn. Được nhân vật lớn như Saka phục vụ, cảm giác cũng không tệ lắm.

“ Saka. Anh không ngủ tiếp sao.?.”. Enji ngạc nhiên khi thấy anh đi đến bên ghế salon ngồi xuống, bật ti vi lên muốn xem.

“ Em làm phiền như thế còn hỏi sao, tôi đã thức dậy rồi, giờ có lên giường cũng không

ngủ tiếp được nữa.”. Vừa nói, anh vừa nhìn cô, tay ra hiệu gọi cô lại.

Trái với mong muốn của anh, Enji thản nhiên lắc đầu.

Saka trừng mắt với cô.

“ Nhưng Enji phải ngủ mà.”.

“ Nhóc con, ai nấu mì cho em. Tôi không muốn ngồi một mình ở đây đến sáng đâu. Nhanh đến đây đi.?.”

Enji cau mày, gãi đầu suy nghĩ, cuối cùng cũng tiến đến chỗ anh. Miệng lẩm bẩm: “ Trả ơn bát mì nhé Saka.”

---

Đôi môi nhỏ khẽ mở ra, Enji chán chường ngáp lên ngáp xuống. Nhàn rỗi ngồi bên cạnh, cô quay sang quan sát anh.

Này, mái tóc xám hơi dài trông rất đẹp, cũng rất thời trang.

Đôi mắt xám tro rất lãnh tĩnh, cũng rất đẹp.

Gương mặt nhìn kiểu gì cũng đẹp. Tại sao tính cách của anh lại tệ đến như thế.?.

Enji càng nhìn anh, càng thấy anh rất có phong độ, ngoài việc anh đối với cô hơi đểu

một chút thì không có gì phải chê cả. Xem chừng cha mẹ Saka cũng tự hào

về anh lắm chứ. Nghĩ đến mẹ anh, Enji bỗng tự thắc mắc, cô Elik nói mẹ

anh mất sớ