Gió Chớ Động Tình

Gió Chớ Động Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322521

Bình chọn: 9.5.00/10/252 lượt.

tức giận? Đó không phải là sự sắp đặt của ngươi sao.”

“Ngươi thật sự làm cái chuyện đó với hắn…… ta chưa bao giờ gặp nữ nhân nào đáng khinh như ngươi!”

“Ta là người vợ chàng cưới hỏi đàng hoàng, ta và chàng làm gì có liên quan gì đến ngươi?” Mạc Tình khinh miệt liếc nhìn hắn một cái,

nói:“Chẳng lẽ ngươi đã thực sự coi ta là Lạc phu nhân?”

“Ngươi vốn chính là!”

“Ồ?” Mạc Tình nhìn thẳng ánh mắt hắn, lại cười nói:“Ngươi có biết vì

sao Lam Lăng tình nguyện chết vì Tần Phong cũng không thèm ở bên ngươi

không? Bởi vì cánh tay chàng luôn mạnh mẽ, không chỉ có thể nắm chặt cơ

thể ta, mà còn có thể nắm lấy tình cảm của ta…… môi chàng luôn ấm áp dịu dàng, khóe miệng chỉ cần động một chút, có thể làm ta thần hồn điên

đảo……”

Lạc Vũ Minh lại tát một cái lên mặt nàng, cả giận nói:“Ngươi còn dám nói một chữ ta liền đánh chết ngươi.”

“Tốt, ta đây sẽ không phải thấy chàng nắm tay nữ nhân khác đi vào

động phòng, ta sẽ thực lòng cảm ơn ngươi.” Nàng cố ý tiến lại gần hắn,

nâng mặt lên, nàng biết Lạc Vũ Minh sẽ không, dù thế nào hai người cũng

coi như ở gần nhau sáu năm, hắn biết làm thế nào khiến nàng thương tâm,

nàng đương nhiên cũng biết làm thế nào khiến Lạc Vũ Minh tức giận không

thể kềm được còn không thể làm gì.

Nàng mất đi võ công, không thể dùng đao kiếm đả thương người không có nghĩa là nàng là để mặc người khác bắt nạt.

Ngoài Tần Phong không có bất cứ ai có thể làm cho nàng ẩn nhẫn!

Lạc Vũ Minh tức giận đến không ngừng thở dốc, ngón tay ở trên chuôi

kiếm rung động không thôi. “Ta nhất định phải cho ngươi tận mắt thấy Tần Phong thân bại danh liệt.”

Mạc Tình cố ý cúi gập thắt lưng lớn tiếng cười, tiếng cười quanh quẩn trong tiểu lâu:“Đợi sau khi Tần Phong thành thân, đợi đến khi ta chết,

ta sẽ làm cho cả thiên hạ đều biết ta là vợ của Tần Phong, là ngươi cướp đoạt vợ của bằng hữu…… Đến lúc đó người thân bại danh liệt, bị người

trong thiên hạ phỉ nhổ sẽ là ngươi.”

“Ngươi cho là ngươi có cơ hội nói?”

“Đương nhiên là có, nếu không tại sao ngươi dẫn ta tới tham gia hôn lễ của chàng?”

“Ngươi!” Hai tay nắm chặt cổ nàng, “Sao lại có nữ nhân đáng sợ như ngươi, ngươi quả thực chính là ma quỷ!”

Nàng cười khẽ liếc hắn một cái, tư thái đẹp đẽ:“Bây giờ ngươi mới

nhìn ra? Ngươi có biết khi Tần Phong không thấy rõ con người thật của ta cũng từng bị ta mê hoặc đến điên cuồng, chàng còn có thể nhân lúc ta

ngủ, nhặt một sợi tóc rơi trên gối của ta, quấn quanh ngón tay mình, vừa cười ngây ngô, vừa đặt môi mình lên môi ta, hôn ta…… nam nhân lạnh lùng như Tần Phong mà có thể vì ta đâm tự mình một kiếm, thiếu chút nữa mất

mạng, ngươi nói xem ta có đáng sợ không?”

Lạc Vũ Minh sợ tới mức tức khắc buông tay, lui ra phía sau mấy bước.

Nàng biết Lạc Vũ Minh sợ cái gì, sâu kín hỏi:“Ngươi sợ cái gì? Sợ

ngươi cũng giống Tần Phong? Hay là…… Sợ có kết cục giống Lam Hạo.”

“Không được nhắc tới Lam Hạo trước mặt ta!”

Nàng thấy sắc mặt Lạc Vũ Minh tái nhợt, cười càng thêm quyến

rũ:“Ngươi là người thông minh, nhất định dự đoán được ta sẽ làm thế nào

với ngươi? Một khi ngươi mê muội với ta, ta tuyệt đối sẽ cho ngươi sống

không bằng chết……”

“Ta và Lam Lăng vốn không thể……”

“Đáng tiếc nàng đã chết, chết trong lòng Tần Phong.”

“Ngươi!”

“Ngươi không đấu lại chàng, ngoài trút giận lên nữ tử tay trói gà không chặt là ta thì ngươi không làm được gì cả.”

“Ngươi xem, thấy rõ ràng……”

Mạc Tình nhìn Lạc Vũ Minh tức giận đến đạp cửa ra ngoài, chạy như

điên biến mất trong đêm tối, nàng mới mệt mỏi ngã ngồi trên mặt đất,

trống rỗng ngóng nhìn phương xa.

Nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua hắn, sớm muộn gì sẽ có một ngày nàng làm cho Lạc Vũ Minh phải nếm trải cảm giác sống không bằng chết.

Nhưng Lạc Vũ Minh cũng là người thông minh, hắn tuyệt đối sẽ không cho nàng cơ hội……

“Chủ nhân!” Tiếng gọi nhẹ nhàng như được truyền đến từ thế giới xa

xôi, thoáng chốc làm nàng nhớ lại những ký ức không thể ngược dòng về Du Mính môn. Đúng vậy! Rất lâu trước đây nàng cũng từng quát tháo giang

hồ, vậy mà giờ lại như câu chuyện xảy ra ở kiếp trước.

“Thủ hạ có thể tiến vào không?” Thanh âm hư ảo lại truyền đến.

Mạc Tình khôi phục một lòng sôi trào, cố gắng đứng lên, đưa lưng về phía cửa nói:“Tiến vào!”

“Khúc Du ra mắt chủ nhân!”

Nàng nghe thấy tiếng quần áo rơi xuống, không quay đầu, lạnh lùng nói:“Đứng lên đi.”

Nhiều năm không gặp, nàng cũng rất muốn nhìn xem Khúc Du có thay đổi

gì, nhưng lúc này hai gò má nàng sưng đỏ, còn mặt mũi nào gặp lại người

trong môn phái.

Khúc Du lặng im hồi lâu mới mở miệng:“Thủ hạ đi giết Tần Phong cho ngài.”

“Không cần, ta và chàng không có liên quan gì.”

“Vậy còn mấy trăm mạng người của Du Mính môn thì sao?”

“Không phải Tần Phong làm.” Mạc Tình nói.

“……”

“Tần Phong không phải một tiểu nhân ti bỉ, nếu chàng làm nhất định sẽ thừa nhận!” Nàng dừng một chút, thở dốc một hồi lâu mới nói tiếp:“Chàng có lãnh khốc, vô tình đến đâu cũng chỉ là đối với ta…… Nếu chàng thật

sự muốn diệt Du Mính môn, sao lại để ta sống?”

“Nhưng……” Giọng của Khúc Du có chút do dự. “Ngoài hắn……”

“Dù Du Mính môn ẩn nấp, nhưng c


Polly po-cket