
ình trong đầu mình hoàn toàn trở nên choáng váng, có cái gì vừa thô
vừa nóng không ngừng ra vào trong thân thể cô. Cô giống như là bị ném
lên trời, rồi lại nhanh chóng rơi xuống đất.
Trái tim thình thịch nhảy rất kịch liệt, khoái cảm cơ hồ muốn bao phủ lấy cô, cả người Lê Tử Hâm đều đã ướt đẫm mồ hôi, Lê Hiên cúi đầu xuông, hôn từ ngực của cô
xuống phía dưới, hôn đến chỗ màu hồng hồng ở bụng dưới thì anh lè lưỡi
ra nhẹ nhàng liếm láp .
Lê Tử Hâm bị động để mặc cho anh tùy ý
khống chế, bên hông cảm thấy ngứa ngứa, hô hấp càng ngày càng dồ dập, nụ hoa truyền đến đau đớn nho nhỏ. Hạ thân Lê Hiên vẫn ra vào như cũ, khi
anh ngẩng đầu lên, thì đã sớm không còn thấy sự lãnh lẽo hoặc là trầm ổn như ngày thường, bây giờ trong mắt anh đều tràn đầy dục vọng giống như
dã thú.
"Lê Tử Hâm, thế nào? Bị tôi cưỡi trên người như vậy, có
thoải mái không? Đúng là một người phụ nữ hạ tiện, thân thể dâm đãng, cứ như vậy còn chưa đủ mà còn muốn dùng tới xuân dược để quyến rũ tôi
sao?" Anh lạnh lùng bật cười, trong miệng toàn là lời giễu cợt, từng chữ từng chữ đều hung hăng nện vào tim của cô.
"Tôi không phải, tôi. . . . . . không có. . . . . . A. . . . . ." Lê Tử Hâm không mở miệng được, không có cách nào phản bác.
Rất nhanh nụ cười của Lê Hiên liền thu lại, cắn chặt hàm răng hình như là
đang cố chịu đựng cái gì đó, hạ thân không ngừng dùng sức đụng chạm, tốc độ cũng càng ngày càng mau.
Lê Tử Hâm không có cách nào chịu
được mà kinh ngạc kêu lên, rồi từng đợt từng đợt khoái cảm không ngừng
ập tới, làm cho nước mắt của cô không ngừng rơi xuống: "Chậm một chút,
a. . . . . . Không cần, quá nhanh. . . . . ."
Lê Hiên không để ý
tới sự phản kháng của cô, gầm nhẹ một tiếng, dùng tất cả sức lực còn lại của mình, đâm thật sâu vào tiểu huyệt của cô. Lặp tức Lê Tử Hâm cảm
thấy rất rõ ràng dục vọng của anh đang ở trong thân thể của cô không
ngừng lay động rồi co rút, ngay sau đó là một luồng nhiệt bắn sâu vào
trong tiểu huyệt, đồng thời cô cũng bị kích thích mà cơ thể căng cứng
lên, hoa huyệt vẫn còn chứ đựng phải nam cường tráng không ngừng co rút
lại.
Cao triều qua đi, Lê Hiên ôm thật chặt Lê Tử Hâm, đè ở trên người cô, dục vọng của anh còn chưa toàn rời khỏi thân thể của cô.
"Thế nào? Có phải là tôi làm cho cô rất thoải mái hay không?" Nói xong thì
Lê Hiên đưa một cánh tay đến giữa hai chân cô, nắm được tiểu hạch sưng
đỏ không ngừng xoa bóp.
"A a, đừng mà. . . . . ." Mới vừa trải
qua ham muốn với thân thể, dư âm còn chưa tiêu tan, bây giờ lại bị Lê
Hiên đùa bỡn như vậy, làm cho cô không nhịn được mà kêu thành tiếng.
"Đừng? Thật sự là không muốn tiếp tục sao?" Tay của Lê Hiên đang đùa bỡn cô lại dùng thêm sức.
"Tôi. . . . . . A. . . . . ." Lê Tử Hâm không có cách nào khống chế được
mình, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, đôi tay nhẹ nhàng đẩy tay của Lê Hiên nhưng lại hoàn toàn không có tí sức lực nào.
Lần này, Lê
Hiên cũng không có dành thời gian để đùa bỡn cô, cũng sẽ không trưng cầu bất kỳ ý kiến gì, đột nhiên anh điều chỉnh lại tư thế của mình, rồi
đem dục vọng của anh chôn thật sâu vào trong cơ thể của cô.
"A. . . . . . Ừ." Lê Tử Hâm không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ.
Lúc này cô đã bắt đầu giùng giằng, có chút muốn thoát khỏi dụng vọng đang
đụng chạm của anh, nhưng Lê Hiên lại cố ý dùng lực nhanh chóng ra vào,
làm cô có cảm giác thoải mái vô tận đang úp tới.
Lê Hiên nắm lấy
eo của Lê Tử Hâm, chợt lật người lại, để cho cô ngồi ở trên bụng của
anh. Lê Tử Hâm không kịp phản ứng, cả người và toàn bộ sức nặng đều rơi
vào chỗ bọn họ kết hợp, phái nam của Lê Hiên bị cô bao vây chặt chẽ,
càng làm cho anh xâm nhập vào sâu hơn.
"A, sao lại như vậy. . . . . ." Hai tay của Lê Tử Hâm chống ở trên ngực Lê Hiên, cảm thấy dục vọng của anh không có vào ngay ngắn, cô ngẩng đầu lên, gấp rút thở hổn hển.
Lê Hiên nhẹ nhàng rất eo hai cái, từ dưới mà ra vào, Lê Tử Hâm cảm thấy
mật dịch của mình dọc theo lửa nóng của anh thuận thế chảy xuống, làm
cho hạ thân của anh ướt đẫm.
"Động đi." Lê Hiên không động nữa, cầm lấy cái eo mảnh khảnh bóng loáng của Lê Tử Hâm mà ra lệnh.
Đã không còn cách nào khống chế được chính mình, hai tay Lê Tử Hâm chống ở trên ngực anh, bắt đầu luật động.
Lê Hiên cảm thấy hài lòng hưởng thụ sự chủ động của Lê Tử Hâm, cô ngồi ở
trên dục vọng của Lê Hiên, để cho anh tiến sâu vào, chỉ cần một điểm
kích thích nhỏ nhỏ thì khoái cảm lặp tức mảnh liệt ập tới. d∞đ∞l∞q∞đ
Nhưng mà hành động chậm chạp như vậy làm cho cảm giác của Lê Hiên không
đủ khắc sâu, anh cũng không nhịn được nữa, đỡ hông của Lê Tử Hâm rồi
dùng sức trên dưới là luật động, trợ giúp cô tiến vào sâu hơn.
"A. . . . . . Lê Hiên. . . . . . Không được." Lê Tử Hâm đã đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Lê Hiên ngồi dậy, cùng ngồi đối diện với cô, dùng sức ôm cô vào trong ngực của mình, nhìn đôi môi bị anh cắn đến sưng đỏ, vẫn cầm không được mà
dùng sức hôn sâu hơn, đồng thời hạ thân cũng kịch liệt rung động hai
cái, chôn vào thật sâu.
Cuối cùng Lê Tử Hâm sợ hãi, nhưng miệng đã bị Lê Hiên chặn lại chỉ còn có thể phá