XtGem Forum catalog
Giang Hồ Bất Ai Đao

Giang Hồ Bất Ai Đao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324084

Bình chọn: 8.5.00/10/408 lượt.

guyệt chia nhau uống một ly, cũng thấy ngọt thanh vừa miệng.

Tiết Hình nhíu mày, nhìn Đại Quốc sư.

Quốc sư xấu hổ đứng tại chỗ, kỳ thật trong lòng hắn cũng có đoán qua, có thể hai chén đều không có độc, nhưng mà Nữ vương là một người rất khó đoán, hắn không muốn mạo hiểm như vậy.

Nữ vương dặn dò với nữ quan bên người vài câu, nữ quan kia gọi thị vệ tới, đưa Đại Quốc sư dẫn xuống, kết cục như thế nào. . . . . . đám người Tiểu Đao trong lòng cũng biết rõ.

Đang cầm cái chén, Tiểu Đao đột nhiên ngẩn người thất thần.

“Đang nghĩ cái gì vậy?” Tiết Bắc Phàm lấy ly rượu giúp Tiểu Đao rót thêm một ly.

Tiểu Đao liền hỏi, “Ngươi nói xem, trên đời này có bao nhiêu nam nhân bằng lòng uống ly rượu vừa rồi?”

“Phụ thân Hữu Hữu.” Tiết Bắc Phàm cười.

Tiểu Đao hé miệng, còn chưa kịp nói, chợt nghe Nữ vương nói, “Hôm nay chuyện ta tuyển Quỷ Vương xem như bị nhỡ, bất quá các vị có thể lưu lại xem một cuộc tuyển thân khác.”

Mọi người đều sửng sốt.

Nữ vương nhìn nữ quan gật gật đầu. Nữ quan kia liền đi lên tuyên bố, “Hôm nay, Vương Bích Ba Vương công tử, sẽ cùng Tiết Bắc Phàm Tiết công tử ở sau núi luận võ.”

Tiểu Đao thoáng thở phào nhẹ nhõm, Nữ vương không lớn tiếng nói là thay nàng tuyển thân, ngẩng đầu trông thấy Hữu Hữu nháy mắt mấy cái với nàng, quả nhiên là đã nhắc nhở nương nàng.

Tiểu Đao an tâm, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Vương Bích Ba cùng Tiết Bắc Phàm đều thản nhiên ngồi ở chỗ kia uống rượu, không ai nhìn nhau.

Hách Kim Phong hỏi Trọng Hoa, “Ngươi cược ai thắng?”

Trọng Hoa cười, “Tiết Bắc Phàm.”

Hách Kim Phong lại nhìn Hiểu Nguyệt.

Hiểu Nguyệt sờ sờ cằm, “Nếu luận thực lực, ta cũng xem trọng Tiết công tử.”

Mọi người thương lượng một phen, đều cảm thấy phần thắng nghiêng về phía Tiết Bắc Phàm khá lớn, cuối cùng đồng thời nhìn sang Tiểu Đao, “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Tiểu Đao nhìn ra xa kiên trì không đi, để lại đám người Tiết Hình chuẩn bị xem náo nhiệt, có chút do dự. Nơi này nhân sĩ giang hồ không ít, nếu Tiết Bắc Phàm nhanh chóng đánh thắng Vương Bích Ba tại đây, thế chẳng phải là chiếu cáo thiên hạ trước kia hắn che giấu tài năng sao? Sau này nhất định sẽ không ngừng gặp phiền toái. Mà nếu thua. . . . . . Dù gì cũng không sao cả, hắn từ trước đến nay lúc nào chả thích mấy cái danh hiệu khó nghe.

Tiểu Đao đang quay đầu lại khó chịu, Tiết Bắc Phàm bên cạnh đột nhiên xích lại gần, còn nghiêm túc hỏi nàng, “Cô muốn ta thắng hay là thua?”

Tiểu Đao giương mắt cùng hắn đối diện, “Hỏi ta làm gì?”

Tiết Bắc Phàm khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra chút tươi cười giảo hoạt, “Muốn ta vì cô thắng một lần không?”

Tiểu Đao vội vàng nhìn đi nơi khác, “Có can hệ gì với ta?”

“Đương nhiên là có can hệ, thua không phải sẽ đem cô nhường cho người ta sao?”

“Ít nói hưu nói vượn đi!” Tiểu Đao trừng mắt nhìn hắn một cái.

Tiết Bắc Phàm hai ngón tay khẽ nắm lấy khẽ nắm lấy tay áo nàng, không chịu buông tha kiên trì hỏi, “Cô có muốn ta thắng không?”

“Thắng, ngươi không sợ gặp phiền toái sao?” Tiểu Đao lầm bầm một câu, vừa nhìn Tiết Hình đứng chờ cách đó không xa.

Tiết Bắc Phàm nhếch mi cười, “Nha đầu ngốc, sao lại không thẳng thắn như vậy, ta chỉ hỏi cô có muốn ta thắng không, quản việc phiền toái hay không làm cái gì?”

Tiểu Đao cúi đầu, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, Tiết Bắc Phàm nhún vai, “Nếu cô không thích, ta đây sẽ không đi liều mạng, dứt khoát thua là xong.”

Tiểu Đao ngẩng đầu nhìn hắn, “Ngươi thua, không sợ bị người khác chê cười sao?”

“Chê cười thì sao?” Tiết Bắc Phàm cười lạnh nhạt, “Dù sao ta cũng đã quen bị gọi là đồ bỏ đi.”

Tiểu Đao nhíu, “Thế thật sự không tốt.”

“Tiết công tử.”

Lúc này, nữ quan đi lên thúc giục, “Thỉnh ra sau núi.”

“Được.” Tiết Bắc Phàm gật đầu, quay đầu lại hướng Tiểu Đao giơ một ngón tay, “Hỏi cô một lần cuối cùng, muốn ta thua hay là muốn ta thắng?”

Tiểu Đao khóe miệng hơi hơi giật giật, nhìn thằng Tiết Bắc Phàm, “Ta bảo ngươi thắng ngươi liền thắng? Bảo ngươi thua ngươi liền thua sao?”

“Phải.” Tiết Bắc Phàm gật đầu, trả lời thật sảng khoái, “Chuyện này ta làm là vì cô đó.”

“Tốt lắm.” Tiểu Đao khẽ ngẩng mặt, “Ta muốn ngươi toàn lực ứng phó, xuất ra bản lĩnh thật sự, nhanh chóng chiến thắng trận này, để từ nay về sau, trên giang hồ không còn ai dám gọi ngươi là đồ bỏ đi nữa.”

Tiết Bắc Phàm đối diện với Tiểu Đao, thật lâu sau, nở nụ cười, giơ tay hướng sang Tiểu Đao, “Quyết định như vậy.”

Tiểu Đao nhìn tay hắn, nâng tay mình lên vỗ vào lòng bàn tay hắn một cái, không đề phòng Tiết Bắc Phàm nắm năm ngón tay lại cầm lấy tay nàng, Tiểu Đao vội vàng rút về, trừng hắn một cái.

Tiết Bắc Phàm đứng lên, đang nhìn đối diện cách đó không xa, mấy người Bắc Hải phái vừa lúc cũng nhìn sang bên đây.

Tần Kha đã sớm đã nhìn thấy Tiết Bắc Phàm cùng Tiểu Đao dính cùng một chỗ thì thầm nói chuyện chàng chàng ta ta, liền quay mặt không muốn nhìn thêm.

Tiết Bắc Phàm thu hồi tầm mắt, xoay người rời đi.

Tiểu Đao cũng đứng lên, chuẩn bị đi xem tỷ thí, Hiểu Nguyệt chạy đến bên người nàng hỏi, “Như vậy được chứ?”

Tiểu Đao trầm mặc một hồi lâu, có chút bất đắc dĩ nói, “Ta thấy trong ánh mắt hắn giống như