80s toys - Atari. I still have
Gian Phu Của Kiều Thê

Gian Phu Của Kiều Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324853

Bình chọn: 9.00/10/485 lượt.

ầu tiên nhìn thấy Lô Uyển Chi cũng không nhịn được thốt ra

lời kinh ngạc lẫn tán thưởng, cô nương này thật sự rất xinh đẹp.

Nhưng mà chậm rãi nghe lời khen không ngớt từ mấy người xung quanh, lại nhớ

tới lời chế nhạo mình của chú em này, nàng ta nhịn không được quyệt

miệng nói, "Bộ dạng xinh đẹp thì có ích gì, chúng ta là gia đình nông

dân cần cơ thể cao lớn mới có thể làm việc".

Vốn nàng ta còn

muốn nói thêm một câu, mông to thì sinh đẻ mới tốt, mà Lô Uyển Chi cùng

với tiêu chuẩn kia thì kém khá xa, nhưng mà nàng ta biết hôm nay là ngày vui, nếu nói vợ mới cưới của chú em khó nuôi, sẽ khiến mọi người trong

nhà mất hứng thì không nói, mấy vị thím tẩu tử đệ muội gì cũng phản bác

nàng ta.

Mọi người nghe xong nhất thời đều im lặng, đồng loạt đưa mắt nhìn xem Tô Việt phản ứng thế nào.

Lời Triệu thị nói quả thực có chút đạo lý, ở Tô gia, thật ra chỉ có ba nhân khẩu, Tô Việt theo cha mẹ hắn còn có thể lười biếng ăn chơi, Tô Sở sau

khi thành thân lập tức tách ra ở riêng, tên nhóc Tô Việt này qua không

lâu nữa cũng sẽ ra riêng, cỡ như Liễu gia Tô Việt nếu còn hồ đồ không

tiếc của giống như trước, việc ruộng nương trong nhà sẽ chỉ do một mình

Lô Uyển Chi lo liệu, mà nhìn thấy cơ thể nàng nhỏ bé thế kia, mọi người

nhịn không được trong lòng tiếc nuối.

Vốn mặt mày đang vui vẻ nghe mọi người khen ngợi vợ mới cưới của mình, Tô Việt nghe được lời

Triệu thị, nhất thời sắc mặt tối sầm lại, trong lòng hắn rất không thoải mái, ngươi tuy là vợ của ca ca ruột ta, ngày thường tùy tiện ngươi cứ

nói cái gì cũng mặc kệ, nhưng hôm nay là ngày thành thân của ta, ta vốn

hy vọng ngươi giữ nguyên bộ dáng kênh kiệu như khổng tước của ngươi,

không ngờ tới trái lại ngươi không chịu buông tha.

"Đại tẩu,

ngươi không cần lo lắng, Tô Việt ta một khi cưới thì có thể nuôi được,

nữ nhân vốn là phải được yêu thương. Đại tẩu ngược lại có một thân thể

cao lớn nhìn có vẻ như tài giỏi lắm, sao lại chưa thấy ngươi xuống ruộng bao giờ", Tô Việt mĩm cười nói.

Hắn rất ít khi trở mặt với

người này, trừ khi chạm tới điểm mấu chốt của hắn. Thế nhưng hôm nay

Triệu thị còn chưa chạm tới điểm mấu chốt của hắn nên hắn nói chuyện vẫn còn giữ chút miệng mồm.

Đứng bên cạnh, Tô Lan nhìn thấy đệ

đệ mình cùng đại tẩu gần như bắt đầu tranh cãi, vội vàng tiến lên nói

giúp Tô Việt, "A Việt, ngươi nhanh ra ngoài chào đón khách đi, chúng ta

đợi lát nữa ra sau", vừa nói vừa đẩy hắn ra ngoài.

Tô Việt lo lắng nhìn thoáng qua Lô Uyển Chi đang yên lặng ngồi đó, thật ra khi

Triệu thị nói ra lời kia, sắc mặt từ thẹn thùng của nàng đã biến thành

lo lắng.

Biến hóa của nàng không thể tránh khỏi ánh mắt Tô

Việt, hắn khẩn trương nhìn nàng, Lô Uyển vừa đúng lúc ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, thấy hắn căng thẳng như thế, nàng không khỏi nở nụ cười ấm áp đáp lại Tô Việt.

Tô Việt cảm thấy cả trái tim hắn đều mềm

nhũn, hắn thật sự muốn cầm lấy chổi nằm sau cửa đuổi đám người lề mề

chậm chạp này ra ngoài rồi ôm Lô Uyển Chi hôn lên môi nàng.

Mà lúc này, Tô Lan vẫn đang giúp hắn, thấy đệ đệ lo lắng, nàng ấy cười an

ủi, "Đệ cứ yên tâm đi, có ta ở đây, sẽ không để nàng dâu của ngươi bị ủy khuất đâu".

Thấy Lô Uyển Chi cũng gật đầu, Tô Việt mới cẩn

thận từng bước ra khỏi phòng. Hắn bước ra cửa rồi mới nhớ còn chưa đưa

cho nàng ăn gì hết, lúc này lại nghe tiếng cười từ trong phòng truyền

ra, hắn cũng không có ý định đi trở vào.

Tô Lan cười đến gần kéo tay Lô Uyển Chi thân thiết tự giới thiệu.

Lô Uyển Chi nhẹ nhàng gọi một tiếng "Tỷ!"

Tô Lan nhất thời cười đến mức đầy hoa anh đào nở rộ trên mặt, tiếp theo

nàng ấy giới thiệu từng phụ nhân trong phòng, Lô Uyển Chi kêu bốn lần

thẩm, ba lần tẩu tử sau đó mới có thể cúi đầu lần nữa.

"Được, cô dâu mới chúng ta đều đã gặp rồi, cũng giải thán thôi, còn tiệc rượu

đang chờ mọi người đi ăn, đừng làm cho khách khứa tới chê cười", Tô Lan

cười nói bắt đầu đuổi người ra ngoài.

Chỉ chốc lát sau, căn

phòng náo nhiệt liền yên tĩnh trở lại, Tô Lan là người ra sau cùng, nàng ấy cười nói, "Uyển Chi, ta cũng ra ngoài đây, muội ngồi trong này đừng

gò bó quá, buổi tối A Việt sẽ trở lại, muội nếu mệt thì cứ dựa vào

giường ngủ một lát".

Lô Uyển Chi cười nói đã biết.

Là chú rể của ngày hôm nay, Tô Việt tất nhiên bị mời rượu không ít, nhưng

mà hắn vẫn bớt chút thời gian bước đi lảo đảo tìm được Tô Lan, "Tỷ. . .

tỷ đưa chút thức ăn cho Uyển Chi đi, đừng để buổi tối nàng ấy đói bụng".

Tô Lan nghe đệ nói như vậy mới nhớ, gật đầu nói sẽ lập tức đưa vào, Tô

Việt kéo cánh tay tỷ ấy dặn dò, "Nhớ đưa bình trà nóng vào, trời đang

lạnh".

Tô Lan cười nói biết rồi, để hắn yên tâm.

Lô Uyển Chi một mình ngồi yên lặng, nàng vừa bị đói lại mệt, muốn nằm

xuống giường nghỉ nhưng biết như thế thì không hợp khuôn phép, chỉ đành

lén lút đứng lên vài bước sau đó lại ngồi xuống.

Cũng may

chốc lát sau Tô Lan đã đưa trà và bánh tới, rồi ngồi nói vài câu với

nàng, thật ra chỉ có mình Tô Lan nói, nàng luôn luôn phối hợp gật đầu.

Ăn được vài miếng, Lô Uyển Chi chờ đến tối Tô Việt say mèm trở về, vào

cùng với hắn còn có một vị thẩ