Disneyland 1972 Love the old s
Gian Phu Của Kiều Thê

Gian Phu Của Kiều Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324864

Bình chọn: 9.5.00/10/486 lượt.

Việt nhanh chóng xuống ngựa. Nhanh

chân bước đến trước cửa kiệu hoa, nhẹ giọng nói, "Uyển Chi, là ta, ta

đến đây".

Đang đắm chìm trong cảm xúc bi thương rời xa người

thân, Lô Uyển Chi nghe được lời hắn nói, giống như có một dòng suối ngọt rót vào nội tâm. Đúng vậy, sau này người đàn ông đứng bên ngoài sẽ là

người thân của nàng rồi.

Lại liếc nhìn về bàn tay xốc lên

mành kiệu kia, khung xương rõ ràng, bàn tay khỏe mạnh, Lô Uyển Chi ngưng khóc, kiên định đưa bàn tay mình ra, về sau cuộc sống của bản thân mình sẽ cùng với người đàn ông có bàn tay ấm áp này dây dưa cùng một chỗ,

bất kể thế nào bọn họ sẽ kiên cường chịu đựng, tương lai còn có quá

nhiều chuyện chờ nàng làm, nhiều ân nàng phải hồi báo, nhiều kẻ thù nàng cũng muốn trả thù.

Lô Uyển Chi vừa đặt bàn tay lên tay Tô

Việt, Tô Việt liền dùng sức kéo nàng vào lòng ôm lấy, cúi đầu cách mảnh

khăn đỏ thì thầm, "Uyển Chi, chúng ta đến nhà rồi". Tô Việt nhẹ nhàng ôm

lấy Lô Uyển Chi rảo bước đến cánh cổng nhà hắn, cúi đầu nhẹ giọng nhắc

nhở, "Đợi lát nữa đốt pháo, nàng đừng sợ".

Tiếp theo là ập

tới từng đợt tiếng vang của pháo nổ lẫn ngũ cốc tiền mừng kẹo mừng được

vung đầy trời. Lô Uyển Chi vội vàng kéo hai tay lên che tai, mà hỉ phục

của nàng vì động tác này của nàng mà nhẹ nhàng lay động, ngẫu nhiên hai

cái xẹt qua mặt Tô Việt, khiến hắn cảm thấy giống như cành liễu dong

đưa trong gió tháng ba.

Nhấc bước vào trong sân, Tô Việt nghe thấy tiếng mấy bé trai phía sau lưng tranh giành nhau, hắn cũng nở nụ cười xán lạn.

Đi vào trong sân - nơi từ sớm đã dọn xong bàn thờ, Tô Việt nhẹ nhàng để Lô Uyển Chi xuống, sau đó đứng ngay bên cạnh nàng.

Tiếp đó, chợt nghe người hôm nay đảm đương chủ trì trong họ Tô Hải Tuyền cao giọng hô, "Bắt đầu hành lễ!"

Kế đó, tiếng pháo nổ lẫn tiếng cười đùa nhất thời im bặt, tất cả mọi người nhìn chăm chú cô dâu chú rể hai người đang đứng trong sân, thỉnh thoảng ngẫu nhiên có vài người thì thầm, nhưng đa phần đều nói Đại cô nương Lô gia có cơ thể rất tinh tế, nhìn có vẻ không phải là người dễ nuôi.

"Nhất bái thiên địa!", Tô Hải Tuyền cao giọng hô. Hai vợ chồng nhỏ cùng nhau

quỳ xuống dập đầu. Tiếp đó là Nhị bái cao đường, Phu Thê giao bái đưa

vào động phòng.

Đợi đến khi Lô Uyển Chi được đưa vào ngồi

trên giường xong, thấp giọng căn dặn bản thân hắn sẽ ra ngoài trước một

chút, lát nữa sẽ trở về, bảo nàng đừng sợ.

Lô Uyển Chi nhẹ

nhàng gật đầu, Tô Việt thấy trước sau không có người kìm lòng không được hôn một cái lên đầu nàng, tuy là cách một lớp khăn nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được cảm giác mềm mại như tơ này.

Rõ ràng cảm nhận

được cơ thể Lô Uyển Chi cứng đờ, Tô Việt nở nụ cười, hắn cười đi ra

ngoài trước hết tiếp đón qua loa với khách mời.

Người bên Lô

gia không nhiều lắm, nhưng người Lô gia nhờ đến đưa dâu cả trai lẫn gái

cộng lại cũng gần hai mươi người, mà hôm nay tiếp đón khách nam không

phải là Lô Văn Hiên thì còn ai, còn bên khách nữ cũng là bà mối Lý thẩm.

Dựa theo quy cũ trong thôn, ngày thành hôn hôm đó, cha mẹ nhà gái không thể cùng với khuê nữ tới bên nhà trai, cho nên hôm nay Lô Dũng và Trương

thị đều không có cơ hội tới Tô gia tận mắt nhìn thấy con gái của họ tiến hành hôn lễ như thế nào.

Mà bà mối Lý thẩm ngoại trừ được một một bao lì xì lớn, còn muốn được cặp đôi mới cưới này mời rượu gắp thịt cá chép.

Tô Việt thừa dịp người ta không để ý, lén nhét một miếng bánh khoai lang

vào ống tay áo, sau đó bị một nhóm thẩm tẩu tử vây quanh đẩy đi khơi

khăn voan đỏ cô dâu mới.

Miệng cười không ngớt vào trong

phòng, nhìn thấy Lô Uyển Chi vẫn là dáng ngồi giống như lúc hắn rời

khỏi, Tô Việt có chút đau lòng.

Hắn bị đẩy đến trước mặt Lô

Uyển Chi, một tẩu tử nói, "A Việt, nhanh nhanh đi, chúng ta đều nghe nói con dâu nhà ngươi giống như tiên giáng trần, đang chờ được nhìn một cái đây".

Tô Việt chầm chậm cầm lấy cán đòn, đi đến trước mặt Lô Uyển Chi, nâng lên cánh tay đang khẽ rung rẩy, đẩy mảnh vải đỏ trên đầu nàng.

Hô hấp của Tô Việt theo miếng vải đỏ mở ra đông cứng,

hắn nhìn thấy không chỉ là khuôn mặt xinh đẹp của Lô Uyển Chi, còn có

lông mi dài, chiếc mũi cao nổi bậc, cánh môi hồng anh đào, hắn cảm thấy

bản thân còn thấy được niềm hạnh phúc.

Mà Lô Uyển Chi lúc này chỉ thấy trước mắt sáng ngời, đôi hàng mi nhấp nháy do dự nâng hai mắt

lên, nhìn thấy nhóm khoảng chừng bảy tám phụ nhân đang đứng trong phòng, vội vàng rũ mi xuống. Mặt cũng hồng như màu quần áo trên người nàng.

"Má ơi, ta nói giờ mới biết tại sao A Việt ngươi làm sao lại la khóc đòi

muốn kết hôn với con người ta rồi, cô nương xinh xắn như vậy, tên tiểu

tử như ngươi không thích mới lạ đó?", Hồ thị con dâu nhà sát vách Tô Tề

cười trêu ghẹo.

"Đúng vậy, một cô nương xinh đẹp như vậy, ta

là nữ nhìn thấy còn nhộn nhạo, A Việt ngươi nhặt được tiện nghi lớn

rồi", Bên cạnh một người nhìn giống như thẩm tiếp lời người vừa rồi.

Vì thế cả đám người ngươi một lời, ta một câu không ngớt lời khen ngợi cô dâu mới xinh xắn, xinh đẹp.

Ngay lúc này, người vẫn luôn đứng một bên Triệu thị nhìn thấy, nàng ta mặc

dù là lần đ