
quyết
định qua loa, nhưng phương diện nông nghiệp có thể thí nghiệm thử trồng trước, thành công thì mới mở rộng, lý luận về kinh tế hàng hoá của Lâm
Phong cũng không tệ. Bắc Thần Thiên bùi ngùi thở dài, mang theo tia tán
thành nói: “Xem ra trời cao đối đãi Bắc Thần ta không tệ, để cho ta gặp
được nữ tử làm người kinh ngạc.”
Trong óc nữ nhân này đến tột cùng còn giả bộ thứ gì? Nàng là nữ nhân
độc nhất vô nhị trên thế giới này! Có nữ nhân nào có sự quyết đoán cùng
trí thức, từ thuế má cho tới nông nghiệp nàng cái gì cũng có thể làm
được.
Bắc Thần Thiên thầm nghĩ trong lòng, Lâm Phong, ta phát hiện ta đối với nàng càng ngày càng cảm thấy hứng thú.
Nói tới đây, bốn người mới phát hiện trời đã tối, chợt cảm thấy mệt
nhọc, hô quát thị nữ bưng tới dụng cụ rửa mặt, Bắc Thần Thiên còn muốn
trở về triều nghị chuyện, vội vã chào mấy câu rồi đi. Lâm Phong hôm nay
mệt mỏi, ngả đầu xuống liền ngủ ngay, thoái thác việc ngày mai theo hắn
vào triều, lý do còn vô cùng đầy đủ nữa:
“Ám sẽ phải có bộ dạng bí mật, lúc ẩn lúc hiện mới làm người ta cảm
thấy không thể nắm bắt.” Bắc Thần Thiên cũng không muốn bức bách nàng,
qua hôm nay, hắn đã biết nữ tử Lâm Phong này có nhiều giá trị hơn.
Đợi đến khi Lâm Phong tỉnh ngủ đã là lúc mặt trời lên cao ba sào, mới rời giường, Cẩm Y đột nhiên tiến vào.
“Lâm chủ tử, Tần Đại lão bản đến, nói vải vóc ngài đặt đã chuẩn bị xong, hỏi ngài hôm nay có thể lấy được.”
Lâm Phong trong lòng chấn động, biết Tần Mộ Quân đã làm tốt sự tình, mỉm cười nói: “Đi nói cho nàng ta biết, hôm nay ta sẽ qua.”
Cẩm Y đi xuống, Lâm Phong nhàn nhạt cười, xem ra tạo thành băng hắc đạo ở thời cổ đại này, đoán chừng cũng sẽ không còn bao xa.
“Tiểu Thúy, chuẩn bị hai bộ dạ phục, từ hôm nay ngươi là thiếp thân
thị nữ của ta, có một số việc ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết, bất quá phản bội ta có kết quả gì ngươi rất rõ ràng, tự mình kiềm chế một
chút.”
Tiểu Thúy lúc này biết mình đã cùng Lâm Phong ngồi lên cùng một con
thuyền, nàng quyết định trở về bên cạnh Lâm Phong cũng đã hiểu rõ là
không còn đường lui, nữ nhân Lâm Phong này, đối với người phản bội luôn
luôn không có chút lưu tình.
Vốn là nàng cũng có toan tính len lén chạy trốn, vĩnh viễn không xuất hiện dưới ánh mặt trời, song thủ đoạn cùng thần sắc của Lâm Phong hôm
đó đã gây ấn sâu sắc trong lòng, nàng ở Bắc Thần, nếu thiên hạ trở thành của Bắc Thần Thiên, về sau Lâm Phong muốn tìm nàng, sợ rằng nàng sẽ
chết thảm hại. Sự sợ hãi này làm nàng không dám phản bội Lâm Phong, hơn
nữa nàng còn dựng lên thề, nàng dù sao không phải là Lâm Phong coi lời
thề làm uống nước, nàng đối với lời thề vẫn có sợ hãi.
Từ trước kia đến sau này, người chân chính đi theo Lâm Phong, không
có ai phản bội Lâm Phong, không cần biết do sợ hãi hay tin phục, chi
tiết này cũng đáng để ngưỡng mộ.
Ra khỏi Bắc Thần phủ, Lâm Phong mang theo khăn che mặt, dẫn Tiểu Thúy thản nhiên đi vào bên trong khách điếm của Tần Mộ Quân, sau khi thông
báo một tiếng, tiểu nha đầu tiếp đón rất nhanh đưa hai người vào trong
một gian phòng Tần Mộ Quân đã ở đó chờ sẵn.
“Tần lão bản, mấy ngày không gặp, cô nương trông đẹp hơn nhiều.”
Tần Mộ Quân đang xem sổ sách, lúc này nhìn thấy cách ăn mặc của nàng
hai mắt tỏa sáng, cũng cười nói: “Lâm cô nương cũng không phải thế sao?
Không biết thái tử điện hạ có đúng như lời đồn anh tuấn tiêu sái đệ nhất thiên hạ, ngay cả Lâm cô nương cũng vì hắn mê muội?”
Nhún bả vai một cái, Lâm Phong không giải thích rõ ràng, nói vòng vo: “Thật ra thì khuôn mặt của hắn quả thật không tệ, ta cảm thấy thiên hạ ít có nữ nhân nào có thể chống cự lại mị lực đó.”
“Cô nương nói như thế, đích thị là vẫn chưa tấn công ra mặt rồi, ta
nghĩ, cô nương không giống như các nữ nhân bình thường khác có thể dễ
dàng giao cho người khác tình cảm của mình.”
Tần Mộ Quân thâm ý cười cười, đột nhiên lại nghiêm sắc mặt: “Ngươi
muốn người, ta đã tìm tới cho ngươi rồi, bất quá kế hoạch của ngươi có
thể thành công hay không ta còn rất hoài nghi, nếu ngươi muốn chân chính thực hiện mưu đồ ở sản nghiệp Tần thị, vậy thì hãy làm cho ta xem.”
“Ngươi muốn ta làm gì?” Nữ nhân này quả nhiên không muốn hao vốn làm
ăn, bất quá nếu đã là người làm ăn, Lâm Phong dĩ nhiên phải có thành ý,
nàng khẽ mỉm cười hỏi.
Thấy Tần Mộ Quân lấy ra một tờ bản đồ, Lâm Phong trong lòng mừng rỡ nhưng trên mặt lại không biểu lộ gì.
Đây nghiễm nhiên là bản đồ Ân Tang, bất quá bức họa cũng không rõ
rệt, hơn nữa chung quanh Bắc Thần chỉ vẽ qua loa một mảnh đất rộng lớn
giáp ranh với quốc gia khác, ghi tên phương hướng, khoảng cách giữa hai
nước cũng không gần.
Tần Mộ Quân chỉ một chấm ở phía thượng bản đồ, giới thiệu: ” Đây là
phương bắc của Bắc Thần, ngươi không phải là người Bắc Thần nên chung
quanh đây có nước nhỏ có lẽ ngươi cũng chưa nghe nói qua, ta cùng nói
một chút.” Nàng hướng phía bên phải chỉ: ” Phần lớn Bắc Thần đều có các
con sông trải qua, phương nam là đại lục, đi sâu về phía nam là Tập Lan, phía đông còn lại hai nước nhỏ là Phong Vũ cùng Xa Trì.”
Lâm Phong nhìn bản đồ