Insane
Gặp Ai Giữa Ngã Rẽ Tình Yêu

Gặp Ai Giữa Ngã Rẽ Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323123

Bình chọn: 7.5.00/10/312 lượt.

g gấp, em cứ nghỉ ngơi một ngày đi, mai bắt đầu công việc cũng chưa muộn".

"Em đã không sao rồi..."

"Doãn Tiểu Mạt, nghe lời anh!"

Doãn Tiểu Mạt ngậm miệng.

Ngũ Trác Hiên xoa đầu cô: “Đợi ở đây nhé, đừng đi đâu.”

“Được.” Đã mấy tháng rồi, đây là lần thứ hai anh vuốt tóc cô. Lòng Doãn Tiểu

Mạt bị khuấy đảo, cảm xúc vừa lạ lẫm, vừa nguyên vẹn. Thiên Vũ vội vàng tới đưa cô tới phòng nghỉ, rồi lại vội vàng rời đi. Doãn

Tiểu Mạt chợt có cảm giác không phải mình tới đây làm trợ lý, mà là rước thêm phiền phức cho người khác.

Cô ở trong phòng khách sạn ăn

không ngồi rồi xem tivi, đọc tạp chí, lại đến nghịch di động nhân viên

phục vụ mang cơm tới phòng, đủ vị đủ sắc, khiến cô vốn không có tâm

trạng ăn uống cũng rớt nước miếng thèm thuồng.

Ăn no uống say,

Doãn Tiểu Mạt nằm thừ trên giường đang mơ màng ngủ thiếp đi thì có người gõ cửa. Vừa mở cửa, cô liền thấy Lương Băng. Doãn Tiểu Mạt bấy giờ mới

hiểu vì sao hôm qua Lương Băng lại nói: “Gặp lại sau”.

Rõ là cô quá trì độn, bộ phim này do văn phòng của anh ở Ngải Kha đầu tư, Lương Băng đương nhiên có can dự.

Lương Băng híp mắt cười: "Xem ra Ngũ Trác Hiên này có cách tốt hơn!”.

Doãn Tiểu Mạt đỏ ửng mặt: "Chị dâu, chị lại trêu em”.

"Haizzz... Bây giờ em còn gọi chị như vậy nữa thì không hợp đâu.” Lương Băng đã

vài lần bắt gặp Hứa Chi Nhiên và Nghê Thiến dính lấy nhau, xem ra chuyện vui của họ cũng sắp đến gần. Cô và Hứa Chi Nhiên dù không thể thành vợ

chồng nhưng tốt xấu gì vẫn còn làm bạn được.

Doãn Tiểu Mạt lè lưỡi, gọi thành thói quen rồi, sửa mãi không được.

Lương Băng cười. Cô và Hứa Chi Nhiên đều là người nóng nảy, ngang ngạnh,

khẳng định không thể nào ở bên nhau. Còn Nghê Thiến lại thùy mị, có

chừng có mực, người ta nói, luyện trăm lần thép cũng không mềm, nhưng

Nghê Thiến lại cải tạo được Hứa Chi Nhiên.

Doãn Tiểu Mạt kéo ghế cho Lương Băng ngồi, còn mình lại ngã nhào lên giường.

Lương Băng lấy làm lạ: "Ngũ Trác Hiên đã quay xong một cảnh rồi mà em vẫn còn ung dung tự tại ở đây?".

"Lúc sáng em bị say xe, nôn một trận, anh ấy cho rằng em mắc bệnh nan y,

không dám để em ra ngoài làm việc." Doãn Tiểu Mạt tự giễu mình.

Anh ta đúng là rất lo lắng cho em." Lương Băng nhìn cô cười.

Doãn Tiểu Mạt ngượng đỏ mặt: "Có lẽ vậy". Ngũ Trác Hiên đối tốt với cô, điều này cô hiểu, nhưng anh thích Thẩm Phi Hồng, đó cũng là sự thật. Cô

không muốn làm vật thay thế, càng không muốn làm sự lựa chọn thứ hai của Ngũ Trác Hiên. Bây giờ cô chỉ nghĩ, cố gắng trong một năm tới, rồi từ

từ trở về vị trí fan trước đây. Những chuyện đã qua, coi như giấc mộng,

một giấc mộng dang dở không thuộc về cô.

Lương Băng lại không nghĩ

như vậy, ngay từ lúc đầu cô đã phát hiện ra tình cảm đặc biệt mà Ngũ

Trác Hiên dành cho Doãn Tiểu Mạt, hơn nữa còn rất mong hai người họ

thành một đôi. Nhưng Lương Băng không biết về sự tồn tại của Thẩm Phi

Hồng, cô vẫn cho rằng Doãn Tiểu Mạt chưa cảm nhận được tình cảm của Ngũ

Trác Hiên. Chuyện này cô không thể giúp được, chỉ có thể để Ngũ Trác

Hiên tự suy tự tính.

Lương Băng tới là để hỗ trợ đoàn phim một vài vấn đề, buổi chiều lại vội vội vàng vàng đi ngay.

Doãn Tiểu Mạt an nhàn đến phát hoảng, đành lôi notebook ra lên mạng. Cô

trông thấy trên weibo có một tấm ảnh tạo hình mà đoàn phim đăng lên,

liền tiện tay vẽ lại một bức. Hoàn thành bức vẽ Ngũ Trác Hiên rồi, cảm

thấy vẫn còn hứng, cô bèn vẽ thêm một bức cho Lăng Dịch. Tạo hình của

Lăng Dịch là một chàng thư sinh vẻ ngoài nho nha nhưng tài năng xuất

chúng, anh ta mặc bộ đồ trắng, bờ môi mỏng, lông mày lưỡi mác, anh tuấn

phong độ khó tìm được từ nào để hình dung hết được. Doãn Tiêu Mạt lần

nào vẽ Ngũ Trác Hiên cũng đều chuyên tâm, hiện giờ vẽ Lăng Dịch tuy rằng chỉ là tùy tiện vẽ nhưng hiệu quả vẫn rất thần kỳ. Cô hài lòng với tác

phẩm của mình, chỉnh sửa lại một chút rồi đăng lên weibo.

Doãn

Tiểu Mạt bản năng thâm hậu, tài năng xuất chúng, hơn nữa trước giờ ngoài Ngũ Trác Hiên ra cô chưa hề vẽ ai khác, thế nên lần này vừa đăng tranh

lên, lập tức gây xôn xao.

Đầu tiên là Hoa Lưu Ly gửi nghi vấn tới: "Bạc Hà, “vượt tường” đấy à?”.

Doãn Tiểu Mạt cười đáp: "Sao nào, chỉ là một bức tranh thôi mà”.

Hoa Lưu Ly: “Nhưng xưa nay hình như cậu chưa vẽ người khác bao giờ”.

Hôm nay, Doãn Tiểu Mạt hí hửng vẽ Lăng Dịch, một là vì tạo hình của anh ta

thu hút, hai là vì, cô cảm kích sự giúp đỡ của anh ta. Ngẫm nghĩ một

lúc, cô trả lời: “Thích vẽ thì vẽ thôi, không có nguyên nhân gì cả”.

Hoa Lưu Ly gửi sang một cái biểu tượng trộm cười: "Tớ dự cảm sẽ có người ghen đấy".

Doãn Tiêu Mạt ngây người: "Cậu nói Lão Ngũ?".

Hoa Lưu Ly gửi liên tiếp ba cái biểu tượng cười lớn: “Không anh ấ thì còn ai!”.

Doãn Tiêu Mạt mím môi: "Tớ cũng vẽ anh ấy rồi".

Hoa Lưu Ly cười: “Đợi xem!”.

Doãn Tiểu Mạt không chú ý tới lời của Hoa Lưu Ly, Ngũ Trác Hiên làm gì có

thời gian mà bận tâm tới chuyện này. Hơn nữa, rất lâu rồi anh ấy không

để ý weibo của cô, trước đây thỉnh thoảng anh ấy còn bình luận hay gửi

tin nhắn cho cô, chuyện trò vài câu, còn hiện giờ anh ấy đã coi như cô

không tồn tại rồi