Snack's 1967
Duyên Tới Là Anh

Duyên Tới Là Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325473

Bình chọn: 10.00/10/547 lượt.

chút không nỡ.

Vẫn là không nghỉ là tốt nhất, trong trường học, cô cậu có thể gặp nhau hàng ngày…

Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Triệu Thừa Dư mong mỏi ngày nghỉ mau chút kết thúc như thế.

Cậu không nhịn được nghĩ đến, chờ đến lần sau nghỉ hè, cậu nên làm cái gì bây giờ?

Cố Hàm Ninh cười giơ tay lên vuốt ấn đường hơi nhíu của Triệu Thừa Dư, bĩu môi.

“Cũng không nhất định a. . .”

“Bên ngoài lạnh như vậy, nếu không cơm nước xong cậu quay lại?”

“Ha ha, như thế không phải là càng lạnh

hơn à? !” Cố Hàm Ninh cười nheo mắt, nhìn Triệu Thừa Dư nghĩ lý do để

mình ở lại lâu hơn, trong lòng có chút ngọt ngào, cười dựa sát vào vào

trong lòng cậu.

Triệu Thừa Dư ôm eo Cố Hàm Ninh, ôm thật chặt, hơi cúi đầu, môi hôn nhẹ lên trán Cố Hàm Ninh.

“Dự báo thời tiết nói, ngày mai có tuyết rơi, lúc cậu ra ngoài nhớ mặc thêm áo ấm vào! Nếu không, mình sẽ đến

trước cửa nhà cậu đón cậu?”

Cố Hàm Ninh trong lòng ấm áp, lúc đầu

vốn muốn từ chối, không muốn cậu đi lại nhiều, nhưng nhìn ánh mắt chờ

đợi của Triệu Thừa Dư, vẫn gật đầu.

“Được, vậy cậu cũng mặc nhiều thêm một chút. Nếu bị lạnh cóng, mình lại đau lòng!”

“Ừm! Này, cậu chờ lát nữa cùng nhau ăn

cơm đi! Lục Khải cậu cũng quen, bạn học của mình đều rất thân thiện! Chờ một lát nữa ăn cơm ở gần đây. Ăn xong mình đưa cậu trở về?” Triệu Thừa

Dư cười, ôm càng chặt hơn, kiên nhẫn khuyên.

Cố Hàm Ninh ngẩng đầu cười nhìn Triệu

Thừa Dư, đột nhiên liền lóe ra ý xấu nho nhỏ, cúi đầu, mím môi cười xấu

xa, đôi tay trượt đến ngang hông Triệu Thừa Dư, nhanh chóng rút áo len

của cậu ra, theo một góc áo sơ mi sợi bông dày bên dưới quần, đôi tay

liền linh hoạt lách vào.

Tuy rằng bên trong KTV mở điều hòa rồi,

nhưng tay Cố Hàm Ninh vẫn vô cùng lạnh, huống chi, cô vừa mới rửa tay,

tuy rằng nước đã khô, vẫn còn mang theo hơi ẩm.

Bàn tay mềm mại tinh tế lại có chút

lạnh, chạm vào da thịt, Triệu Thừa Dư không phòng bị, cũng hít một hơi

khí lạnh, đột nhiên rùng mình một cái, nhưng nhìn thấy Cố Hàm Ninh hí

mắt cười đến giảo hoạt, chỉ có thể bất đắc dĩ cười lắc lắc đầu.

“Thật ấm áp!” Cố Hàm Ninh thoải mái mà than nhẹ một tiếng, ngón tay hơi động, lại trượt lên trên.

Hơi lạnh ban đầu chậm rãi tan đi, theo

động tác dán sát của bàn tay Cố Hàm Ninh, một luồng khí nóng tê dại dâng lên bụng, Triệu Thừa Dư cúi đầu, hơi hơi thở gấp, đôi mắt dần dần sâu

hơn.

Cố Hàm Ninh ngẩng đầu nhìn Triệu Thừa Dư đang nhẹ giọng thở gấp, mím môi cười, đôi tay lập tức lại trượt đến

trên bụng trơn nhẵn của Triệu Thừa Dư.

Triệu Thừa Dư đột nhiên mở to mắt, nặng nề thở dốc một hơi.

“Nào, để mình đếm một chút, có cơ bụng sáu múi hay không!” Cố Hàm Ninh kiễng chân, cằm đặt ở bả vai Triệu Thừa Dư, nhẹ cười nói.

Triệu Thừa Dư chỉ cảm thấy khí nóng bốc

lên mặt, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, ngừng thở, nỗ lực thả lỏng cơ

bụng đang căng cứng.

Cố Hàm Ninh hạ chân xuống, trán để ở

lồng ngực Triệu Thừa Dư, nhẹ giọng cười “hì hì”, đôi tay nghịch ngợm ở

trên bụng cậu chọc nhẹ từ từ vân vê, vô cùng nghiêm túc chậm rãi đếm.

“Một múi. . . hai múi. .”

Cố Hàm Ninh ngón tay túm chặt lên dây lưng quần bò của Triệu Thừa Dư, dùng sức kéo xuống, sau đó mới tiếp tục chậm rãi đếm.

“Ba múi. . . bốn múi. . .hử, khối thứ năm ở đâu đây?”

Triệu Thừa Dư có chút chịu không nổi, ôm chặt lấy Cố Hàm Ninh, dòng khí nóng tê dại vừa chua xót vừa êm đềm từ

bụng len lỏi lên ngực, từ xương sống leo lên đến trên trán. . .

Ngón tay Cố Hàm Ninh khẽ chạm vào từ rốn Triệu Thừa Dư lan thẳng xuống đám lông nho nhỏ dưới lớp vải, nhẹ một

chút nghiêm túc chải vuốt, cũng không vội vã tìm khối cơ bụng thứ năm,

thứ sáu. (aaaaaaaaaa ta muốn sặc máu mũi mà chết mất)

Triệu Thừa Dư đáy lòng cuồng loạn, ôm

chặt lấy Cố Hàm Ninh, một cái tay nhịn không được trượt đến cái mông

vểnh lên của Cố Hàm Ninh, hơi hơi ra sức đè hướng mình, cọ một chút lại

cọ một chút!

Cố Hàm Ninh chỉ cảm thấy bụng dưới bị

Triệu Thừa Dư đụng vào bắt đầu chua xót, lập tức đùi nhũn ra, nửa người

dựa vào Triệu Thừa Dư, không tiếng động hà hơi. . .

“A!a !” Hai tiếng hô liên tiếp từ bên cạnh truyền đến.

Thân thể Triệu Thừa Dư cứng đờ, chậm rãi quay đầu, nhìn về hai cô gái đang đứng chỗ góc hành lang đang trợn mắt

há hốc mồm nhìn cậu và Cố Hàm Ninh, nhất thời đầu mù tịt, căn bản không

nhìn ra rốt cuộc là ai, chỉ là cấp tốc quay đầu trở lại, lực tay khẽ

buông lỏng, nhưng cũng không buông Cố Hàm Ninh ra, chỉ là tay từ mông Cố Hàm Ninh yên lặng dời đi, trượt lên đến sau đầu cô, đem Cố Hàm Ninh

đang lén lút ngẩng đầu từ trong ngực cậu lại nhẹ đè ép trở về.

Cố Hàm Ninh ngoan ngoãn dựa theo lực

Triệu Thừa Dư, vùi mặt trong ngực cậu, nhưng đôi tay lại cố chấp không

rút ra khỏi trong quần cậu, chỉ là yên lặng, không trêu chọc nữa.

Một trong hai cô gái nhanh chóng phản ứng kịp, trên mặt ửng đỏ lôi kéo người bên cạnh.

“Thẩm Điềm! Chúng ta đi toilet thôi !”

Thẩm Điềm vẫn không nhúc nhích, nhìn hai người đang dựa sát vào nhau phía trước, tay của cô gái bị quần áo của

nam sinh che lấp, nhưng cũng có thể nhìn rõ để ở đâu, thậm chí bởi vì

cánh tay cô, eo của n