
ư ho nhẹ, bình tĩnh lấy lại bản ghi chép: “Anh lên mạng tra các bước tiến hành.”
Cố Hàm Ninh “phì” cười, cô thật không
nghĩ tới, Triệu Thừa Dư vì tổ chức hôn lễ mà lên mạng tra các bước tiến
hành, lập tức vừa mềm lòng vừa ấm áp, ai, thật không phải là hiện tượng
tốt, cô phát hiện bản thân không kiên trì được lâu.
“Tùy anh đi. Đừng xa nhà chúng ta quá là được rồi.” Cố Hàm Ninh trong lòng thở dài, trên mặt nở nụ cười nhẹ.
“Kì nghỉ hè này rất nhiều việc, mẹ anh
chọn được mấy căn rồi, chỉ chờ chúng ta về xem thôi, tốt nhất là trước
khi nghỉ hè quyết định luôn. Nếu không ưng ý nhà giao ngay (*), anh thấy nhà giao sau (**) cũng được, dù sao phần lớn thời gian chúng ta ở
trường, nhà anh, hoặc là nhà em, tùy em thích ở đâu thì ở.” Triệu Thừa
Dư lại viết viết lên trên bản ghi chép, nhẹ giọng nói quyết định của
mình. Ngày mùng một tháng năm, nhà bọn họ đã chuyển đến sống ở Giang Nam Xuân Thành rồi, về sau khi về nhà cũng dễ gặp mặt hơn. Nếu sớm biết,
hai nhà cùng mua nhà cùng một tiểu khu, lúc ấy anh nên hỏi rõ ràng, trực tiếp mua cách vách. Biệt thự liền nhau, hai gian liền nhau, bức tường
ngăn ban công ở lầu ba không cao, lúc sửa sang lại nếu như không cao
thêm, leo lên rất dễ.
[(*)Nhà giao ngay: nguyên văn tiếng
Trung là ‘hiện phòng’: chỉ căn nhà người mua có thể chuyển vào ở ngay;
(**) Nhà giao sau: nguyên văn là ‘kỳ phòng’: chỉ căn nhà đang được xây
dựng, sẽ được giao cho người trong một kỳ hạn nhất định.'>
Thật sự là đáng tiếc!
“Ừ” Cố Hàm Ninh nâng má, nhìn Triệu Thừa Dư đang hăng hái dào dạt, bật cười. Bộ dạng của anh bây giờ, còn hưng
phấn hơn lúc cùng các đàn anh mở công ty hồi trước.
“Đúng rồi, hôm qua phó chủ nhiệm khoa
tìm đến anh, thầy để cử anh bảo vệ nghiên cứu, anh đã đồng ý, đến lúc sẽ đi theo thầy.” Triệu Thừa Dư không chút để ý nói.
“Ừm, rất tốt, anh đã hoàn thành một bước nhiệm vụ một cách tốt đẹp, em vẫn còn phải cố gắng.” Cố Hàm Ninh mím
môi cười, về khảo nghiên, cô không lo lắng nhiều, học kì này, cô hoàn
thành chương trình và kỳ thi môn giáo dục học, tâm lý học cần cho thi
lấy chứng nhận tư cách giáo viên (chứng nhận cho phép hành làm giáo viên trong ngành giáo dục TQ), học kỳ một năm tư liền chuyên tâm chuẩn bị thi nghiên cứu sinh rồi.
Nhưng mà, có lẽ trước cuộc thi chính thức, cô cũng có thể lấy được giấy
cử đi học, chỉ cần chuyên ngành phù hợp, thì đi học càng tốt.
Trong phòng ngủ các cô, chỉ có cô nghĩ
đến việc khảo nghiên, ba người còn lại thì không có hứng thú, cô nói vài lần, cuối cùng cũng bỏ cuộc. Khảo nghiên hay là đi làm, giống như người uống nước, nóng lạnh tự biết lấy, cô hoài niệm cuộc sống học đường, cho nên lưu luyến trường học, ba người còn lại mong muốn đi làm, theo cách
nói của Thịnh Mạn Mạn, đến lúc kiếm ra tiền, cô muốn mua bánh thì mua
bánh, muốn mua thịt thì mua thịt, hoàn toàn có quyền tự chủ.
Tuần thi năm ba chấm dứt, mọi người cũng không vội vã muốn về nhà giống như hai năm trước đây. Ngành của Cố Hàm
Ninh vẫn luôn thi xong muộn nhất, Thôi Hà Miêu hẹn đi ăn cơm chiều, ngày mai lại đi.
Buổi tối đủ người, Bạch Vũ Hân đã tới từ sớm, còn có Phạm Ý Mân lúc đến tìm Triệu Thừa Dư, nghe nói bọn họ tổ
chức liên hoan liền mặt dày mày dạn ở lại ăn cơm, trực tiếp không nhìn
tấm vé xe buýt đã mua xong của cậu ta kia.
Đối với Phạm Ý Mân, Cố Hàm Ninh luôn có thiện cảm, thời đại học Triệu Thừa Dư có quan hệ tốt nhất với cậu và Mạnh Khởi Đức.
Phòng 617 có bốn người thêm hai người
nhà và bạn bè của người nhà, tổng cộng là bảy người. Bao một phòng ở nhà ăn trường học, rộng rãi thoáng mát.
Thôi Hà Miên ngồi cùng Mạnh Khởi Đức, mặt mày tươi cười, khiến khuôn mặt trở nên xinh đẹp hơn.
Từ khi khai giảng năm ba, cô vẫn luôn u
sầu, vì thực tập năm tư, vì sắp chia lìa khi tốt nghiệp. Tháng sáu tốt
nghiệp, nói ra thì rất xa, nhưng thật ra là rất gần.
Thôi Hà Miêu là người thành phố W tỉnh
J, mà Mạnh Khởi Đức là người thành phố F tỉnh F, hai thành thị cách xa
nhau hơn tám trăm Km. Tốt nghiệp là chia tay, đây là chuyện bình thường ở trường học, còn chưa tới thời điểm tốt nghiệp rất nhiều đôi trong
trường đã cãi nhau thậm chí là dứt khoát chia tay vì nơi thực tập và con đường đi của một năm sau. Năm tư còn chưa tới, năm ba bọn họ đã nếm mùi cay đắng của hiện thực trước rồi.
Yêu xa, thật ra rất không thực tế. Thôi
Hà Miêu nói với Cố Hàm Ninh, cô ấy không có tự tin, chỉ cần cô ấy độc
thân trở về thành phố W, người trong nhà nhất định lập tức giới thiệu
bạn trai.
Cố Hàm Ninh cũng có chút đau lòng, kiếp
trước khi chưa tốt nghiệp, cô cũng từng trải qua giày vò giãy dụa như
vậy, cuối cùng cũng dứt khoát rời nhà dốc sức làm việc với bạn trai.
Nhưng bây giờ, Triệu Thừa Dư không để cô có dịp ưu phiền, đã sớm xách
định bước đi cùng nhau, cô thật may mắn.
May mắn, trước cuối kì, Mạnh Khởi Đức
nói với Thôi Hà Miêu, anh ta quyết định sau khi tốt nghiệp, cùng cô đến
thành phố W. Mạnh Khởi Đức không phải con một, anh còn có một người anh, một người chị, tuy rằng là con út, nhưng so với Thôi Hà Miêu là con gái một, thì trách nhiệm ít hơn một chút. Lúc ấy