pacman, rainbows, and roller s
Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy

Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323773

Bình chọn: 7.5.00/10/377 lượt.

à thơm nhất."

Lâm Dục Đường không cẩn thận bị lời nói này suýt chút nữa đã nôn hết cơm tối nay ra ngoài.

Buổi tối, bốn người lục tục leo lên giường ngủ. Hầu Tử là người cuối

cùng tắt đèn, đèn vừa tắt tối om, đưa tay ra cũng không nhìn thấy năm

ngón tay của mình, nằm được một lúc liền bắt đầu bàn luận. Tráng Hán là

người đầu tiên lên tiếng, nội dung vây quanh chuyện đại sự xảy ra trong

tối nay.

"Việc kiểm tra tinh dịch khỏe mạnh đó rốt cuộc quan trọng đến mức nào,

Hầu Tử cậu nói cẩn thận lại lần nữa đi, tôi vẫn chưa hiểu rõ lắm."

Thẩm Hi đang nằm ở trên giường cũng nói chen vào: "Tôi cũng chưa hiểu rõ lắm đâu, Hầu Tử cậu nói lại đi, còn nữa các cậu định làm như thế nào?

Đều cảm thấy rất OK sao?"

"Tạm thời vẫn OK ." Tráng Hán lại nói tiếp: "Coi như vừa được kiểm tra sức khỏe, lại còn miễn phí nữa."

Thẩm Hi: ". . . . . ."

Hầu Tử nghe vậy liền hắng giọng, bắt đầu trình bày. Thẩm Hi vội vàng

vểnh tai lên nghiêm túc nghe, muốn nhớ cho kỹ, để ngày mai có thể nói

lại cho Hà Chi Châu.

Cụ thể là như thế này, cuộc kiểm tra thí điểm tinh dịch khỏe mạnh này là do đại học y khoa trực thuộc đại học S tổ chức, nhưng số liệu lại muốn

nộp lên cho hội đồng ủy viên kế hoạch hoá gia đình cùng sở khoa học kỹ

thuật nghiên cứu, chất lượng tiêu chuẩn trực tiếp tham chiếu theo số

liệu của tổ chức Y tế thế giới (WHO) .

"Đối tượng đâu?" Lâm Dục Đường mở miệng hỏi: "Đối tượng kiểm tra thí

điểm là toàn bộ trường hay là chỉ có học viện của chúng ta?"

Hầu Tử hơi chột dạ đáp: "Lấy mười người trong ký túc xá nam,tổng cộng có bốn mươi người tất cả, chúng ta may mắn được chọn trúng. . . . . ."

"Mẹ nó!" Tráng Hán thấy thật khó chịu: "Tại sao lại bị chọn trúng chứ!"

Hầu Tử xấu hổ, ấp úng giải thích: "Tôi cũng đã hỏi quản sinh như vậy,

nhưng quản sinh lại nói, thời gian trước đã có trường tiến hành kiểm tra thí điểm như vậy, nhưng kết quả là chất lượng lại không cao! Hiện tại

đến phiên trường học của chúng ta rồi, học viện mới trực tiếp lựa chọn

những đối tượng ưu tú để kiểm tra thí điểm. Chúng ta bị chọn trúng tuyệt đối không phải là tình cờ, mà do thực lực quá tốt. Mặt khác học viện hi vọng hai ngày sắp tới chúng ta chú ý làm việc và nghỉ ngơi, để đạt được tiêu chuẩn tốt nhất, một mặt có thể làm vẻ vang cho học viện, mặt khác

có thể làm gương cho nam sinh cả nước!"

Hầu Tử cơ hồ đem những lời lẽ thuyết phục của quản sinh, từng chữ từng câu truyền đạt lại y nguyên.

Lựa chọn ưu tú. . . . . . trở thành tấm gương. . . . . .

Vài ba lời như vậy thôi đã lập tức liền thay đổi tính chất của kiểm tra

lần này, người bình thường ngay cả cơ hội mơ ước cũng không có đâu. Mang trong mình nhiệm vụ cao cả như vậy, Tráng Hán nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Thật sự như vậy sao?"

"Dĩ nhiên, nếu không sao tôi có thể đồng ý được? Giấy cam đoan cũng đã

ký rồi, quản sinh đã nói chuyện này đại biểu cho việc chúng ta là những

người vinh dự nhất học viện này đấy, hơn nữa quản sinh Liêu sẽ tranh thủ cho chúng ta một chỗ tốt ở trong viện, lại còn tặng cho chúng ta mỗi

người hai điểm nữa chứ!"

Bị bệnh sao! Ai lại dùng chuyện này để tặng điểm chứ, lại còn những 2

điểm nữa chứ! Thẩm Hi không thể nghe nổi nữa, trước kia mỗi lần cô đi

hiến máu chỉ được cộng có 0. 3 điểm thôi đấy.

"Đây chính là bán con cầu vinh!" Thẩm Hi nghiêm túc nói, rất muốn ngăn cản bọn họ lại.

"Vậy sao?" Hầu Tử yếu ớt hỏi.

"Dĩ nhiên, các cậu sao có thể tùy tiện như vậy được!" Thẩm Hi lại nói

tiếp, giọng của cô vừa vang lại có lực, hy vọng có thể kéo tinh thần

phản kháng của phản kháng của cả phòng lên: "Đối với loại chuyện cực kỳ

vô duyên này, chúng ta phải kiên quyết đấu tranh, các đồng chí thấy có

đúng không!"

Bán con cầu vinh. . . . . . Tùy ý. . . . . .

Toàn bộ ký túc xá lại từ từ rơi vào trầm mặc, một lát sau, liền bật ra

hàng loạt tiếng cười, ngay cả Lâm Dục Đường cũng không nhịn được khẽ

cười lên, sau đó kiên quyết kìm nén lại.

Tráng Hán lật người nói: "Không sao đâu, bán con cầu vinh thì sao chứ, dù sao con của tôi cũng có rất nhiều."

"Vô sỉ!" Hầu Tử liền mắng.

"Không có lương tâm!" Thẩm Hi cũng lên tiếng mắng theo.

"Thật ra thì . . . . . ." Tráng Hán cũng có hơi lo lắng, liền nói thẳng

ra: "Coi như những trường học khác kết quả kiểm tra của nam sinh không

như ý thì học viện cũng không thể bởi vì cái này mà đẩy chúng ta tới đầu sóng ngọn gió được! Tuy nói bốn người chúng ta có hơi ưu tú, nhưng sao

có thể dễ dàng lấy kết quả của chúng ta ra làm đại biểu tiêu chuẩn chọn

nam sinh cả nước chứ, cái này chỉ để lừa gạt mà thôi!"

Thẩm Hi liền ủng hộ Tráng Hán: "Đúng vậy, chúng ta kiên quyết không thể đi."

Hầu Tử cũng cảm thấy như vậy.

Tráng Hán vừa ngẫm sâu tính kỹ, liền cười "Ha ha"hai tiếng nói tiếp:

"Hơn nữa tôi nói nếu như —— nếu như một trong số chúng ta ra có người

không đạt tiêu chuẩn thì sao, chúng ta phải làm thế nào, ví dụ như Hầu

Tử không đạt tiêu chuẩn thì cậu có đau lòng đến mức không muốn sống hay

không, từ đó lại càng ảnh hưởng sự tự tin của bản thân ?"

"Em gái cậu mới không đạt tiêu chuẩn !" Hầu Tử đá lên ván giường của

Tráng Hán,