Duck hunt
Đứa Trẻ Đến Từ Tương Lai

Đứa Trẻ Đến Từ Tương Lai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321825

Bình chọn: 10.00/10/182 lượt.

m hội phí cũng chỉ có hơn hai nghìn tệ,

không có việc gì làm thì đến đó chạy bộ trên máy tập một lúc bù lại

những ngày đi làm không có thời gian vận động, như vậy cũng rất tốt.

Trước kia mỗi buổi tối và ngày cuối tuần Hạ An Nhiên đều đến phòng tập thể

hình, nhưng từ lúc bắt đầu chăm sóc Duệ Duệ, cô chỉ còn lại thời gian

cuối tuần để đến đó.

Nếu như còn cướp mất thời gian tập luyện thể thao cuối tuần của cô, chắc cô sẽ điên mất.

Tô Mộc Thần gật đầu, ý bảo mình biết rồi, lát nữa cô có thể yên tâm mà đi, Duệ Duệ cứ giao cho anh chăm sóc.

“Đúng rồi, Hạ An Nhiên, trong phòng tập thể hình có rất nhiều anh chàng đẹp trai, nhất là huấn luyện viên thể hình…”

Ý nghĩa phía sau của câu nói này không cần giải thích cũng quá rõ ràng rồi.

“Tôi giống anh sao, hai mắt chỉ dùng để ngắm gái.”

“…”

Tô Mộc Thần tức giận ngấu nghiến cái sủi cảo trong miệng, thầm nghĩ, anh có ngắm gái cũng chọn gái đẹp để ngắm đấy nhé.

Trung tâm thể hình Thư Thích Bảo là một địa chỉ có tiếng không chỉ ở thành phố C mà còn nổi tiếng khắp cả nước.

Tuy ở thành phố C có rất nhiều trung tâm thể hình nhưng đa số mọi người hay chọn Thư Thích Bảo, bởi vì huấn luyện viên ở đây rất giỏi, trang thiết

bị lại tối tân.

Hạ An Nhiên chính là một hội viên của Thư Thích Bảo.

Thay xong bộ quần áo thể thao và đôi giày chạy, theo thói quen cô lên máy

chạy bộ khoảng hơn nửa tiếng để cơ thể từ từ nóng lên, khởi động bằng

cách này sẽ giúp cho cơ thể ít bị tổn thương khi tiến hành các loại vận

động khác.

Một rưỡi cô còn một lớp học yoga nữa.

Hạ An Nhiên không chọn học cùng huấn luyện viên riêng, một tiết học riêng

dạy khoảng một giờ, mà một giờ hai trăm tệ, hơn nữa một khóa ít nhất

cũng phải hai mươi tư tiết, tốn nhiều tiền thế cô cũng không có hứng

học, cho nên cô chỉ đăng kí một lớp học chung với những người khác.

Lớp học này không chỉ học yoga mà còn có thể học thêm một loại múa bụng Latin nữa.

Hạ An Nhiên từ tốn chạy, đối với người quanh năm không vận động như cô mà

nói, chạy chậm như thế này cũng đủ làm toàn thân toát mồ hôi. Còn nhớ

lần đầu tiên cô bắt đầu tập, chỉ chạy có một giờ đồng hồ mà ngày hôm sau xương khớp cả người đều đau nhức, còn bị mẹ cô đặt cho danh hiệu: người máy ngay cả người già cũng không bằng.

Phòng tập cuối tuần luôn đông người, những người có thể đến đây hầu hết đều

là những người có chút sự nghiệp, thành phần trí thức, hoặc những kẻ có

tiền.

Nếu có mục đích, đến đây gặp gỡ vài người biết đâu lại có thể thật sự bước chân vào cánh cửa nhà giàu.

Hạ An Nhiên vừa chạy vừa nghĩ, từ lúc gặp Duệ Duệ đến nay, thời gian vận

động của cô ngày càng ít, trái lại lực cánh tay ngày càng mạnh.

“Này…”

Giọng nói chứa ý cười vang lên bên cạnh.

Hạ An Nhiên thoáng liếc mắt sang người đang tập chạy bên cạnh, người kia

mặc một chiếc áo ba lỗ và quần soóc, anh ta bật tốc độ rùa bò trên máy

chạy, chỉ giống như đang thong thả đi bộ, khuôn mặt tươi cười nhìn Hạ An Nhiên khiến cô có cảm giác buồn bực.

Người này không phải ai khác mà chính là người đã từng làm hỏng buổi xem mắt

của cô, đầu sỏ hại cô bị dì Bội Hoa tụng kinh bên tai rất lâu – cảnh sát Thẩm, Thẩm Hi.

Thật không ngờ bọn họ lại ngẫu nhiên gặp nhau nhiều lần đến vậy.

Hạ An Nhiên thu hồi ánh mắt, chăm chú làm việc của mình.

“Hạ tiểu thư là hội viên của trung tâm thể hình này sao?”

Thẩm Hi có vẻ hứng thú với Hạ An Nhiên, anh vừa điều chỉnh tăng tốc độ máy

chạy vừa quay sang nói chuyện với cô, hô hấp vẫn vững vàng.

“Tôi không ngờ anh cũng vậy.”

Hạ An Nhiên làm hội viên của trung tâm này đã được hai năm nhưng không

thường xuyên đến tập luyện, có thể trước đây cô đã từng gặp Thẩm Hi ở

nơi này nhưng không chú ý đến, dù sao khi đó cô cũng chưa quen biết anh

ta.

“Đúng vậy, cũng đã lâu. Có lẽ chúng ta đã từng gặp qua rồi cũng nên.” Thẩm Hi khẽ cười một tiếng “Đúng rồi, chuyện lần trước thế nào?”

Nếu Thẩm Hi không khơi lại chuyện này, cô còn có thể coi như không có

chuyện gì chào hỏi anh ta, thế mà anh ta lại nhắc đến nó làm Hạ An Nhiên nhớ tới một bụng uất ức không có chỗ phát tiết ngày hôm đó.

“Anh còn dám hỏi?”

Hạ An Nhiên hừ mũi, sắc mặt hơi thay đổi, giọng nói cũng trở nên căng thẳng.

Thẩm Hi le lưỡi, lúc anh chào hỏi Hạ An Nhiên, phản ứng của cô rất lạnh

nhạt, anh nghĩ nhất định là do chuyện lần trước khiến cô không thoải

mái, thật không ngờ anh đoán trúng phóc.

“Tôi xin lỗi.”

Thẩm Hi thành tâm xin lỗi Hạ An Nhiên, tuy rằng hôm đó anh cũng đã nói xin

lỗi cô, nhưng không biết về sau có phát sinh chuyện gì nữa không. Bây

giờ biết lần đó chắc cô cũng không được thoải mái nên đương nhiên anh sẽ phải xin lỗi thêm lần nữa.

Thấy Thẩm Hi lại xin lỗi, thái độ của Hạ An Nhiên cũng hòa hoãn hơn.

“Quên đi, dù sao chuyện cũng qua rồi.” Hạ An Nhiên quyết định cho chuyện này

vào dĩ vãng, dù lúc đó có buồn bực thì bây giờ cũng qua rồi, đâu thể kéo Thẩm Hi tới cho dì Bội Hoa xử lý, bắt anh ta cũng bị giáo huấn một

trận, cô còn chưa ác đến mức độ đó.

“Lần sau nếu có bạn bè muốn đăng kí tập ở trung tâm này thì nhớ tìm tôi, tôi có một người bạn làm huấn luyện viên