
ngẫm lại, vốn cuộc sống đã đủ nhàm chán rồi, đi tham gia
những dạ hội thượng lưu này có lẽ có thể tăng thêm kiến thức, nói cho
cùng, cơ hội xác thực khó có được, “Được, tôi nói trước, nếu như tôi làm cho anh xấu mặt thì tôi không chịu trách nhiệm.”
“Ở bên cạnh tôi, cô muốn xấu mặt cũng không cơ hội.” Đầu dây bên kia hắn bí ẩn tự phụ, hoàn toàn ra thế một bộ đại thiếu gia.
Đi xuống dưới lầu, Hạ Cảnh Điềm liền nhìn thấy cỗ xe thể thao chói mắt
quen thuộc, ngồi ở trong xe Đỗ Thiên Trạch ưu nhã một đầu tóc đen chảy
cẩn thận, mang chiếc kính râm to bảng che đi hơn phân nửa gương mặt, lộ
ra mũi cao thẳng cùng bờ môi khêu gợi, áo sơ mi trắng bán mở, lộ ra cơ
ngực cường tráng, thật sự là mười phần quyến rũ, tự dưng cho hắn tăng
thêm vẻ thành thục
Hạ Cảnh Điềm chợt nhìn lại thực sự đã bị hắn
mê hoặc a, nếu như không phải quen thuộc tính cách của hắn, tinh tường
hành động của hắn, nàng sợ cũng khó ngăn cản sức quyến rũ này, đáng
tiếc, Hạ Cảnh Điềm thích cũng không phải người giống như hắn.
Trong ánh mắt hâm mộ cùng đố kỵ của người khác, Hạ Cảnh Điềm ngồi vào xe Đỗ
Thiên Trạch, sau đó, chiếc xe màu đỏ biến mất không thấy gì nữa.
“Đêm nay anh là vai nam chính sao? Ăn mặc đẹp trai như vậy muốn dụ người ta
phạm tội à!” Hạ Cảnh Điềm nhịn không được trêu ghẹo hắn.
Nguyên
lai tưởng rằng hắn sẽ phản bác, lại thấy hắn giương lên khóe môi, vẻ mặt từ chối cho ý kiến, Hạ Cảnh Điềm lắp bắp sợ hãi nói, “Anh thực sự vai
nam chính?”
Hai mắt tinh ranh như hồ ly dưới chiếc kính híp lại, giọng điệu thản nhiên nói!”Đêm nay cô đừng để tôi dọa là được.”
Những lời này chỉ làm cho Hạ Cảnh Điềm lòng thầm kêu trời ạh, chẳng lẽ thực
sự là dạ hội của hắn? Trời ạ! Vừa nghĩ tới những hình ảnh các cô gái
trang phục xinh đẹp diễm lệ nâng chén chúc mừng, nàng lại có ý muốn chạy trốn, người này không phải rõ ràng là để cho nàng đi dọa người khác đấy sao?
Nàng thừa nhận nàng đã làm vô số lần cô bé lọ lem gặp phải
Bạch Mã Vương Tử trong mộng, nhưng thử hỏi cái cô bé lọ lem kia trước
khi đi dạ hội có khẩn trương sợ hãi hay không đây? Trong một cửa hàng thời trang cao cấp, Hạ Cảnh Điềm một thân váy dài màu hồng nhạt đứng ở trước gương, bên cạnh nàng một vài nhân viên phục vụ đang
giúp nàng sửa sang váy áo, đây là một thiết kế mới nhất đầu hè này dùng
chất liệu vải cao cấp may thành, Hạ Cảnh Điềm đứng ở trước gương nhìn
không chớp mắt cô gái sang trọng trong gương, bất quá, nàng thấy thế nào cũng không ổn, đường xẻ ở giữa hai đùi quá cao cùng với đường cắt ở hai tà làm hở ra một đoạn trống da thịt, Hạ Cảnh Điềm có chút không được tự nhiên kéo lại váy, nhưng không cách nào đem vải vóc kéo dài thêm một
chút.
“Váy này có thể may lại tà thấp một chút không?” Hạ Cảnh Điềm cười hỏi!
“Tiểu thư, váy này cô mặc rất vừa cũng tôn lên nước da trắng sang trọng, nếu
như làn váy không có thiết kế đường cắt này sẽ mất đi vẻ tinh tế và
quyến rũ.” Người bán hàng cười nói.
Bộ quần áo này giá tiền không rẻ có kém đi một chút vẻ sang trọng thì có bị gì đâu? Hạ Cảnh Điềm
trong lòng nghĩ, khi mới vừa xem bảng giá nàng sợ tới thiếu chút nữa
không dám thử, không thể phủ nhận ngoại trừ váy hơi xẻ cao và táo bạo,
mọi chuyện khác đều là tối ưu, hơn nữa, khoát trên người Hạ Cảnh Điềm
xinh xắn lanh lợi càng tản ra một loại hấp dẫn vô hình.
Hạ Cảnh
Điềm được dẫn ra ngoài, lúc đó Đỗ Thiên Trạch đang nhàn nhã ngồi ở trên ghế uống trà, khi ánh mắt vừa chạm đến Hạ Cảnh Điềm đang đi tới, cặp
mắt hồ ly lập tức mở to vài phần, toát ra một vẻ ngạc nhiên hết sức,
trong lòng không khỏi tán thưởng, không thể tưởng được khi khoát lên
trang phục này nàng đẹp càng thêm xinh đẹp!
Đứng ở trước mặt hắn, Hạ Cảnh Điềm tóc dài buông xõa, chiếc váy dài gợi cảm càng làm lộng lẫy gương mặt xinh xắn của nàng, một đôi giày cao gót màu nhũ vàng tôn lên
đôi chân trắng nõn thon dài nhã nhặn mà sang trọng, Hạ Cảnh Điềm tuy
không phải là tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng nàng có nét đẹp riêng chỉ thuộc về
nàng, có đôi khi phụ nữ thật đẹp ngược lại không làm cho người ta có dư
vị.
Đỗ Thiên Trạch híp lại hai mắt, ngón tay thon dài
khoát lên trên cằm, ánh mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm một hồi lâu mới lên tiếng
tán thưởng, “Được, không sai, nếu như tại dạ vũ cô không nói lời nào, có lẽ còn có thể được.”
Hạ Cảnh Điềm sẽ không có hy vọng xa vời từ
trong miệng hắn nghe được lời khen ngợi, nàng cắn môi trừng hắn, không
vui nói!”Ý của anh là bảo tôi giả vờ câm điếc?”
“Giả vờ câm điếc không phải là cô giỏi nhất sao?” Đỗ Thiên Trạch y nguyên trêu đùa nàng.
Hạ Cảnh Điềm hung dữ dùng mắt khoét hắn, mím môi nói!”Vậy anh đại khái có thể không cần mời tôi, nói gì thì tôi cũng đâu tự nguyện.”
“Không được, đêm nay ta không thể không có bạn gái.” Đỗ Thiên Trạch lắc đầu, biểu lộ rất chân thành.
Hạ Cảnh Điềm nhăn lông mày, sức tưởng tượng quá phong phú không phải là
lỗi của nàng, nàng lập tức mở to mắt nói!”Cái gì? Anh là nói đêm nay bảo tôi vờ làm bạn gái anh hả?”
Đỗ Thiên Trạch tức giận liếc nàng,
không khách khí cải chính!”Uy , chú ý lời nói của cô, bạn gái cùng bạn
gái hoàn toàn là khá