Insane
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327493

Bình chọn: 9.5.00/10/749 lượt.

?” Đỗ Thiên Trạch thanh âm không giống như trước nhẹ nhàng, có vẻ bị đè nén.

Hạ Cảnh Điềm sững sờ, nhướng mi đạo!”Tôi ở công ty.”

“20 phút sau, ở quán cà phê đối diện Kỷ thị gặp mặt.” Đỗ Thiên Trạch vừa

dứt lời đã cúp máy khiến cho Hạ Cảnh Điềm không hiểu ra sao, nàng nhíu

nhíu mày, không biết Đỗ Thiên Trạch đây là làm sao vậy, không phải nói

một tháng không gặp mặt đấy sao? Ngẩng đầu, nàng có thể thấy quán cà phê đối diện, bây giờ là giờ làm việc, nàng có chút khó xử.

20 phút

sau, Đỗ Thiên Trạch đứng ở cửa quán, nhưng Hạ Cảnh Điềm lại còn chưa

tới, hắn nhíu nhíu mày, bước chân đi vào quán dừng lại, hắn đang do dự

có nên đi trực tiếp phòng làm việc tìm nàng, cuối cùng, lo lắng đến nàng sẽ khó xử, hắn vẫn là gọi điện thoại cho Hạ Cảnh Điềm, yêu cầu Hạ Cảnh

Điềm bây giờ lập tức xuống.

Hạ Cảnh Điềm trong văn phòng bất đắc

dĩ cực kỳ, Đỗ Thiên Trạch mãnh liệt yêu cầu gặp mặt như vậy, rốt cuộc là vì chuyện gì? Nghe giọng hắn, giống như thực sự có việc, Hạ Cảnh Điềm

nhìn đồng hồ, còn có một tiếng đồng hồ đã hết ban rồi, trên đầu công

việc còn chưa xong, luôn mãi do dự, nàng quyết định xuống dưới gặp một

mặt, nói vài lời nàng sẽ trở lại.

Đi vào quán cà phê, Hạ Cảnh

Điềm liếc mắt liền thấy Đỗ Thiên Trạch ngồi ở một góc, thấy hắn thần sắc buồn bực, khuôn mặt tuấn tú nghi kị, không biết đang suy nghĩ chuyện

gì.

Hạ Cảnh Điềm xuất hiện, trong nháy mắt làm cho Đỗ Thiên Trạch cảm thấy vui sướng, nhưng là, một giây sau, hắn lại ghìm nén tâm tình,

hướng Hạ Cảnh Điềm lên tiếng nói, “Ngồi xuống đi!”

Hạ Cảnh Điềm đứng ở một bên, thở dài, “Anh có chuyện gì cứ nói đi! Tôi trong chốc lát còn phải trở về làm việc.”

“Chuyện này nhất thời không thể nói rõ ràng.” Đỗ Thiên Trạch liếc nhìn nàng,

xẹt qua gương mặt thanh thuần của nàng, hắn đánh chết cũng không tin

tưởng cô gái trong miệng Văn Bác chính là Hạ Cảnh Điềm trước mắt.

Hạ Cảnh Điềm mấp máy môi, ngồi ở đối diện hắn, mới lên tiếng nói, “Nói đi! Anh rốt cuộc có chuyện gì tìm tôi?”

“Bốn ngày trước vào buổi tối, em ở đâu?” Đỗ Thiên Trạch thấp giọng hỏi,

nhưng sự thật, ánh mắt lại chăm chú nhìn thần sắc Hạ Cảnh Điềm, không

nghĩ bỏ qua một chút tin tức.

Hạ Cảnh Điềm hồi tưởng lại, buổi

tối kia đúng là nàng tham gia tiệc sinh nhật của Doãn Lê Hàn, nàng không rõ Đỗ Thiên Trạch hỏi như vậy là mục đích gì, đành phải thành thật nói, “Tôi tham gia sinh nhật một người bạn.”

Thấy Hạ Cảnh Điềm chính miệng thừa nhận, giọng điệu không khỏi tăng thêm, “Bạn kia là nam phải không?”

Hạ Cảnh Điềm nhíu nhíu mày, nhẹ gật đầu, “Ừ.”

“Các người là quan hệ gì?”

Đỗ Thiên Trạch nghiễm nhiên bộ dạng như đang thẩm vấn tội nhân, như vậy Hạ Cảnh Điềm càng chau mày, nàng khó hiểu hỏi, “Điều này rất quan trọng

sao?”

Những lời này triệt để đốt lửa giận trong ngực Đỗ Thiên

Trạch, hắn tức giận lên tiếng nói, “Không quan trọng sao? Bạn gái của

tôi làm bạn gái người đàn ông khác dự tiệc, chẳng lẽ với tôi là không

quan trọng sao?”

Đỗ Thiên Trạch trong lời nói làm cho Hạ Cảnh

Điềm thần sắc cả kinh, nàng mở lớn mắt, sau nửa ngày mới nhanh phản bác

lên tiếng nói, “Anh nói bậy bạ gì đó? Anh nghe ai nói lung tung ? Cũng

không phải như anh nghĩ, chúng tôi chỉ là bạn bè.”

Hai chữ bạn bè lại kích khởi Đỗ Thiên Trạch càng lớn tức giận, hắn thề từ nhỏ đến lớn, còn chưa từng có tức giận như vậy qua, hắn ngăn không được gầm nhẹ lên tiếng, “Bạn bè? Bạn bè mà trong bữa tiệc lớn mật hôn môi? Bạn bè mà

thân mặt khiêu vũ? Mà không biết tị hiềm sao?”

Đỗ Thiên Trạch

liên tiếp chất vấn, làm Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn kinh hãi, hắn rốt cuộc

đang nói gì vậy? Hạ Cảnh Điềm mở to hai mắt, trong khoảng thời gian ngắn đã không biết phải như thế nào giải thích dưới sự tức giận tím mặt của

hắn, thời gian dường như đọng lại, cả quán cà phê im ắng, Đỗ Thiên Trạch thanh âm làm cho tất cả người bán hàng cùng khách nhân ghé mắt, Hạ Cảnh Điềm chỉ là ngạc nhiên.

Đỗ Thiên Trạch hổn hển kêu lên, “Như thế nào? Chột dạ? Thừa nhận? Em vì cái gì không nói lời nào?”

Đối mặt Đỗ Thiên Trạch như vậy, Hạ Cảnh Điềm đã không biết như thế nào mở

miệng, chấn kinh sau nửa ngày, đột nhiên, một tin tức chuyển qua trong

óc, đúng vậy a, vì nguyên nhân đó làm cho Đỗ Thiên Trạch đối với mình

hết hy vọng cũng tốt, dù sao, nàng cùng hắn hai người bất đồng thế giới, làm cho hắn rời đi thế giới của mình không phải rất tốt sao? Mà lý do

này hoàn toàn đủ rồi, Hạ Cảnh Điềm rủ xuống lông mày, không phản bác,

chỉ là thấp giọng nói, “Không sai, xác thực là như vậy, anh nghĩ như thế nào?” Nói xong câu đó, Hạ Cảnh Điềm đã hối hận, thương tâm hắn, mình

cũng cảm thấy trong lòng đau nhức, chỉ có thể đối với Đỗ Thiên Trạch xin lỗi, thực xin lỗi. . . . . .

Đỗ Thiên Trạch đầy bụng chất vấn

bởi vì câu này mà biến mất vô hình, hắn sá nộ trừng mắt nhìn Hạ Cảnh

Điềm, không dám tin nhìn gương mặt thuần khiết này, nàng lại thừa nhận?

Hắn còn tưởng rằng nàng sẽ phản bác, hắn còn tưởng rằng nàng sẽ cho một

giải thích rất tốt, mà hắn có thể theo giải thích hợp lý kia mà tha thứ, chính là, nàng lại thừa nhận? Đây với hắn mà nói, quả thực đã đánh