Disneyland 1972 Love the old s
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328064

Bình chọn: 8.00/10/806 lượt.

hấp, bởi vì hắn rất rõ ràng tính cách Hạ Cảnh Điềm, nếu như

nàng là một người vật chất thì đã sớm bảo hắn mua rồi, còn có thể đợi

đến lúc này sao? Chỉ thấy Hạ Cảnh Điềm nháy mắt hắn một cái, đi theo

người bán hàng đi vào quầy thu ngân.

Đồ dung làm bếp cuối cùng

mua xong rồi, hai người đi thẳng đến lầu hai – khu thực phẩm, trong

thang máy, Hạ Cảnh Điềm nhịn không được trách Đỗ Thiên Trạch , chính là

tên này hại mình vô duyên vô cớ tiêu nhiều tiền như vậy, “Cầu xin anh,

đừng có lên tiếng loạn lên nữa được không.”

“Nhưng cô muốn mua

nha!” Đỗ Thiên Trạch khuôn mặt tuấn tú có chút ủy khuất, nhưng là, trên

mặt lại cười đến đáng giận, đáy lòng vẫn đang suy nghĩ, làm thế nào để

nàng tìm chính mình vay tiền mới tốt.

“Muốn mua cũng phải tính

toán mới mua nha! Anh cho rằng ai cũng giống như anh như vậy có tiền

sao!” Hạ Cảnh Điềm có chút tức giận kêu lên.

Đỗ Thiên Trạch nhún

vai, có chút bất đắc dĩ nhướng mi, nhưng nhìn thấy Hạ Cảnh Điềm hờn dỗi đáng yêu như vậy cũng là một loại hưởng thụ. Đi tới khu thực phẩm, Hạ

Cảnh Điềm đẩy xe vừa đi vừa nhìn, sau lưng, Đỗ Thiên Trạch theo sát,

tuấn nam cùng mỹ nữ, luôn sẽ là cảnh đẹp cho người thưởng thức, người

không biết, còn tưởng rằng hai người là tình nhân, không khỏi dưới đáy

lòng thầm khen một tiếng, thật sự là xứng đôi.

Dạo qua một vòng,

Hạ Cảnh Điềm lựa chọn rất nhiều nguyên liệu, có rau có thịt, còn có một

chút dấm chua, dầu muối, tóm lại, nguyên liệu nấu xem như mua đủ, Đỗ

Thiên Trạch ở bên ngược lại cho không ý kiến gì, thời điểm mua thức ăn,

hắn luôn nói muốn cái này hay cái kia khiến cho Hạ Cảnh Điềm có chút

luống cuống tay chân, thầm mắng hắn quá tham lam, nhưng là, lại bởi vì

này loại cảm giác này, mà trong mắt người ngoài hai người thoạt nhìn

càng hài hòa.

Khi tính tiền, Hạ Cảnh Điềm đang lấy tính toán tiền trong ví, quả nhiên, nàng không còn đủ tiền, Hạ Cảnh Điềm nhìn Đỗ Thiên Trạch liếc mắt, kêu lên: “Tôi không có đủ tiền, anh có thể cho mượn

không.”

“Rất sẵn sàng.” Đỗ Thiên Trạch cười có chút đắc ý, đây chính là mục đích của hắn.

Kỳ thật, Hạ Cảnh Điềm cũng không phải không có tiền, lần trước Kỷ Vĩ Thần

cho tiền, nàng còn có hơn hai vạn trong thẻ, qua hai ngày sau chính là

ngày phát tiền lương, nàng cũng chưa sài tiền, vì ai mà nàng mới vừa

tiêu tiền như nước. Hai túi to toàn bộ đều đưa cho Đỗ Thiên Trạch xách,

Hạ Cảnh Điềm mới giải hận được phần nào, ai kêu người này ồn ào không để yên?

“Này uy. Rất không công bình, nói như thế nào tôi cũng là

khách a! Tại sao phải để tôi làm chuyện này?” Đỗ Thiên Trạch có chút

không được tự nhiên xách theo hai túi to, làm đại thiếu gia nhà giàu như hắn khi nào thì gặp loại đãi ngộ này đâu?

“Anh có phải là đàn

ông không nha! Như tôi là một mỹ nữ, người khác muốn giúp tôi xách còn

không để cho, đây là vinh hạnh của anh nha!” Hạ Cảnh Điềm ác cười lên

tiếng, người này được tiện nghi còn khoe mẽ.

“Mỹ nữ? Mỹ nữ ở đâu? Tôi như thế nào không thấy?” Đỗ Thiên Trạch giả bộ nhìn quanh bốn phía.

Hạ Cảnh Điềm tức giận đến cắn răng, cố ý bước nhanh hơn, sau lưng, Đỗ

Thiên Trạch cầm theo túi đồ chạy theo, kỳ thật, hắn là rất thích vì Hạ

Cảnh Điềm cống hiến sức lực, chỉ là muốn gây khó dễ một chút.

Hai người trở lại nhà đã nhanh gần mười giờ rồi, lại lắp đặt đồ dung trong

bếp mất một giờ, đúng là thười gian tốt để nấu cơm, Hạ Cảnh Điềm vào

phòng bếp, Đỗ Thiên Trạch thì là vào gian phòng của nàng, trực tiếp nằm

vào giường của nàng.

Giường Hạ Cảnh Điềm nhỏ nhỏ, căn phòng sửa

sang vô cùng sạch sẽ, drap giường màu xanh da trời, màn hồng nhạt, trên

giường có những chú gấu bông đáng yêu, trên bàn trang điểm đặt những đồ

dung hằng ngày, một ít trang sức của phái nữ, trên bệ cửa sổ chất vài

cuốn sách, còn có một bồn hoa bên cạnh cửa sổ, ánh mặt trời chiết xạ

vào, làm cho người ta có một loại cảm giác ấm áp, trong không khí còn mơ hồ phiêu đãng hơi thở tươi mát thuộc về nàng, không khỏi làm cho Đỗ

Thiên Trạch mê mẩn.

Hạ Cảnh Điềm sắp xếp xong mọi thứ từ bếp đi

ra, giương mắt nhìn thấy vẻ mặt người nào đó lười biếng nằm ở trên

giường, không vui kêu lên!”Uy , đừng nằm ở chỗ đó, tới rửa rau đi.”

“Có cô không phải đủ rồi sao.” Đỗ Thiên Trạch khuỷu tay chống cằm, khuôn mặt tuấn tú mỉm cười nhìn nàng.

Hạ Cảnh Điềm mới không chịu, nàng hôm nay vì đại thiếu gia này động tay

động chân, trước mặt nàng muốn lười là không có cửa đâu, giọng điệu uy

hiếp nói, “Nếu như anh muốn cơm trưa biến thành cơm tối.., tôi cũng

không có ý kiến.”

Đỗ Thiên Trạch nhíu mày, tâm không cam lòng từ

trên giường xuống, đi đến bên người Hạ Cảnh Điềm, hắn cao lớn càng phản

chiếu Hạ Cảnh Điềm nhỏ nhắn, chỉ đứng đến bả vai hắn, hai người đi vào

phòng bếp, Hạ Cảnh Điềm đang bận nấu canh, Đỗ Thiên Trạch thì đem rau ra rửa.

“Cải trắng không phải rửa như vậy, phải gọt vỏ rồi mới rửa

hết bùn nha!” Hạ Cảnh Điềm tức giận kêu lên, nhìn Đỗ Thiên Trạch có chút ngốc rửa rau, trên mặt không khỏi cười, nói xong, liền tiến đến bên

cạnh hắn, giúp hắn làm mẫu.

Đỗ Thiên Trạch ở đâu nhìn nàng làm

mẫu? Hắn ngược lại cúi người, nhìn nà