Old school Easter eggs.
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329503

Bình chọn: 8.00/10/950 lượt.

à sự thật, có thể coi như không có sao? Không phải nói không đụng nàng

sao? Vì cái gì tối hôm qua hắn muốn như vậy đối với nàng? Vì cái gì. . . ?

Nàng chỉ biết vấn đề, nhưng không ai sẽ cho nàng đáp án,

bên cạnh hắn đã đi từ rất sớm, chỉ còn lại một chút mùi hương của hắn,

nàng bất giác chạm đến nơi hắn nằm, trong lòng chợt nhói đau, không hiểu vì sao, đau lại càng đau….

Xuống giường đi vào phòng tắm, xả

nước đầy bồn, nàng ngâm mình trong dòng nước ấm, muốn rửa đi hết những

hình ảnh tối hôm qua, nhưng vẫn không thể rửa hết những dấu vết mà hắn

để lại trên người nàng, nhắm mắt lại, tựa người vào thành bồn nghỉ ngơi.

Tại văn phòng tập đoàn Kỷ thị, Kỷ Vỹ Thần bước nhanh trên hành lang, tất cả công nhân viên đều hướng hắn chào hỏi, khuôn mặt tuấn tú vẫn cười

nhạt trước sau như một, khi bước vào phòng to rộng lớn của mình, sắc

mặt trầm xuống, đem tư liệu ném về phía bàn công tác, tay hắn nâng trán, lộ ra thái độ buồn rầu, chuyện tối ngày hôm qua hắn canh cánh trong

lòng đến bây giờ, tại sao phải như vậy đối đãi nàng?

Càng làm cho hắn ảo não không thôi chính là, nàng nhận tiền của hắn, thân thể của

nàng thuộc về hắn thì cũng là tất nhiên, chính là, đối với chuyện xảy ra tối hôm qua làm cho hắn đau lòng. Vì buổi sáng hôm nay khi thức dậy

nhìn cơ thể mảnh mai của nàng, hay bản thân hắn đã có sự yêu thích nàng. Tối hôm qua, tác dụng của cà phê làm tâm tình hắn thêm bực bội không có chỗ phát tiết, mới có thể như vậy đi gõ cửa phòng của nàng.

Trong đầu hắn có chút áy náy, nếu như đổi lại là những phụ nữ khác, hắn chưa từng có sinh ra qua ý nghĩ như vậy, hắn cho phụ nữ đời sống vật chất,

và họ trả giá thân thể của mình cho hắn cũng là lẽ đương nhiên, không gì đáng trách. Nhưng cô gái này lại khác họ hết lần này tới lần khác, rốt

cuộc chỗ nào có vấn đề, rõ ràng hắn có thể làm như không thấy, hắn là

chủ hắn có quyền đòi quyền lợi, nhưng vì cái gì lại có ý nghĩ mình đã

phạm sai lầm?

“Đáng chết. . .” Tức giận gầm nhẹ, hắn ngồi vào bàn làm việc, nhìn xem tài liệu chồng chất trên bàn, hắn cố gắng làm mình

tập trung vào công việc.

Nước lạnh ngấm vào cơ thể, Hạ Cảnh Điềm

thình lình rùng mình một cái, thân thể rời khỏi mặt nước, nàng mới từ

trong mộng tỉnh lại, mở to mắt mới phát hiện mình còn nằm trong bồn tắm, nước ấm đã trở lạnh từ lúc nào, nàng lắp bắp kinh hãi, nàng ngồi dậy,

nhưng cơ thể dường như đã cảm lạnh không còn sức lực nữa, nàng mắng thầm mình gặp xui xẻo, tại sao lại ngủ quên trong bồn tắm.

Sau khi

mặc quần áo, nàng đi xuống phòng khách, vì đầu có chút đau nhức, nàng

nấu cho mình một ly nhỏ cà phê để nâng cao tinh thần, nhưng cơ thể vẫn

mệt mỏi, hay là đi bệnh viện khám bệnh, nghĩ xong, nàng đóng cửa kỹ

càng, lập tức đón xe đến bệnh viện, mà thật đúng lúc, hôm nay Doãn Lê

Hàn cũng đến bệnh viện, lúc này cũng gần mười hai giờ, rất nhiều bác sĩ

đều tan tầm ăn cơm trưa, Hạ Cảnh Điềm cẩm phiếu hẹn ngồi trong sảnh chờ

đến lượt mình, ngồi trên ghế mà đầu óc nàng như cứ mơ mơ màng màng muốn

ngủ gật.

Doãn Lê Hàn cùng một nhóm bác sĩ đi ăn trưa trở về, thấy nàng lập tức các bác sĩ khác trêu ghẹo “Có mỹ nữ đến đây.” Nói xong,

khiến mọi người nhìn đến chỗ Hạ Cảnh Điềm đang ngồi.

Hôm nay Hạ

Cảnh Điềm mặc bộ đồ trắng thanh khiết, làm cho người ta có cảm giác tươi mát và tranh nhã, khuôn mặt mảnh mai xinh đẹp của nàng tăng thêm phần

tái nhợt, rất khó làm cho người ta không chú ý, Doãn Lê Hàn đang nghĩ

ngợi buổi trưa hôm nay làm gì, bị đồng sự vừa nói như vậy, ánh mắt nhàn

nhạt liếc qua, lại ngoài ý muốn nhìn thấy mỹ nữ trong miệng đồng sự dĩ

nhiên là Hạ Cảnh Điềm, ngăn không được đáy lòng vui vẻ, hắn lập tức tiến lên.

“Hạ Cảnh Điềm, em đi khám bệnh?”

Nghe được có người

gọi, Hạ Cảnh Điềm ngồi thẳng dậy, giương mắt lên nhìn thấy Doãn Lê Hàn,

khuôn mặt nhợt nhạt cuối cùng có một điểm vui mừng, “Là anh.”

Theo bản năng của bác sĩ, Doãn Lê Hàn liếc mắt đã đoán được phần nào bệnh

tình của Hạ Cảnh Điềm, hắn đưa tay lên sờ trán nàng, Hạ Cảnh Điền cũng

ngồi yên, có chút kinh ngạc hết sức, lại cảm nhận được tay Doãn Lê Hàb

lạnh buốt đang che trên trán nóng hỏi của mình.

“Em sốt cao lắm, từ lúc nào?” Doãn Lê Hàn nhíu mày hỏi.

“Mới bị từ tối hôm qua .” Hạ Cảnh Điềm không muốn nói do nàng ngủ trong bồn tắm, đành phải lén gạt đi.

“Đi, anh dẫn em tới phòng khám.” Doãn Lê Hàn tranh thủ thời gian lên tiếng nói.

“Bác sĩ hôm nay không làm việc sao?” Hạ Cảnh Điềm nhíu nhíu mày

“Em quên anh cũng là bác sĩ sao?” Doãn Lê Hàn cười rất vui vẻ.

Hạ Cảnh Điềm mím môi cười, đứng dậy đi theo hắn, vừa cho Hạ Cảnh Điềm đo

nhiệt độ cơ thể, và lấy ra một ít thuốc, Doãn Lê Hàn dẫn nàng đến phòng

tiêm thuốc, các y tá thấy Doãn Lê Hàn trực tiếp tiêm thuốc cho Hạ Cảnh

Điềm đều lắp bắp kinh hãi, ai cũng biết rằng, con trai viện trưởng là

người trong mộng của đa số nhân viên nữ ở đây, chẳng những lớn lên đẹp

trai, tính tình cũng tốt không có gì để nói, chỉ cần là cô gái trong

bệnh viện chưa có kết hôn đều ôm ảo tưởng đối với hắn……

Hạ Cảnh

Điềm sợ nhất bị chích thuốc, khi Doãn Lê Hàn cầm kim tiêm lên, kh