Old school Easter eggs.
Dịu Dàng Đến Vô Cùng

Dịu Dàng Đến Vô Cùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322960

Bình chọn: 8.5.00/10/296 lượt.

yện như vậy, thường là một cô gái trẻ chưa chồng yêu một người đàn

ông đã có vợ, người đàn ông kia tham lam tấm thân trong trắng của cô gái, có

quan hệ bất chính với cô gái. Cô gái toàn tâm toàn ý yêu người đàn ông đó,

nhưng ông ta vì nhiều lẽ không muốn bỏ vợ, cuối cùng cô gái kia đành làm vợ hai

hoặc tan nát cõi lòng buộc phải xa ông ta.

Cô cảm

thấy nỗi bất hạnh của mẹ không phải vì yêu người đàn ông đã có vợ, mà vì yêu

một người đàn ông không có ý chí kiên định. Người đàn ông không có ý chí kiên

định, cho dù anh ta đã có vợ hay chưa, anh ta đều có thể bị người khác mê hoặc.

Ông ấy rất dễ bị mê hoặc, cho nên mới xảy ra chuyện với Tú Trân.

Nhưng

Carol phát hiện, đó là suy nghĩ đi vào ngõ cụt. Nếu ông ấy không dễ dàng bị mê

hoặc, vậy ông ấy rất có thể bị một người con gái khác ngoài mẹ mê hoặc.

Vận

dụng lí lẽ này vào Jason, nếu Jason bị cô mê hoặc, thì sau này rất có thể anh

sẽ bị người con gái khác mê hoặc. Nếu anh là người vượt qua được mọi cám dỗ thì

anh sẽ không bị cô mê hoặc.

Carol

kỳ quặc tự hỏi, lẽ nào mình không thể làm một kẻ mê hoặc chung kết? Jason bị

mình mê hoặc, từ đấy về sau anh không còn bị ai mê hoặc nữa? Để mê hoặc bắt đầu

từ mình và cũng chấm hết từ mình, trước đó không có ai, sau đó cũng không còn

ai. Nói vậy, Tú Trân chẳng phải là kẻ mê hoặc chung kết hay sao? Ông ấy từ sau

ngày lấy Tú Trân hình như không còn trăng hoa gì nữa, ít nhất là không lấy vợ

khác, có thể ông ấy đã già, có thể vì Tú Trân canh giữ đêm ngày, trông coi cẩn

thận, có thể ở cái huyện lị nhỏ bé ấy không có cô nào đủ khả năng mê hoặc ông

ấy nữa.

Carol

nghĩ, làm kẻ mê hoặc chung kết đối với Jason không dễ. Trước tiên phải như thế

nào mới làm được người mê hoặc? Hình như anh rất trung thành với gia đình, luôn

né tránh mình, mình cũng không thể xông vào cửa nhà anh để mê hoặc anh, nếu như

vậy sẽ để lại ấn tượng xấu cho anh, trở thành người mê mà không hoặc nổi anh.

Càng tệ hơn là, anh còn trẻ, đẹp trai hơn ông ấy, anh lại đang ở nước Mỹ, không

phải ở cái phố huyện nhỏ bé, cứ coi như có được anh, liệu phải bằng cách nào để

giữ nổi anh không bị người khác mê hoặc? Nhiệm vụ này bắt đầu có khó khăn, duy

trì được cũng có khó khăn, muốn bắt đầu tốt kết thúc tốt quả là chuyện khó càng

thêm khó.

Cô thấy

thông cảm với những người nghiện ma tuý, đừng cho rằng họ không biết nghiện ma

tuý là có hại. Đừng nghĩ rằng họ không muốn cai nghiện. Tất nhiên họ rất muốn,

quyết tâm hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn nghiện, mọi quyết tâm đều biến

thành số không, trừ phi có thứ thuốc giải độc có thể ngăn chặn.

Đã có

lần cô định dùng Siêu để làm thuốc giải độc, xem ra phương thuốc giải độc của

Siêu chỉ là ly nước, uống nước sẽ không giải được độc tố, ngược lại càng làm

cho độc tố lan toả khắp cơ thể, gây nên hiệu ứng ngoài ý muốn. Tình yêu không

thể nói xong là xong, tình yêu có đầu óc của nó, nó có chủ kiến, nó không yêu

ai dù có đánh chết nó cũng không yêu. Lúc này còn tốt, cô không thể vì Siêu để

quên đi Jason, ngược lại còn kéo cả Siêu vào cuộc. Siêu cũng không nghi ngờ gì

mình đã rơi vào đấy rồi, coi cô như bạn gái, ngày nào cũng gần bên nhau. Đúng

là ra sức chăm hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu lên xanh.

Không

biết ở đời này có thứ thuốc giải độc nào có thể giải được chất độc Jason? Cô

nghĩ có thể có, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, có Jason nhất định phải có thuốc

kháng Jason. Có điều không biết con người kháng Jason ở đâu, làm thế nào để tìm

thấy anh ta? Hơn nữa, cô biết phàm là giải độc tất nhiên cũng phải tiếp nhận

cái độc mạnh hơn, không lấy độc trị độc thì không giải được độc. Cho nên rất có

thể giải được độc rồi nhưng lại nhiễm một thứ độc khác. Thậm chí còn bất hạnh

hơn, độc này chưa giải được lại nhiễm thêm một độc khác. Cuối cùng hai độc cùng

phát tác thì chỉ có mà chết.

Carol

xem xét lại những người cô quen biết, hình như không ai có thể chống lại Jason

có hiệu quả. Đang lúc tuyệt vọng cô chợt thấy một tia hy vọng. Nhưng kẻ chống

lại Jason này không tồn tại trong thế giới vật chất của cô, mà cũng không tồn

tại trong thế giới tinh thần, chỉ tồn tại trong thế giới nửa vật chất nửa tinh

thần, phi vật chất phi tinh thần, siêu vật chất siêu tinh thần, đó là mạng

internet.

Vào học

được ít lâu, Carol phát hiện trong phòng máy tính có Vương Khiết Tâm mới từ

Trung Quốc sang, thích ngồi ở cái máy tính bên cửa sổ, bao giờ cô ta đến đều

chiếm cái máy ở vị trí ấy, thoạt tiên Carol nghĩ cái máy ấy mới, tốc độ nhanh,

một hôm Khiết Tâm không đến, cô ngồi vào dùng, phát hiện cái máy ấy không nhanh

hơn các máy khác, khiến cô rất hiếu kỳ liền hỏi thẳng Khiết Tâm. Khiết Tâm bảo

cái máy ấy có cài đặt phần mềm chữ Hán, nơi Khiết Tâm ở không có, cho nên chiếm

máy này.

Chỉ vì

nguyên nhân ấy thôi ư? Cô thấy không cần thiết phải chiếm cái máy ở vị trí ấy.

Từ ngày sang Mỹ, về cơ bản cô vẫn dùng tiếng Anh, bình thường nói chuyện với

bạn bè người Trung Quốc đều dùng tiếng Trung Quốc, nhưng lên lớp, thảo luận,

viết luận văn, làm bài tập đều dùng tiếng Anh. Lúc ở phòng máy tính