Duck hunt
Dịu Dàng Đến Vô Cùng

Dịu Dàng Đến Vô Cùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322812

Bình chọn: 10.00/10/281 lượt.

câu đó.

Ngoại

trừ điểm ấy ra, thư của anh cũng làm Carol cảm động, anh tỏ ra khoan dung độ

lượng, bị người khác nghi oan cũng không hề trách cứ, mà thật lòng khuyên cô

hãy thông cảm cho mẹ. Còn chuyện anh không có phản ứng gì đối với những tình

cảm cô bày tỏ, cô tin rằng với thân phận hiện tại không cho phép anh nói ra.

Giống

như những lần giận mẹ, mẹ vẫn chủ động nói chuyện trước với con gái, tự nhận

lỗi. Mẹ bảo lẽ ra không nên lén điện thoại cho Jason, lại bảo vì không hiểu cho

nên nghi oan cho anh ấy, nếu con không phản đối mẹ sẽ gọi điện thoại cho anh ấy

để giải thích, xin lỗi anh ấy.

Carol

nói:

-Không

cần, con đã gửi email cho anh ấy rồi, anh ấy không giận gì mẹ cả.



đọc cho mẹ nghe thư của Jason, mẹ thở dài, nói:

- Anh

Thành này đúng là người tốt, rất thấu tình đạt lý, biết nghĩ cho người khác.

Con có ảnh của anh ấy không?

- Con

làm gì có ảnh của anh ấy – Cô suy nghĩ giây lát rồi nói – Nhưng không chừng

trên mạng của Hội Sinh viên nhà trường có đấy.



vào mạng sinh viên trường Carol tìm kiếm, quả nhiên là có, có ảnh hôm vũ hội.

Cô chỉ cho mẹ thấy ảnh Jason.

Mẹ

xem rồi nói:

- Được

lắm, xem ra còn trẻ, khó mà tin đã có con học trung học.

- Đây

là ảnh anh ấy đang khiêu vũ, bình thường trông già hơn.

Mẹ

thở dài, nói:

-Anh ấy

tốt bụng với mọi người, lại đẹp trai, theo như con nói cũng có tài, chả trách

gì con thích. Quan hệ của anh ấy với vợ con thế nào?

Carol

cười gượng, nói:

-Mẹ hỏi

như thế là ý làm sao? Nếu quan hệ của anh ấy với vợ không tốt, mẹ đồng ý cho

con nhúng tay vào đấy à? Mẹ yên tâm, con thấy vết xe đổ của mẹ, con không quấy

rầy những người đã có vợ. Cuối cùng được gì chứ? Bị người khác nhúng tay can

thiệp, khiến mẹ cô đơn. Cho dù phải trả giá như thế nào con cũng sẽ gạt anh ấy

ra khỏi lòng mình, cho dù phải lấy một người con không ưng con cũng không có gì

phải luyến tiếc.

Mẹ

tỏ ra lo lắng:

-Đấy

chỉ là những lời bực tức của con, lấy một người con không yêu liệu con có thể

gạt anh ấy ra khỏi lòng được không? Như vậy chì làm cho sự việc thêm rối, nút

thắt đang không gỡ nổi lại thắt thêm một nút khác. Con hãy tập trung học cho

tốt, sau này tìm được việc làm tốt. Một người con gái không thể tự lập về kinh

tế sẽ không bao giờ có được tình yêu chân chính. Đừng vì một chút say mê hiện

tại để rồi vứt bỏ cả tương lai, tiền đồ. Sang bên ấy con liên hệ lại với trường

D, xem có thể chuyển được không. Chuyển trường cũng là cách giúp con quên anh

ấy.

Carol

đồng ý với mẹ, nhưng cô biết mình chưa xin gia hạn nhập học đại học D, khẳng

định hết hạn từ lâu.



biết Jason sẽ không ra sân bay đón nữa, vì anh phải “đặc biệt chú ý đến điểm

này”. Cũng may, Siêu khoe có thể một mình lái xe ra sân bay, trong thời gian

nghỉ vừa rồi anh đã ra sân bay mấy lần, đã hoàn toàn thuộc đường.

Suốt

thời gian nghỉ Siêu thường xuyên liên lạc email với cô, bắt đầu từ hôm đưa cô

ra sân bay, ít nhất mỗi ngày gửi cho cô một mail. Email có lúc ngắn, có lúc

dài, không có gì đặc biệt, chỉ báo cho cô biết những việc anh làm trong ngày,

hoặc copy gì đó ở trên mạng gửi cho cô. Cô cũng trả lời chỉ vài câu đơn giản,

nhưng lúc buồn chán hoặc tâm trạng không vui, cô viết mail rất dài gửi cho

Siêu, nói những chuyện linh tinh, những câu kỳ quái, Siêu thường nói đùa, chọc

tức cô.

Mỗi

lần mở hòm thư, cô mong có thư của Jason, nhưng phần lớn là thư của Siêu. Chỉ

một đôi lần cô gửi email cho Jason, anh mới trả lời. Thư trả lời của anh rất

kịp thời, nhưng đều là trả lời cho xong chuyện. Cô cũng không tiện viết tiếp

cho anh, nhưng mong có một ngày bỗng nhận được thư của Jason, bảo anh rất nhớ,

tuy cô biết đấy là chuyện nghìn lẻ một đêm. Nhưng mỗi lần mở hòm thư vẫn không

kiềm được nổi niềm hy vọng.

Về

đến đại học Carol, việc đầu tiên là gọi điện thoại đến nhà Jason, mời Tĩnh Thu

đến lấy quà. Nhưng vừa có tiếng chuông điện thoại là Jason cầm máy ngay. Nghe

thấy tiếng Jason, Carol bỗng bối rối, không biết có nên nói cho anh biết Lộ Vĩ

gửi quà cho Tĩnh Thu, vậy là cô ấp úng:

-Chị

Thu không có nhà hở anh? Vậy lát nữa em gọi lại. – Nói xong, cô đặt máy xuống

ngay.

Carol

suy nghĩ, mình bối rối rồi cúp máy như thế liệu có làm anh nghi ngờ không? Tuy

anh rất thoải mái nói biết chuyện Tĩnh Thu và Lộ Vĩ, nhưng đấy chẳng phải là

lời nói cứng của mấy anh chàng có vợ ngoại tình hay sao? Nếu lần này cô đem đến

những bằng chứng xác thực quan hệ giữa Lộ Vĩ và Tĩnh Thu, không biết hai người

sẽ mâu thuẫn xích mích đến mức nào. Không biết Jason nổi cơn giận dữ sẽ như thế

nào, có thể lạnh lùng bảo Tĩnh Thu cút đi. Nhưng cô không muốn làm kẻ độc ác

báo tin độc ác, việc của hai người ấy cứ để họ tự dàn xếp.

Đến

mười giờ đêm, Carol nghĩ giờ này Tĩnh Thu đã về, cô thử gọi điện, lại vẫn Jason

cầm máy. Lần này không chờ cô lên tiếng, anh nói trước:

-Carol,

có phải cô chuyện quà cho chị Thu không? Anh đến lấy có gì bất tiện không? Nếu

không tiện, anh sẽ bảo chị Thu đến lấy.

Carol

cố trấn tĩnh:

- Không

không, em chỉ muốn gọi điện đến cảm ơn chị hôm trước đã đưa em ra sân bay