Old school Easter eggs.
Điều Ước Từ Biển Cả

Điều Ước Từ Biển Cả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324880

Bình chọn: 9.5.00/10/488 lượt.

ô nhóc có hoa tay chế biến hay không.

-Tớ lo quá ! Nghe nói nhà Leo rất là giàu. Tụi mình mà tặng

cho cậu ấy những thứ không ra gì thì sẽ mất mặt lắm ! Cát Cát đưa tay lên cằm

đăm chiêu.

-Vậy cậu định mua quà gì cho cậu ấy ? Anh Vũ cũng nhìn cô

bạn lo lắng.

-Tớ chưa mua, tớ không biết phải mua gì nữa, còn cậu thì

sao Minh Nhật? Cậu định mua gì tặng cho Leo ? Hai cô bé nhìn sang Minh Nhật chờ

đợi.

-Các cậu đừng lo lắng quá như vậy. Nhà Leo rất giàu mà, cậu

ấy không quan tâm đến vật chất đâu, các cậu chỉ cần có lòng tới dự sinh nhật của

cậu ấy là được rồi. Minh Nhật nhét bộ võ phục vào ba lô quay sang mỉm cười góp

ý.

-Cậu nói đúng, vậy thì tớ sẽ tặng cậu ấy những bông hoa đẹp

nhất tớ trồng trong vườn, hì...Đỡ tốn tiền mua quà, đỡ mất công đi mua sắm. Cát

Cát mỉm cười bá đạo.

-Leo là bạn của chúng ta mà, đã là bạn thì không cần câu

nệ hình thức đâu. Minh Nhật nhìn hai cô bạn nháy mắt.

-Vậy gặp lại các cậu ở bữa tiệc nhé ! Anh Vũ chạy lên trước,

cô phải về bắt tay vào việc làm chiếc bánh mới được, chỉ còn 4 tiếng nữa thôi,

phải nhanh lên.

7h00 tối...

Bước từ chiếc taxi xuống, Anh Vũ ngước lên trầm trồ. Ngôi

biệt thự của Leo thật sang trọng, đẹp và to gấp bao nhiêu lần quán trà bé nhỏ của

cô đang ở. Đúng là nhà giàu có khác. Hôm nay cô bé mặc một chiếc váy màu xanh

dương nhạt, để hợp với bộ váy, cô bé cố đi thêm đôi giày cao gót cũng mang màu

xanh nhạt. Nhưng đôi giày này đúng là khó xài, mới đi vài bước mà cô muốn cúi

xuống tháo ra vất quách đi cho rảnh, không biết thị hiếu của mấy người thiết kế

thời trang thế nào mà họ lại chế ra thứ quái quỷ này chứ ? mái tóc cô bé vẫn

buông xõa như mọi khi, mặc dù phong cách đơn giản nhưng rất nhìn cô bé rất là

đáng yêu. Y hệt như con búp bê nhỏ được đưa ra khỏi tủ kính vậy. Còn đang tần ngần

đứng ngoài cổng thì hai đứa bạn thân của cô cũng vừa đi tới...

-Anh Vũ, cậu tới rồi sao ?

Minh Nhật trong bộ đồ đen sang trọng và Cát Cát bước tới,

Cát Cát hôm nay mặc bộ váy xếp ly màu vàng rực rỡ, khuôn mặt trang điểm nhẹ tôn

lên vẻ đẹp rạng ngời của một cô gái mới lớn. Trên tay cô bé là bó hoa đã bị dập

nát, thấy Anh Vũ nhìn chằm chằm có vẻ ngạc nhiên, Cát Cát thở dài giải thích:

-Thành quả tốt đẹp của thằng ranh Minh Nhật đó, cậu ta sợ

trễ nên phóng xe chở tớ lao đi như điên, kết quả là bó hoa của tớ bị nát như

tương, thật uổng công tớ đã chọn những bông hoa đẹp nhất, còn bọc rất cẩn thận

nữa chứ... Cát Cát vừa liếc Minh Nhật gầm gừ.

-Tớ đã xin lỗi cậu rồi mà, lớp trưởng... Minh Nhật cũng

càu nhàu, không biết từ lúc tới đây cậu đã xin lỗi nó bao nhiêu lần rồi. Mà thực

ra thì cậu cũng đâu có khá hơn nó bao nhiêu.

-Thôi bỏ đi, dù sao thì cậu còn thảm hơn tớ nhiều, quay

sang Anh Vũ đang ngơ ngác, Cát Cát vui vẻ mỉm cười.-Quà cậu ấy chuẩn bị tặng

cho Leo đã rơi mất trên đường đi tới đây rồi.

Tuyệt vời thật! Anh Vũ nhìn hai tên ngốc gượng cười, hai

đứa này quả là hợp cạ, rắc rối và hậu đậu ngang nhau. Nhưng dù sao la bạn bè

thì cũng nên an ủi tụi nó vài câu:

-Được rồi, các cậu đừng lo lắng quá. Leo là bạn của chúng

ta, không cần quan trọng hình thức quá như thế !

-Cậu nói đúng, chúng ta đi vào thôi !

Ba đứa nhóc bước vào và choáng ngợp trước khung cảnh trước

mặt, nơi tổ chức sinh nhật của Leo ở ngoài trời, khắp nơi sáng rực ánh điện và

hai bên đường dẫn vào là hai hồ nước trong vắt, giữa hồ có hai bức tượng cá

chép đang ngước lên phun nước trông thật lãng mạng. Đám bạn của Leo hầu như là

bọn con nhà giàu cả, mỗi đứa một vẻ và đa số là đang túm tụm lại quanh một cô

gái có bộ váy hồng phấn tuyệt đẹp.

-Sa Lệ ! Bộ váy của cậu đẹp quá, hàng hiệu mua ở Pari phải

không ? một cô gái trầm trồ. Chiếc váy Sa Lệ mặc quả thật rất đẹp, nó dường như

tôn lên vẻ đẹp sang trọng quý phái của cô hơn, trên đầu cô còn có một chiếc

vương miện nhỏ bằng bạch kim lấp lánh.

-Cậu tinh mắt đấy, đây là quà của bố tớ mua cho tớ khi ông

ấy đi công tác bên Pháp ! Sa Lệ làm động tác đưa tay hất nhẹ mái tóc ra phía

sau khiến cho vài tên con trai gần đó hoa mắt.

-Cậu thật đẹp quá, Sa Lệ...

Mấy đứa nhà giàu xúm lại quanh cô trầm trồ, khách khứa của

bữa tiệc khá là đông, và xem ra không chỉ có mấy nhóc bạn của chủ nhân bữa tiệc,

đưa mắt liếc xung quanh, Anh Vũ còn nhận ra vài vị doanh nhân nổi tiếng từng xuất

hiện nhiều lần trên tivi. Vậy là bữa tiệc không đơn giản chỉ là mừng sinh nhật

Leo rồi. Sa Lệ dường như đã nhận ra nhóm Anh Vũ, cô liếc cô bé với vẻ khinh miệt.

Đám bạn cô ta dường như có sự cộng hưởng cũng lập tức làm theo. Trong mắt những

đứa trẻ nhà giàu này thì sự xuất hiện của ba đứa hơi bất ngờ. Theo chúng thì những

kẻ không cùng địa vị như họ không nên có mặt ở đây, những tiếng xì xào nổi lên

và vài ánh mắt khiếm nhã chỉa về họ ngày càng nhiều hơn...

Đúng 7h30 tối…

Leo xuất hiện với những lời chúc xôn xao của đám bạn, hôm

nay cậu mặc bộ đồ vét trắng tinh nhìn thật phong cách, trên ngực cậu cài một

bông hoa hồng xanh biếc làm điểm nhấn, một vẻ đẹp lãng mạng và bí ẩn. Người dẫn

chương trình bắt đầu những tiết mục định sẵn trong kế hoạ