Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em

Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323394

Bình chọn: 9.00/10/339 lượt.

c trước lại dám gạt mẹ nói sai tuổi của mình, vì vậy chuyện này

nhất định là ba là không đúng, nhất định là ba làm sai. . . . . .

"Ba hư, ba là một người xấu. Mẹ, con nhất định đứng về phía mẹ, cùng mẹ

chống đối lại ba." Tiểu Gia hạ quyết tâm, là ba có vấn đề, mẹ yêu mình

như vậy, nhất định không làm sai chuyện gì, vấn đề này nằm ở chỗ ba. . . . . .

Cảm xúc của Tiểu Gia rốt cuộc ổn định một chút, Trình Vũ Phỉ an ủi Tiểu

Gia, Tiểu Gia rốt cuộc được dỗ ngủ thiếp đi, Trình Vũ Phỉ ôm Tiểu Gia

lên giường ngủ. Tiểu Gia ngủ được rất an ổn, Trình Vũ Phỉ ngồi ở bên

giường, nhìn Tiểu Gia lúc ngủ khuôn mặt nhỏ nhắn, cô ngơ ngác nhìn, đây

là đứa bé của cô, là tất cả tâm tư của cô. . . . . .

Cô ngắm bé cực kỳ lâu.

Trình Gia Đống đứng ở cửa phòng, nhẹ nhàng gõ một cái lên cửa.

Trình Vũ Phỉ quay đầu, nhìn về phía em trai đangg đứng, Trình Gia Đống để cho cô đi ra ngoài.

Trình Vũ Phỉ mặc dù cảm thấy hoài nghi, nhưng vẫn là đi ra ngoài.

"Sao thế?"

Trình Gia Đống đi trở về gian phòng của mình, giờ phút này sắc mặt cảu

anh rất kiên định nhìn chị mình, "Chị, chị không muốn Tiểu Gia tách ra khỏi chính mình, có đúng không?"

Trình Vũ Phỉ gật đầu một cái.

"Vậy chúng ta chạy đi."

Trình Vũ Phỉ mở to hai mắt nhìn em trai mình.

Trình Gia Đống cũng không để ý tới sẽ ánh mắt của cô, "Em đã nghĩ qua,

An Diệc Thành bây giờ thế lực rất lớn, nếu như anh ấy không muốn chị

nhìn thấy Tiểu Gia, chị nhất định sẽ không thấy được, huống chi ngay cả

lên tòa án đều không chút tác dụng, chị không nuôi dưỡng Tiểu Gia, đều

là An Diệc Thành một mình nuôi đứa nhỏ lớn lên, anh ấy lại có điều kiện

cho có cuộc sống Tiểu Gia đầy đủ. . . . . Mà chúng ta cứ ở lại chỗ này , An Diệc Thành cũng có thể tìm được chúng ta. dễ như trở bàn tay. Mặc dù anh ấy có thế lực cố định, nhưng nếu như chúng ta tìm một chỗ thật xa,

anh ấy cũng không có biện pháp tìm được. . . . . . Chị, chị cũng đừng lo lắng tiền đồ của em làm gì, những thứ kia đều không quan trọng, chị

sống cả đời, ở nơi nào không thể sống được, có thể ở những thị trấn nhỏ, ngược lại cuộc sống có lẽ thoải mái hơn. . . . . ."

Trình Vũ Phỉ nắm lấy vạt áo của mình, "Em muốn chị đem theo Tiểu Gia bỏ trốn?"

Trình Gia Đống kiên định gật đầu.

Trình Vũ Phỉ lại nghe được toàn thân cứng ngắc, sau đó không ngừng lắc

đầu, không thể, không thể làm như vậy. . . . . . Về phần tại sao không

thể, cô không rõ ràng lắm, nhưng chỉ là bản năng muốn xoa bỏ ý kiến của

em trai mình..

Trình Gia Đống cau mày, "Chị, chẳng lẽ bây giờ đối với An Diệc Thành

chị vẫn còn lưu luyến ? Người đàn ông kia căn bản là đang gạt chị. . . . . . Không cần mong đợi gì với anh ta, chúng ta mang theo Tiểu Gia đi,

mang theo Tiểu Gia rời đi. . . . . ."

Trình Vũ Phỉ trầm mặc, cô là muốn cùng Tiểu Gia ở chung một chỗ, nhưng. . . . . .

"Không, em để cho chị suy nghĩ một chút. . . . . ."

So với cái này luôn có cách tốt hơn.

Liệu cách khác có xuất hiện không?

Sau khi Tiểu Gia thức dậy, Trình Gia Đống liền bắt đầu làm công tác tư

tưởng cho Tiểu Gia, "Tiểu Gia, con có muốn cùng mẹ và cậu ở chung một

chỗ hay không?"

Tiểu Gia không chút do dự gật đầu.

Bé nghĩ cùng mẹ ở chung một chỗ, còn có cậu nữa, cậu đối xử với bé cũng rất tốt.

Trình Gia Đống rốt cuộc yên tâm thở ra một hơi, " Tiểu Gia này, con đi theo mẹ và cậu rời khỏi nơi này, có được hay không?"

Rời đi?

Tiểu Gia nghi hoặc nhìn cậu, rời đi là có ý gì?

Trình Gia Đống cũng rõ ràng, Tiểu Gia có thể không hiểu lắm như vậy là có ý gì, "Chính là muốn đi tới một nơi khác."

Một nơi khác?

Tiểu Gia không hiểu cho lắm vậy là có ý gì, nhưng bé có thể hiểu theo cách của chính mình, "Là muốn rời bỏ ba sao?"

Trình Gia Đống sững sờ, nhưng vẫn là gật đầu một cái.

Tiểu Gia lập tức cúi đầu.

"Cùng mẹ và cậu ở chung một chỗ, sẽ phải rời khỏi ba sao?" Bé nhẹ nhàng hỏi.

"Ừ."

Tiểu Gia quyệt miệng, mắt đỏ, nhưng không cho nước mắt chảy xuống .

Bé nghĩ bé muốn mẹ, rất muốn rất muốn mẹ, nhưng tại sao muốn có mẹ thì

phải mất đi ba vậy? Bé hiện tại không thích ba, ba hung dữ với mẹ, ba

đuổi mẹ đi. . . . . . Nhưng bé vẫn chưa muốn rời khỏi ba, dù là ba dữ

như vậy, dù là ba đuổi mẹ đi, nhưng dù gì cũng là ba của bé, ba đã chăm

sóc bé lớn lên, ba đối xử với bé rất tốt.

Ai cũng nói ba cố gắng làm việc là vì muốn cho bé có cuộc sống tốt hơn,

ba vì mình mà cố gắng, bé không thể bỏ ba mà đi . . . . . .

Trình Gia Đống còn muốn nói điều gì, lại thấy Tiểu Gia nước mắt từ khóe mắt chảy xuống.

Giờ khắc này, Trình Gia Đống thật tin tưởng câu nói kia hai mẹ con thật giống nhau, ngay cả dáng dấp từ chối cũng y hệt nhau.

Trình Gia Đống không ép Tiểu Gia và Trình Vũ Phỉ nữa, chỉ là phân tích

cho Trình Vũ Phỉ thấy tình huống bây giờ, Tiểu Gia đợi ở chỗ này, An

Diệc Thành nhất định sẽ đến đưa Tiểu Gia đi, phải mau sớm sắp xếp, muốn

cùng Tiểu Gia ở chung một chỗ, đây là cơ hội duy nhất.

Trình Vũ Phỉ trầm mặc.

Sau đó Tiểu Gia không muốn gọi Trình Gia Đống là cậu nữa, mặc dù không có nghịch ý gì, bé chỉ đi sau lưng Trình Vũ Phỉ.

Tiểu Gia nằm ở trong lòng Trình Vũ Phỉ.

Trình Vũ Phỉ vuốt đầu