Đến Lượt Em Yêu Anh

Đến Lượt Em Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323110

Bình chọn: 10.00/10/311 lượt.



Cô nhìn người ngồi trên ghế

sofa, anh đang nhắm mắt xoay xoat huyệt thái dương, trên mặt có chút uể

oải, lòng mềm nhũn, anh thật sự quá bận rộn. Vị trí tổng giám đốc nhìn

thì rất vinh quang, thực tế lượng công việc thật sự làm người ta líu

lưỡi, mà anh, luôn luôn xử lý rất tốt mọi công việc, tuyệt đối không kéo dài đến ngày thứ hai.

Liều mạng làm việc như vậy thì sao có thể

không mệt mỏi? Lâm Cảnh Nguyệt thở dài, khom người mở tủ lấy ra một chút đồ, chút nữa sẽ nấu canh đầu cá, cho anh bồi bổ cơ thể.

Hà Tử

Nghiệp ăn thức ăn thật sự rất ngon miệng, cuối cùng còn vui vẻ uống một

chén canh mới đặt đũa xuống. Thức ăn rất đơn giản nhưng anh lại cảm thấy hết sức thỏa mãn. Rất muốn cứ như vậy nương nhờ nhà cô, để cho cô nấu

cơm cho anh cả đời.

“Đi rửa chén!” Lâm Cảnh Nguyệt đá chân dưới bàn của Hà Tử Nghiệp, cơm không phải ăn miễn phí đâu!

Hà Tử Nghiệp yên lặng bưng chén vào phòng bếp, động tác thuần thục chính

anh cũng không tưởng tượng nổi. Vì sao anh lại ngoan ngoãn vào phòng bếp rửa chén như vậy? chỉ cần là lời nói của cô anh đều không thể tự chủ

được.

“Hà Tử Nghiệp, tôi…tôi hỏi anh chuyện này”, Lâm Cảnh Nguyệt cắn môi có chút do dự, nhưng tính lui tính tới ngày này cũng nên đến,

là họa thì không thể tránh được.

“cái gì?” Hà Tử Nghiệp đang rửa sạch bọt trên chén, tùy tiện đáp trả một tiếng.

“Công ty chúng ta…nhân viên kỹ thuật mới có phải sắp chuyển tới hay không?”

“Cô hỏi việc này để làm gì?” rửa sạch cái chén cuối cùng, Hà Tử Nghiệp xoay người nhìn cô, ánh mắt có chút nhìn kỹ, công việc của cô chưa bao giờ

tiếp xúc đến phần này, tại sao cô lại biết trước được tin tức ?

“Phải hay không?” Không biết có phải cảm giác của anh hay không, Anh cảm thấy tâm tình của cô lúc này có chút không tốt, lời nói cũng có chút vô lực.

“Đúng.” Anh dứt khoát trả lời, cũng không từ bỏ ý định hỏi lại lần nữa: “Làm sao cô biết?”

“Không có, tôi chỉ là…” Lâm Cảnh Nguyệt ngẩng đầu nhìn anh: “Ánh mắt anh như

vậy là sao chứ? Nghi ngờ tôi là gián điệp?” Nhìn ánh mắt của anh, rõ

ràng hoài nghi cô đang có động cơ không tốt.

Hà Tử Nghiệp thấy

buồn cười, cái đầu nho nhỏ của cô rút cuộc đang suy nghĩ gì? “Không cần

đoán mò.” Anh đụng vào cái trán của cô: “Cô làm cơm rất ngon.” Cho nên

tôi sẽ thường xuyên đến.

“A, là sao ?Anh…anh thích là tốt rồi.”

Lâm Cảnh Nguyệt có chút thụ sủng nhược kinh, gương mặt không thể khống

chế trở nên đỏ ửng, khóe môi cũng hơi nhếch lên.

Đôi mắt trong

suốt xinh đẹp, lóe ra ánh sáng vui sướng, nụ cười thanh nhã lơ lửng trên mặt, không phụ tám chữ: môi hồng răng trắng, giai nhân thanh tú.

Ánh mắt Hà Tử Nghiệp ngừng lại ở môi cô, hầu kết bỗng nhúc nhích một cái, từ từ cúi đầu… Đôi môi đỏ mọng khát vọng đã lâu đang gần trong gang tấc, Hà Tử Nghiệp trở

nên kích động giống như cá cạn gặp nước. Gần thêm một chút, thêm một

chút nữa, nhanh chóng sẽ đến! Đúng lúc này điện thoại di động đột ngột

vang lên, cắt đứt hành động của anh.

Hà Tử Nghiệp ảo não ngồi

thẳng lên, dưới ánh mắt khó hiểu của Lâm Cảnh Nguyệt thô báo nhấn phím

nghe: “Alo” giọng điệu thật sự khó chịu, tràn đầy phẫn nộ do bị cắt đứt

chuyện tốt.

Bên kia truyền đến âm thanh nhạo báng của mẹ Hà: “Ui, con trai, làm gì lại nóng tính như vậy?”

Đương nhiên là phải nóng! Hà Tử Nghiệp thầm nghĩ, kém một chút là anh đã có thể hôn được rồi!

“Chuyện gì sao ?” Hà Tử Nghiệp tức giận, trong lòng oán trách, mẹ thật đúng là biết chọn thời gian.

“Không có gì, không có gì đâu” mẹ Hà trả lời thiếu chút nữa khiến Hà Tử Nghiệp hộc máu: “Mẹ không tìm được con nên có chút lo lắng”

Lo lắng cái rắm! Hà Tử Nghiệp không nhịn được văng tục, anh đi công tác mười ngày

nửa tháng mẹ mình cũng không chú ý tới trong nhà ít đi một người, hiện

tại anh chỉ về trễ một chút lại dám nói bà lo lắng! Cái này rõ ràng là

đang có quỷ mà, không phải sao?

“Con trai, con đi chơi vui vẻ nhé, cùng với con dâu tương lai xây dựng tình cảm thật tốt, tối nay không trở về cũng được.”

Nghe vậy, Hà Tử Nghiệp nhìn Lâm Cảnh Nguyệt đang hưng phấn ngồi trước máy vi tính chơi game, chóp mũi ngão nghễ có chút mồ hôi trong suốt, gương mặt hơi hồng, thật sự đã hoàn toàn chìm đắm bên trong, nhìn xinh đẹp đơn

thuần, anh ngược lại có chút muốn …Haizza!Nhưng….Haizzz! “Con lập tức

trở về.” Hà Tử Nghiệp quẳng xuống một câu, cũng không quản âm thanh

kháng nghị liên miên từ mẹ bên kia điện thoai, trực tiếp tắt máy. Bị bà quấy nhiễu như vậy, quả nhiên tâm tư gì cũng không có.

“Lâm Cảnh Nguyệt!” Anh đi đến trước bàn máy tính, một tay khoác lên ghế, một tay chống trên bàn, cúi người gọi cô.

“Dạ?” Lâm Cảnh Nguyệt đang vui vẻ, nhìn thấy một cánh tay vô ích liền nhanh chóng đẩy anh qua một bên: “Đừng ngăn cản tôi!”

Hà Tử Nghiệp nhất thời đen mặt, anh ngăn cản cô chỗ nào? Chỉ vì cái trò

chơi rách này mà nhìn cũng không nhìn anh một cái, còn kêu anh cản trở?

“Lâm Cảnh Nguyệt!” Hà Tử Nghiệp lên giọng, nhiệt độ xung quanh nhất thời hạ xuống nhanh chóng, đem Lâm Cảnh Nguyệt từ trò chơi kéo ra.

Trong lòng thầm kêu không ổn, quay về máy tính điều chỉnh chất giọng ngọt ngào mới xoay


XtGem Forum catalog